Trần Tư Vũ cười xấu xa nói: “Em nói với cô Tôn là anh nói phải kết hợp làm việc và nghỉ ngơi, như vậy hiệu suất học tập sẽ cao hơn nên cô Tôn mới đồng ý cho nghỉ chiều nay.” “Nhưng cô Tôn cũng nói là sáng mai em không được đến muộn.” Trần Tư Vũ làm nũng mà hừ một tiếng, cô tiến lại gần tai An Lương rồi nhẹ nhàng nói: “Sáng mai anh không được phá em đâu!” “Được, được, được, anh không phải loại người đấy!” An Lương nghiêm túc trả lời. “Nhưng em...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.