Mục lục
Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Viện trưởng cảm thấy mình như đã phát hiện ra chân tướng, ông cuối cùng đã hiểu chắc chắn vì sao tên cao thủ lĩnh vực nguyên tố thủy kia biến mất nhưng không rời đi khu vực đó, chỉ sợ tên đó đã bị Mộc Thủy Thanh đánh chết, cũng bởi vì điểm này nên Mộc Thủy Thanh mới có thể biết đối phương là cao thủ lĩnh vực thủy nguyên tố.


Viện trưởng liên hệ mấy chuyện khó hiểu lại thì đều có thể đoán được đáp án, chuyện này cũng có thể giải thích vì sao Lộ Nam không thể tỏa định hai năng lượng còn lại, thử nghĩ cũng biết, một người chỉ mới tới lĩnh vực cấp làm sao có thể tìm tòi hướng đi của cao thủ thần cấp chứ…. Có lẽ ngay lúc tỏa định thành công liền bị lão quái vật này phát hiện cho nên cho chút cảnh cáo, dùng thủ đoạn quỷ dị phá hủy một bộ phận năng lượng nguyên của Lộ Nam.


Viện trưởng trong lòng có đáp án, nguyên bản bởi vì sự xuất hiện của cao thủ lĩnh vực thần bí mà có chút thấp thỏm bất an lập tức an ổn xuống. Bất cứ thứ gì mà ở thời điểm không biết đều khiến người ta lo lắng hoảng sợ những một khi có lời giải thích hợp lý liền không còn gì đáng sợ nữa.


Tâm tình viện trưởng thả lỏng, biểu tình càng cung kính, ông nói: “Thầy Mộc, sao có thể quên được ngài chứ, ngài vĩnh viễn chính là đạo sư của con và Nguyên soái. Bất quá, sao ngài lại ở chỗ này thế ạ?”


“Không tới nơi này chẳng lẽ trơ mắt mà nhìn con của Lăng Tiêu chết ở chỗ này sao? Hệ thống an toàn của các người rốt cuộc dùng để làm gì vậy? Tùy tùy tiện tiện là kẻ địch không biết có thể tiến vào như vậy ư?” Mộc Thủy Thanh biểu tình cực kỳ bất mãn, vì chuyện học viện đồng quân dễ dàng bị kẻ địch lẻn vào mà tức giận.


Viện trưởng vừa nghe trong lòng buồn bực nói thầm: Cho dù mạnh và nghiêm mật tới mức nào thì không phải trong mắt ngài cũng chỉ là đồ bỏ sao? Không phải trong mắt ngài cũng là muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?


Đương nhiên viện trưởng cũng chỉ dám nói thầm trong lòng, đối mặt với Mộc Thủy Thanh không lưu tình chút nào quát lớn, ông căn bản không dám già mồm, chỉ có thể liên tục gật đầu nói: “Dạ, dạ, dạ, là do chúng con làm việc chưa đủ, nhất định sẽ sửa lại.”


“Nếu biết còn không đi tra xem tên cao thủ lĩnh vực nguyên tố thủy đó rốt cuộc là ai giờ đang ở chỗ nào cho ta?” Tâm Mộc Thủy Thanh có chút lo lắng, một cao thủ cấp lĩnh vực ẩn núp ngay bên người Lăng Lan như vậy thì thật sự quá nguy hiểm, dù sao ông cũng không thể thời thời khắc khắc canh giữ bên người Lăng Lan.


“Ách……” Viện trưởng im lặng mà nhìn Mộc Thủy Thanh một cái, rõ ràng đã chết ở trong tay ngài, vì sao còn muốn cho mình đi tra chứ?


Nghĩ đến Mộc Thủy Thanh trước kia chính là người phúc hắc, viện trưởng không khỏi lại nghĩ nhiều một chút, chẳng lẽ Mộc đạo sư muốn thừa cơ rửa sạch các thế lực trong học viện sao?


Viện trưởng trong lòng vừa động, lãnh lệ trên mặt lặng yên hiện lên. Quả thật đây chính là cơ hội tốt, mấy năm nay bị đè ép từ khắp nơi làm ông không thể không thỏa hiệp, đành phải để người của các thế lực tiến vào học viện làm giáo viên, chuyện này khiến không khí trong học viện ảm tối không ít, quả thật nên tìm cơ hội chỉnh đốn một chút, đem học viện trả lại thành thế giới thuần túy chuyên bồi dưỡng học sinh.


Giống như Nguyên soái từng nhắc nhở, học viện đồng quân là cái nôi chuyên bồi dưỡng quân nhân, nó yêu cầu hết thảy tài nguyên, chỉ duy nhất không cần chính trị.


“Đã biết, thầy Mộc!” Nghĩ thông suốt, viện trưởng lập tức gật đầu đáp ứng, ông lại nói tiếp: “Bất quá, hiện tại là đang là thời gian đấu đại giới, không thể quét tìm trong phạm vi quá lớn, con hy vọng thầy có thể chờ tới khi đấu đại giới chấm dứt rồi hoàn toàn chỉnh đốn lại học viện đồng quân, sau đó con nhất định sẽ đưa ra đáp án công đạo lại cho ngài và Lăng phu nhân.


“Được! Liền làm theo lời nói của cậu, đừng quên lời hứa hẹn này.” Mộc Thủy Thanh kích động mà chụp bả vai viện trưởng, người đồ đệ này của ông tính cách có chút mềm yếu, nhưng lúc cần thiết thì vẫn có thể hạ được quyết tâm. Những bất mãn của Mộc Thủy Thanh đối với Diệp Nhất Phàm cũng đã biến mất, nhịn không được vỗ vỗ bờ vai tỏ vẻ khen ngợi.


Hai người kỳ thật nói hai việc khác nhau nhưng lại phối hợp vô cùng ăn ý, hai người đều cho rằng đối phương hiểu ý của mình, đồng thời cũng đồng ý với cách làm của đối phương ……


Viện trưởng nhìn Mộc Thủy Thanh vừa lòng liền đưa đẩy ý bảo Lam Lạc Phượng thông báo với chiến đội cơ giáp của Lăng gia đang ở bên ngoài không cần vô cớ tiến vào, kiên nhẫn chờ đấu đại giới kết thúc, cho mình một chút thời gian rồi ông nhất định sẽ cho Lăng gia một đáp án vừa lòng.


Lam Lạc Phượng có được câu trả lời mà mình muốn thì liền đồng ý thông báo chiến đội Lăng gia trở về nhà…… Cứ như vậy, nguyên bản một cuộc chiến cực lớn cứ bị sự ăn ý từ hai phương mà chấm dứt, cả hai đều kiên nhẫn chờ đấu đại giới đi đến hồi kết.


Lam Lạc Phượng sở dĩ sảng khoái đáp ứng chờ như vậy cũng là vì đấu đại giới là do Lăng Lan khởi xướng, cô cũng không muốn làm trận đấu đại giới oanh oanh liệt liệt này bị bỏ dở nửa chừng.


24 giờ rất nhanh liền trôi qua, cuối cùng năm 7 còn lại 319 người với năm 10 còn 171 người, số điểm hai bên lần lược là 14922 và10776, năm 7 áp đảo năm 10 toàn diện dành thắng lợi, trở thành người chiến thắng trong trận đấu đại giới.


Đồng thời, bọn họ chính thức trở thành niên cấp mạnh nhất của học viện đồng quân, tất cả học sinh mỗi khi đối mặt với học sinh năm 7 (chỉ với những học sinh mặc đồng phục cùng màu) đều cần phải “thần phục lễ nhượng”, đây là hành động tán thành đối với cường giả, bởi vì thành tích này chính là do năm 7 đánh ra mà được, đạt được toàn học viện tán thành. Đương nhiên nếu có người không phục thì năm sau có thể khiêu chiến với năm bảy bây gờ, mở ra đấu đại giới lần nữa…… Tranh đoạt danh hiệu niên cấp mạnh nhất!


Mà Lăng Lan sau mấy ngày hôn mê rốt cuộc cũng tỉnh lại, cô đi tới không gian học tập, cả người có chút mờ mịt.


“Lão Đại, cô rốt cuộc tỉnh rồi!” Tiểu Tứ đang một mình ngồi trong không gian học tập đếm ngón tay đột nhiên nhìn thấy Lăng Lan xuất hiện trước mặt mình liền lập tức kích động mà nhào tới…… Nước mắt nó như thác nước chảy ra, thiếu chút nữa đem Lăng Lan làm chết đuối.


“Ngừng lại! Nếu không ngừng thì ta không chết cũng sẽ bị là cho chết đuối đó….” Lăng Lan suy yếu điểm điểm đầu tiểu Tứ để nó thu hồi mấy giọt nước mắt không đáng tiền.


“Lão Đại, mấy ngày nay tôi lo cho cô muốn chết mà vẫn luôn tìm không thấy cô……” Tiểu Tứ khụt khịt nói.


“Không phải không có việc gì rồi sao? Ta còn sống, xem ra trong lúc hôn mê có người đã cứu ta…… Tiểu Tứ, ta muốn biết ai đã cứu ta, đoạn thời gian kia đã xảy ra chuyện gì?” Lăng Lan muốn biết chân tướng sự tình liền hỏi tiểu Tứ.


“Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy thì Ngũ hào đi ra tiếp nhận cơ thể của lão Đại rồi trực tiếp đem tên chết tiệt kia giết chết…. Nguyên bản việc này là do Cửu hào làm nhưng Ngũ hào không nghe lời giành ra trước, vì vậy sự xuất hiện của Ngũ hào nên cơ thể lão Đại mới mới có thể trở nên không xong như vậy. Cửu hào nói thực lực của Ngũ hào siêu hơn lão Đại quá nhiều cho nên thân thể lão Đại mới bị thương tổn nặng như vậy, nếu để Cửu hào ra thì tình huống sẽ tốt hơn một chút.” Tiểu Tứ lẩm bẩm lầm bầm mà đem sự tình phát sinh nói cho Lăng Lan.


“Hóa ra các đạo sư có thể điều khiển thân thể ta sao, ta lần đầu tiên biết……” Lăng Lan không nghĩ tới đạo sư trong không gian học tập có thể nương theo thân thể của cô mà đi vào cô thế giới này, điều này làm cho cô có chút kinh nghi, rốt cuộc không gian học tập đến tột cùng là thứ gì? Thật sự chỉ là thiết bị phụ trợ học tập đơn thuần sao?


Lăng Lan càng nghĩ càng cảm thấy cái máy học tập này thần bí, trong lòng không khỏi có chút thấp thỏm, không biết thứ này đối với cô là tốt hay là xấu.


“Này tính là cái gì, nếu không phải khoa học kỹ thuật nơi này không được, bọn họ đã sớm có thể thực thể hóa.” Tiểu Tứ bất mãn trả lời, nếu khoa học kỹ thuật ở đây tiến bộ hơn một chút thì nó không cần phải lo lắng cho sự an toàn của lão Đại rồi, làm sao giống bây giờ chỉ có thể trơ mắt mà nhìn lão Đại gặp nguy hiểm mà không có biện pháp hỗ trợ.


“Thực thể hóa?” Lăng Lan kinh ngạc, nhịn không được truy vấn nói, “Tiểu Tứ, này rốt cuộc là chuyện như thế nào?”


Tiểu Tứ cảm giác chính mình đã nói lỡ rất nhiều liền nhìn đông nhìn tây làm bộ cái gì đều không nghe được, như thế nào cũng không chịu tiếp tục đề tài này.


Lăng Lan nhìn tiểu Tứ giả lơ liền bừng tỉnh, chuyện này khẳng định là nằm trong quy tắc hạn chế của hệ thống, làm trí năng phụ trợ, hệ thống đối với tiểu Tứ tựa hồ hạn chế rất nhiều, suy nghĩ cẩn thận Lăng Lan cũng không muốn làm tiểu Tứ khó xử liền không truy vấn. Lăng Lan biết, nếu thật sự có thể nói, tiểu Tứ tuyệt đối sẽ không dấu diếm cô. Tuy rằng cô đối với chuyện thực thể hóa rất có hứng thú, nhưng cô không muốn bởi vậy làm tiểu Tứ chịu chế tài của hệ thống làm tổn thương, nói đến cùng, tiểu Tứ còn quan trọng hơn so với những thứ này.


Nhìn Lan lão Đại thông tình đạt lý như vậy mà buông tha cho mfinh, tiểu Tứ tức khắc cảm động cực kỳ, anh anh anh…… Lão Đại của nó thật sự quá tốt! Nó nhất định phải nỗ lực tiến hóa, trở nên càng cường đại hơn, chỉ cần mạnh đến mức những hạn chế đó không còn tác dụng nữa thì nó nhất định sẽ nói tất cả bí mật cho lão Đại.


Ý tưởng muốn mạnh lên trong Tiểu Tứ càng đậm, đồng thời, phản cảm đối với những hạn chế của hệ thống cũng càng ngày càng sâu…… Chính những điều này đã thúc đẩy nó chọn phương hướng phát triển trong tương lai hoàn toàn thoát ly khỏi những cài đặt nguyên bản của hệ thống, chân chính biến thành một tiểu Tứ cường đại, độc lập và có được tình cảm.


Lăng Lan nhảy vọt qua đề tài này chuyển sang hỏi những chuyện khác, lúc này cô mới biết năm 7 cuối cùng cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, dành thắng lợi trong trận đấu đại giới, trở thành niên cấp mạnh nhất của toàn học viện. Ngoài ra, dưới sự theo dõi sát sao của giáo viên cùng với những cứu trợ kịp thời, lần đấu đại giới này không xuất hiện tình trạng thương vong, đương nhiên con số người bị thương lại có chút khủng bố, ước chừng hơn ba ngàn người đổ máu và hơn tám trăm người trọng thương, như vậy có thể thấy được mức độ trận đấu đại giới kịch liệt, hung tàn tới mức nào.


Sauk hi biết hết thảy, trong lòng Lăng Lan thở dài nhẹ nhõm, tuy đấu đại giới là do cô chủ trương khởi xướng, tuy rằng trong lòng đã chuẩn bị sẽ có người thương vong, nhưng kết quả cuối cùng này không thể nghi ngờ là hoàn mỹ…… Điều này làm cho cô thật cao hứng.


Bất quá tiểu Tứ cũng nói thêm cho cô một tin tức khiến cô ngẩn người, không nghĩ tới vị cao thủ tuyệt đỉnh vẫn luôn ở nhà cũ của cô lại có thân phận không đơn giản, chỉ đơn giản mộtcâu liền quyết định vận mệnh tiếp theo của cô…… Chẳng lẽ cô thật sự phải rời khỏi cuộc ở học viện đồng quân đã trải qua bảy năm này sao?


Lăng Lan nghĩ đến những người bạn nhỏ vẫn luôn bên mình trong thời gian trưởng thành thì trong lòng có chút không nỡ. Hóa ra trong lúc bất tri bất giác, cô đã tiếp nhận những người bạn này, đem bọn họ trở thành những người anh chị em của mình.


Bất quá, sau khi tịnh dưỡng trong không gian học tập, Lăng Lan cũng bình tĩnh lại, rất nhanh đem cảm giác này đuổi đi. Lăng Lan rất rõ ràng, mỗi người đều có con đường mà chính mình phải đi, cô không thể luôn đem bọn họ bảo vệ dưới đôi cánh của mình, phải để bọn họ học cách độc lập, tự phát triển như vậy tương lai của họ mới tốt hơn.


Hơn nữa trong lòng Lăng Lan cũng có bí mật, đó chính là cô sẽ không lựa chọn vào trường quân đội đệ nhất nam tử quân giáo, cô lựa chọn vào một trường quân đội tổng hợp thuộc một tinh hệ xa xôi, hoàn thành việc học cuối cùng. Sau đó khi hoàn thành việc học liền bắt đầu tiến hành du ngoạn các vì sao, từ từ biến mất trước mặt mọi người……Cô muốn khôi phục thân phận con gái của mình, rời đi những người quen thuộc này là điều tất nhiên. Bây giờ để bọn họ buồn một chút còn hơn để sau này bọn họ thương tâm, cứ như vậy sau này cũng có cớ tốt để rời khỏi nơi này.


PS: mình bắt đầu phải đi thực tập rồi nên thời gian đăng truyện sẽ chuyển thành buổi tối nha mọi người, lịch đăng vẫn là 2 ngày/ 1 chương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK