Rất nhanh, Lăng Lan cũng đã tới nơi cần dến, Lăng Linh bảy ở trong không trung dừng một chút, rồi liên hệ với tòa cao ốc để có thể đáp xuống, rất nhanh đối phương đã đáp lại trả lời: Khu B số 77-9.
H-Bahn bắt đầu vòng dọc theo tòa cao ốc, đến khi tới khu B, H-Bahn bắt đầu bay lên trên, không biết bay qua bao nhiêu tầng lầu thì nó dừng lại, bắt đầu tiến vào trong tòa nhà rồi đáp xuống.
Sau khi Lăng Linh bảy ngừng hoàn toàn, cửa xe liền tự động mở ra lần nữa, vào lúc Lam Lạc Phượng xuống xe, trong lúc vô tình cúi người , Lăng Lan liền nhìn thấy khung cảnh dưởi chân của mẹ mình……Sau đó, bi kịch….
Mặt đất đó hoàn toàn trong suốt, và hoàn toàn nhìn thấy được khung cảnh phía dưới, vì thế lần đầu tiên Lăng Lan hoàn toàn choáng váng sợ hãi.
Nguyên lai cô mắc chứng sợ độ cao nha! Từ nhỏ cô đã nằm trên giường để trị bệnh, căn bản không biết mình lại có nhược điểm trí mạng này……
Lăng Lan khóc, lần đầu cảm thấy xuyên đến tương lai cũng không phải là chuyện tốt hoàn toàn, bởi vì cô phát hiện, chỉ cần ra khỏi nhà thì tất cả những toàn nhà còn lại đều cao khoảng 100 tầng. Hơn nữa tất cả các phương tiện giao thông ở đây đều chạy trên trời, độ cao thấp nhất cũng là 100m, như vậy cuộc sống sau này của cô không thể trốn khỏi phải đi lên trời rồi.
Lăng Lan rối rắm,làm sao cô có thể sống đây……. Căn bản không thể tránh được kiếp nạn tiếp theo, Lam Lạc Phượng đã đem cô đi vào tòa cao ốc, bước vào thang máy trong suốt nhìn được cả 6 hướng.
Sự việc tiếp theo cũng không có gì ngoài ý muốn, Lăng Lan cứ như vậy mà hoa lệ hôn mê. A…. không, là ngủ. Tối thiểu ở trong mắt Lam Lạc Phượng thì cho như vậy, đương nhiên phải nói đến việc Lam Lạc Phượng hoàn toàn bỏ qua hai giọt nước ở nơi khóe mắt của Lăng Lan.
Cho dù có nhìn thấy thì Lam Lạc Phượng cũng cho rằng đó là do con gái quá mệt nên lúc ngủ mới chảy nước thôi!
Lăng Lan không biết đã ngất…… Khụ khụ, là không biết ngủ bao lâu, thì bị một âm thanh cái chói tai đánh thức, lúc này cô liền nhìn thấy một kẻ không khác gì rồng cái đang không ngừng phun lửa trước mặt.
“Lam Lạc Phượng, cô có tư cách gì mà đứng ở chỗ này?” Người phụ nữ đang nói lớn lên cũng có chút xinh đẹp, nhưng vênh váo tự đắc đã che đi phần xinh đẹp đó khiến cho khuôn mặt trở nên khó coi, chẳng còn dễ nhìn.
Từ ánh mắt đầu tiên Lăng Lan đã đem người phụ nữ đối diện này cho vào hàng đáng ghét, dám châm chọc mẹ cô, đáng ghét….
Nhưng Lăng Lan cũng có chút khó hiểu, bởi vì người phụ nữ đối diện khuôn mặt khá đẹp. Lăng Lan nghĩ rằng, hẳn là do khoa học kỹ thuật của thế giới vạn năm sau rất phát triển, nên diện mạo của mỗi người đều được tiến hành điều chỉnh từ trong bụng mẹ…
Ách, Lăng Lan a, cô nghĩ thai nhi là gì vậy? Là trình tự máy móc có thể điều chỉnh sao???
Sau này Lăng Lan mới biết, sự thật cũng gần giống với suy nghĩ của cô, vẻ đẹp của con người ở đây không phải do bẩm sinh mà có, là có được sau khi sinh. Nếu những đứa bé vừa sinh ra bị phát hiện khuyết thiếu điểm gì thì ngay lập tức nó sẽ được sử dụng dược tề (thuốc) để thay đổi khuyết thiếu đó. Nói một cách dể nghe thì đó cũng là một cách thay đổi dung nhan, chỉ là do khoa học đã tiên tiến nên không còn cần sử dụng dao, kéo mà chỉ dùng thuốc thôi.
Đương nhiên cũng không tránh khỏi những kẻ quá cực đoan, không hài lòng với vẻ đẹp đã có mà còn muốn hơn nữa, nên họ lựa chọn trực tiếp sử dụng dao kéo.
Lam Lạc Phượng cũng không có trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn người đó, sau đó quay lưng đi xem như người phụ nữ đó không tồn tại, tiếp tục ôm con gái đi vào phòng VIP.
Hành động làm ngơ đó của Lam Lạc Phượng càng chọc giận đối phương, cô ta vươn tay túm chặt bả ặt Lam Lạc Phượng, đang muốn nói tiếp nghe được giọng nói nén tức giận của Lam Lạc Phượng: “Buông tay!”
Không chờ kia phụ nữ kia buông tay, Lăng Tần đứng cách đó một khoảng xa lập tức lao tới, ngón tay khẽ búng.
Người phụ nữ kia liền la đau một tiếng rồi không tự chủ được lui một bước, đồng thời cũng buông lỏng tay ra. Lăng Lan ánh mắt chợt lóe, cô không nghĩ tới người có vẻ ấm áp, ôn hòa, luôn khiến cho người khác không để ý đến lại là một cao thủ như vậy. Xem ra Hỏa Nhãn Kim Tinh của cô cũng có lúc không linh rồi.
“Phu nhân, mời cô với thiếu gia vào phòng VIP, nơi này tạp nhân quá nhiều, nhất định sẽ quấy nhiễu đến hai người.” Lăng Tần khuôn mặt vô cảm nhìn người phụ nữ vừa mới tránh khỏi chỗ của Lam Lạc Phượng, nếu không phải vừa rồi ông rời khỏi Lam Lạc Phượng thì làm sao người bà này có thể bắt được phu nhân của ông chứ.
Trong lòng Lăng Tần ảo não, cho rằng chính mình đã quá sơ sẩy, để cho đối phương có cơ hội tiếp cận phu nhân và thiếu gia. Nếu đối phương có ác ý thì…… chỉ tưởng tượng tới đây Lăng Tần liền toát mồ hôi lạnh, nghĩ mà sợ.
Kỳ thật Lăng Tần cũng có chút suy nghĩ nhiều,với trình độ cao thủ của ông thì nếu thật sự có người dám ác ý tấn công Lam Lạc Phượng và Lăng Lan, ông nhất định sẽ cảm giác được ngay lập tức.
Sở dĩ Lăng Tần trở tay không kịp là vì ông không cảm giác được sát khí ở chung quanh, hơn nữa đây là phòng VIP chuyên dùng cho phụ nữ, người chung quanh đây không phải phu nhân quý tộc thì cũng là người nhà quyền thế, vì vậy Lăng Tần mới chậm trể như vậy.
“Được,bác Tần!” Lam Lạc Phượng cũng không có hứng thú dây dưa cùng người điên này rồi trở thành trò cười cho thiên hạ. Từ sau khi Lăng Tiêu hy sinh, rồi tranh chấp cùng với Lăng gia, Lam Lạc Phượng đã quyết định sẽ không dây dưa với những phu nhân quý tộc khác nữa.
Lăng gia ở Doha đã được một thời gian khá lâu nên có mối liên hệ với rất nhiều gia tộc khác, liên hôn chính là một việc mà họ thích làm nhất. Tuy rằng không cùng những đại gia tộc chân chính liên hôn nhưng những gia tộc nhỏ, mới nổi thì lại liên kết rất nhiều. Người phụ nữ vừa mới kéo Lam Lạc Phượng là một trong những thông gia như vậy của Lăng gia.
Lúc trước bọn họ liên hôn với Lăng gia cũng bởi vì nhìn trúng quyền lực của Lăng Tức và Lăng Tiêu ở quân bộ, hy vong có thể dựa vào Lăng gia để gia tộc phát triển….Thế nhưng bọn họ lại không nghĩ tới Lăng Tiêu thiếu tướng lại hy sinh trên chiến trường sớm như vậy, mà Lăng gia lại thất bại trong việc tranh giành quân công với Lăng Lan, rồi bị buộc phải rời khỏi Doha khiến kế hoạch của họ bị thất bại.
Mà kết cục trở nên như vậy chính là bởi vì kế hoạch của Lam Lạc Phương, bà ta tức giận cùng oán hận nên khi vừa thấy Lam Lạc Phượng thì không thể nhịn được mới tiến lên trút giận.
Đối với việc này, Lạc Phượng cũng không ngoài ý muốn. Bất quá, Lam Lạc Phượng cũng không để bụng, nguyên bản cô cũng không có ý tưởng tranh danh đoạt lợi gì, nếu không phải muốn cục cưng nhà mình được mở rộng tầm mắt, cô cũng không muốn đi ra ngoài. Không thể không nói, Lam Lạc Phượng là người phụ nữ cao ngạo, lúc Lăng Tiêu còn sống, cô sẽ vì Lăng Tiêu mà bỏ thời gian trò chuyện cùng với những người phụ nữ quý tộc khác.
Nhưng bây giờ Lăng Tiêu đã mất,trái tim cùng linh hồn của cô đã chết một nữa, phần còn lại cô chỉ dùng để chăm sóc cho Lăng Lan, không muốn lãng phí thời gian với những thứ vô ích nữa.
Lam Lạc Phượng làm lơ những lời thì thầm ở chung quanh, tiến vào phòng VIP, lúc này người của phục vụ của VIP cũng đi ra tiếp đón. Lăng Lan cảm thán, dù vạn năm qua đi thì sự phân biệt giai cấp đáng chết vẫn tồn tại, cái mà mọi người bình đẵng sẽ không bao giờ tồn tại.