“Hôm qua chúng ta gần sáng mới nghỉ ngơi, chắc là anh ấy đến trễ hơn, nên là không có đánh thức chúng ta.” Trần Tư Vũ vừa nói, vừa quay người bước về phía phòng khách, sau đó phát hiện An Lương trong phòng khách. Nhìn thấy An Lương còn đang ngủ say, ánh mắt Trần Tư Vũ sáng lên, cô cẩn thận bước về phía An Lương, sau đó dùng ngọn tóc của mình khều mũi của An Lương. An Lương còn đang mơ ngủ lau nhẹ mũi. Trần Tư Vũ tiếp tục dùng ngọn tóc kêu mũi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.