“Bạch Nguyệt, tạm biệt!” An Lương vẫy tay. “Tạm biệt.” Bạch Nguyệt nói nhẹ nhàng. Trước cổng siêu thị Vũ Nguyệt. Bạch Nguyệt nhìn theo bóng lưng của An Lương, cô thầm nói: “Tại sao cậu lại tốt với mình như vậy?” “Rõ ràng... rõ ràng... rõ ràng là không cùng một thế giới...” Bạch Nguyệt vẫn im lặng. Tầm 5 giờ chiều. Tại sân bay quốc tế Thiên Phủ, An Lương lên máy bay bằng đường dành cho khách VIP và vào khoang hạng nhất một cách suôn sẻ. An Lương từ lâu đã thất vọng với tiếp viên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.