Cảm giác được lòng tham của Lăng Lan, người binh sĩ thật kiên định nói cho Lăng Lan biết trước khi được điều khiển cơ giáp, từng tân binh phải lựa chọn một loại cơ giáp cho mình, những thứ khác.... muốn có thì phải tự mình đổi điểm để có được.
Lời nói của người binh sĩ khiến tâm bình Lăng Lan tĩnh lại, cô bắt đầu lo lắng đến cùng phải lựa chọn loại cơ giáp nào để trở thành cơ giáp đầu tiên của mình, Lăng Lan có chút không yên, sợ bản thân chọn sai cơ giáp.
Nhưng mà, Lăng Lan là một đứa trẻ tốt, thích đi hỏi vấn đề là một trong những thói quen bị không gian học tập dưỡng thành, cho nên cô mở lời hỏi ý kiến của người binh sĩ, làm một người mới bắt đầu, cô nên sử dụng loại cơ giáp nào.
Kỳ thực Lăng Lan trước tiên cũng đã hỏi tiểu Tứ, đáng tiếc tiểu Tứ cũng không biết 3 loại cơ giáp trước mắt loại nào thì thích hợp với cô nhất, nó đối với thế giới cơ giáp cũng không biết nhiều hơn Lăng Lan bao nhiêu.
Không nghĩ tới câu hỏi của Lăng Lan cũng là một trong những trình tự của thế giới ảo, người binh sĩ nghe câu hỏi của Lăng Lan liền trực tiếp trả lời: “Thao tác đơn giản nhất, động tác tay cũng tốn quá nhiều sức nhất chính là cơ giáp hình thú, đề nghị bạn sử dụng loại cơ giáp này để bắt đầu huấn luyện.”
Xem ra người binh sĩ này đã được cài sẵn đáp án cho câu hỏi này, như vậy chắc là không sai, Lăng Lan không do dự trực tiếp lựa chọn cơ giáp hình thú, cô vừa dứt lời, người binh sĩ liền vung tay lên, một con quay cực kỳ đột ngột xuất hiện ngay trước mặt Lăng Lan.
Lăng Lan nhìn mặt trên của đĩa quay, nó dán rất nhiều loại cơ giáp hình thú, một cây kim đồng hồ được đặt chính giữa.
”Đây là có chuyện gì?” Lăng Lan sửng sốt, sau đó mặt nhất thời 囧, “Chẳng lẽ để chọn cơ giáp thì phải dựa vào vận khí sao?”
”Cơ giáp của những người mới học đều được hệ thống gửi tặng, cho nên người học không có quyền được chọn, kết quả cơ giáp đầu tiên sẽ do vận khí xác định.” Binh lính nghiêm túc giải thích, “Vận khí, cũng là một loại thực lực, bạn hãy mong chờ vào vận khí của mình có thể đạt được một cơ giáp cường, mạnh.”
Khuôn mặt tươi cười của người lính ánh trong mắt Lăng Lan chính là nụ cười vui sướng khi người gặp họa, Lăng Lan không biết những học viên khác khi lần đầu tiên tiến vào nơi này sẽ có cảm tưởng gì, nhưng bây giờ Lăng Lan cảm thấy răng mình ngứa không thôi, hận không thể ra một quyền, đánh bay luôn khuôn mặt tươi cười đáng giận đối phương...
Đương nhiên Lăng Lan chỉ dám tưởng tượng thôi, cô cũng không dám hành động như vậy. Dù sao bây giờ cô còn phải dựa vào đối phương để có cơ giáp. Lăng Lan dùng lực quay đĩa quay, nhìn đĩa quay quay liên tục không ngừng, từ nhanh tới chậm, rồi chậm dần, rồi dừng lại. Cây kim đang dừng lại ở cơ giáp con báo bỗng nhảy qua thêm một nấc…
Lăng Lan còn chưa kịp nhìn kim đồng hồ chỉ vào loại cơ giáp nào thì oành một tiếng, hoa giấy đỏ bay khắp mọi nơi, một con thỏ to lớn siêu cấp đáng yêu từ trên trời rớt xuống xuất hiện trước mặt cô.
Lăng Lan choáng váng cả người... Con thỏ? Vì sao là con thỏ? Cho dù là con nhện thì cũng uy vũ hơn con thỏ đó...
Lăng Lan thật vất vả nhắc nhở chính mình phải tỉnh táo lại nhưng khi nhìn thấy vũ khí trong tay con thỏ, cô lại bấn loạn lần nữa. Trời ơi...hệ thống, người thật không biết xấu hổ mà, vũ khí của con thỏ lại cư nhiên lại là củ cà rốt, ngươi cho rằng con thỏ trước mắt này là thỏ thật sao!!!
Tiểu Tứ bên trong vùng ý thức (ý thức hải) hai mắt cũng ứa ra tinh quang, nó bưng mặt, lắc lắc mông hô lớn: “Lão Đại, cơ giáp này đáng yêu chết đi được, ta thích...”
Binh sĩ nhìn cơ giáp thỏ xuất hiện vẻ cười trên mặt càng đậm: “Chúc mừng, tân binh, được nhận cơ giáp mới nhất do Liên Bang phát minh, cơ giáp thỏ.” Nói xong, anh ta giơ tay đưa một thứ màu trắng giống như đồ điều khiển từ xa cho Lăng Lan.
Lăng Lan đưa tay nhận chìa khóa khởi động cơ giáp: “Nếu anh không nói lời chúc mừng có khi tôi còn vui hơn đấy.”
Quân sĩ tựa hồ không cảm giác được tâm tình xấu của Lăng Lan, anh ta đột nhiên ngước mặt nhìn nói: “Một khi đã như vậy, tân binh, hãy tiến vào cơ giáp ngay lập tức, tiến hành luyện tập những thao tác trụ cột.”
”Vâng!” Lăng Lan nghiêm túc lại, sau đó ấn nút trên chìa khóa điều khiển cơ giáp, ngay lập tức, cô nhìn thấy cửa khoang cơ giáp ở bụng thỏ đột mở mạnh ra, Lăng Lan chạy vài bước lấy đà rồi nhảy lên, thuận lời tiến vào khoang khống chế cơ giáp. Sau khi tiến vào khoang cơ giáp, cô nằm xuống ghế đặt ở giữa rồi ấn nút đóng cửa khoang cơ giáp.
Khi Lăng Lan vừa hoàn thành xong tất cả những bước này thì người quân sĩ đứng bên cạnh giơ tay lên, con thỏ và Lăng Lan liền biến mất, tiến vào một căn phòng chuyên luyện tập điều khiển cơ giáp.
Lúc này Lăng Lan mới lựa chọn khởi động cơ giáp, đương nhiên cô lựa chọn phương thức khởi động bình thường, cần phải chờ khoảng ba phút mới có thể xong quy trình khởi động cơ giáp hình thỏ.
Trong lúc Lăng Lan muốn mở màn hình thì phát hiện trước mặt mình xuất hiện một màn hình máy tính, trên đó có một dòng chữ: “Hướng dẫn sử dụng cơ giáp thỏ.”
Lăng Lan đọc theo hướng dẫn này mới hiểu được nút đỏ trước mắt có tác dụng gì, vốn nghĩ rằng khống chế cơ giáp chỉ cần có tốc độ nhanh là có thể khống chế dễ dàng, không nghĩ tới có những động tác còn cần có sự kết hợp của các nút tắt trên màn hình.
”Không nghĩ tới cơ giáp khống chế lại phức tạp như vậy, lúc xem hệ thống hoạt động của nó thấy đơn giản cứ như lái xe, ai ngờ…. xem ra mình đã quá coi thường những cơ giáp sĩ này.” Lăng Lan nhìn một đống nút bấm xa lạ xuất hiện trước mặt mà cảm thấy đầu đau vô cùng.
”Yên tâm đi, lão Đại, chỉ cần quang não của cơ giáp có thể tiến hóa tới mức nhất định thì sẽ không cần dùng tới những nút bấm phiền phức này.” Tiểu Tứ nghiêm cẩn kiểm tra quang não cơ giáp, suy nghĩ xem nên tiến hóa, nâng cấp lên thế nào, cố gắng giúp cho lão Đại.
Lăng Lan ngăn tiểu Tứ lại: “Tiểu Tứ, không được tiến hóa quang não cơ giáp.”
Tiểu Tứ không hiểu: “Vì sao?”
”Ta đến là để học tập, phải học khống chế cơ giáp giống như những học sinh ở đây thì mới có chất lượng. Không phải những giáo viên trong không gian học tập lúc nào cũng cường điệu sự quan trọng của trụ cột sao, ta không thể vì sợ phiền phức mà bỏ qua những bước cơ bản như vậy.” Lăng Lan giải thích nói, “Hơn nữa, nơi này là thế giới ảo, không chỉ có có hệ thống theo dõi, còn có những nhân vật có tinh thần biến dị nguy hiểm xuất hiện, ai cũng không biết ở đây có người nào chú ý đến chúng ta hay không, ta không hi vọng ngươi gặp bất cứ nguy hiểm gì.”
Lăng Lan quan tâm khiến tiểu Tứ căn bản không có năng lực phản kháng, nó chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu, đáp ứng không ra tay trợ giúp Lăng Lan nữa, bất quá tâm tình tiểu Tứ cũng không tốt lắm, bởi vì nó phát hiện việc mình có thể làm cho lão Đại thật sự quá ít.
Lăng Lan thấy thế, vội nói sang chuyện khác: “Tiểu Tứ, ngươi đi dò xét xem lúc đầu cha của chúng ta chọn loại cơ giáp nào, ông ấy có bị bắt dung loại cơ giáp… đẹp như của chúng ta không?” Lăng Lan càng nói càng tò mò.
Quả nhiên, lực chú ú của Tiểu Tứ bị câu hỏi này câu đi mất, nó phát hiện cuối cùng mình cũng có việc để làm. Nó hung phấn bảo Lăng Lan chờ một chút sau đó vui vẻ vui vẻ chạy đi thu thập sở hữu tư liệu về Lăng Tiêu.
Tư liệu của Lăng Tiêu tuy thuộc loại s cấp, nhưng tiểu Tứ là ai, là thần ở thế giới ảo, chỉ cần nó muốn, không gì không có được. Trước kia không thu thập tư liệu của Lăng Tiêu chính là bởi vì Lăng Lan không cần, bây giờ lão Đại đã lên tiếng, làm tiểu đệ, nó không thể không thỏa mãn lòng hiếu kỳ của lão Đại.
Rất nhanh tiểu Tứ đã trở lại, vẻ mặt kích động nói: “Lão Đại, lão Đại, cô có biết ba ba chúng ta là người nào không, trời ơi, quá lợi hại…”
Lòng hiếu kỳ của Lăng Lan lập tức bị tiểu Tứ đâm cho mấy nhát, cô nghĩ nghĩ nói: “Cha Lăng mang quân hàm thiếu tướng, chẳng lẽ là cơ giáp sĩ cấp đặc biệt (người điều khiển cơ giáp cấp đặc biệt) sao?” Lăng Lan nhớ mang máng tiểu Tứ từng nói qua vấn đề này, hẳn là cơ giáp sĩ.
Tiểu Tứ lắc lắc ngón tay vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Không phải… cơ giáp sĩ á hả…thường thôi.” Tiếp theo tiểu Tứ bắt đầu đem hệ thống phân cấp bậc cơ giáp và cơ giáp sĩ nói cho Lăng Lan nghe.
”Người khống chế cơ giáp được phân thành hai cấp bậc khác biệt, một là cơ giáp sĩ, hai là cơ giáp sư. Những người khống chế cơ giáp ở dưới cơ giáp cao cấp thì gọi là cơ giáp sĩ, khống chế cơ giáp đặc biệt cấp trở lên gọi là cơ giáp sự.”
”Cơ giáp sĩ, lại được phân thành cơ giáp sĩ thực tập, cơ giáp sĩ sơ cấp, cơ giáp sĩ trung cấp, cơ giáp sĩ cao cấp, đối ứng với những loại cơ giáp tương ứng là cơ giáp thực tập, cơ giáp sơ cấp, cơ giáp trung cấp và cơ giáp cao cấp.”
”Mà cơ giáp sư thì được phân thành cơ giáp sư cấp đặc biệt, vương bài cơ giáp sư, vương cấp cơ giáp sư, thần cấp cơ giáp sư. Cơ giáp sư cấp đặc biệt và vương bài cơ giáp sư đều khống chế cơ giáp cấp đặc biệt, chẳng qua tiêu chuẩn khống chế vương bài cơ giáp sư cao hơn rất nhiều, vương cấp cơ giáp sư khống chế cơ giáp vương cấp, thần cấp cơ giáp sư thì khống chế vũ khí chung cực của Liên Bang, cơ giáp thần cấp.”
”Nhưng mà đây chỉ là cách phân cấp theo sự phân chia của quân bộ, đối với người dân thì không phân như vậy, bất cứ ai có thể điều khiển được cơ giáp đều được gọi là sư sĩ.”
”Có thể nói, trong chiến tranh, sự tồn tại của thần cấp sư sĩ chính là sự tồn tại của thần ở thế giới thật, chỉ cần nước nào có người điều khiển cơ giáp Thần cấp thì đó chính là thứ vũ khí bảo vệ ranh giới của quốc gia, là người được toàn thế giới ngưỡng mộ. Đó chính là lý do vì sao thần cấp cơ giáp không bao giờ xuất hiện trên chiến trường, đó là thứ vũ khí có thể thay đổi hoàn toàn cục diện của chiến trường, vì vậy các quốc gia đều cùng ký một hiệp ước chung về thần cấp, trừ khi có tình huống đặc thù xuất hiện, nếu thần cấp cơ giáp sư của nước nào có mặt trên chiến trường thì nước đó nhất định sẽ bị liên minh thế giới tiêu diệt.”
”Lão đại, hiện tại xin mời cô đoán xem ba ba chúng ta thuộc loại cấp bậc sư sĩ nào?” Tiểu Tứ mặt mày đều cười thành một cái hàng, có thể thấy được tâm tình của nó tốt vô cùng.
”Nhìn ngươi vui vẻ như vậy chắc ba ba của chúng ta nhất định sẽ không thua kém ai đâu, chẳng lẽ đạt tới vương cấp sư sĩ?” Lăng Lan nhớ đến cha Lăng ở trong nhiệm vụ truyền thừa, tuổi còn rất trẻ, nếu có thể đạt tới cấp vương bài sư sĩ thì tuyệt đối là người nổi tiếng.
”No, no, no, sai lầm rồi, sai lầm rồi.” Tiểu Tứ khinh bỉ trừng mắt nhìn Lăng Lan một cái, có chút trách cứ Lăng Lan quá xem nhẹ ba ba của hai người....