Vân Hi Nguyệt đứng ở phía sau Vân Hinh, cô dùng một ánh mắt phức tạp nhìn An Lương, đối phương vẫn tao nhã như trước. Cô ấy chủ động chào hỏi: “Đã lâu không gặp.” An Lương mỉm cười trả lời: “Thực ra cũng không hẳn đã lâu, phải không?” Ánh mắt của Vân Hinh đang nhắm vào hai giỏ đào mà An Lương mang theo bên người, những trái đào này có màu đỏ rất đẹp, hương thơm của trái đào lan tỏa tứ phía, có thể nói là sắc hương vẹn toàn. “Anh An, em muốn ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.