“Mỗi người đều khác nhau. Dương Tư Viễn có ưu điểm của cô ấy, Bạch Nguyệt cũng có ưu điểm của riêng cậu. Trong mắt mình, Bạch Nguyệt tốt hơn rất nhiều so với Dương Tư Viễn!” An Lương mỉm cười. “Có thật không?” Bạch Nguyệt nhìn An Lương đầy hy vọng. An Lương nhẹ nhàng gật đầu: “Thật.” Bạch Nguyệt sắc mặt đỏ bừng, cúi đầu không dám nói. Bởi vì Bạch Nguyệt cảm thấy vừa rồi hình như mình đã làm lộ ra điều gì đó, cô lo lắng An Lương nhìn ra được. Bởi vì lỡ như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.