Trận thi đấu này rõ ràng là một hồi đánh lâu dài, bất quá Lăng Lan cũng không lo lắng, Tề Long theo cô luyện tập mấy năm, sức chịu đựng tuyệt đối vượt qua người thường mấy lần. Có thể nói, Tề Long không sợ nhất là đánh lâu dài.
Bất quá, kết quả cuối cùng có chút ra ngoài ý liệu của Lăng Lan, Tề Long có lẽ bởi vì có lão đại nhà mình đích thân tới hiện trường quan chiến nên tựa như tiêm máu gà, nguyên bản phong cách cách đấu đã mang theo chút điên cuồng nhưng vừa bắt đầu, Tề Long liền biểu hiện hùng hổ doạ người, đè nặng đối phương một trận mãnh công, đánh đối phương một cái trở tay không kịp, làm đối phương lâm vào bị động.
Tề Long thế công quá mãnh quá không nói lí, đối phương bất hạnh chống đỡ không cẩn thận lộ ra sơ hở. Tề Long thiên phú thức tỉnh vốn dĩ chính là trực giác mạnh nhất thú giác lập tức bắt được cơ hội này, một con ngựa liền đem đối phương đá bay, lấy được thắng lợi.
Trận thi đấu này từ lúc mở màn đến khi kết thúc tốn thời gian quá ngắn làm cho những người có ý định để xem một trận đánh ngang nhau, lâu dài, tốn mấy trăm chiêu mới có thể nhìn ra kết quả kinh ngạc dị thường. Ngay cả trọng tài phụ trách lôi đài này cũng bị kinh ngạc bất động không tuyên bố người chiến thắng, vẫn là Tề Long chờ không kiên nhẫn liền mở miệng nhắc nhở mới khiến người đó giật mình.
Thành công tiến vào vòng thứ ba, sau giờ chiều Tề Long lại nghênh tân một vòng đào thải mời. Lần này đối thủ của cậu yếu hơn cậu một chút. Bất quá, Tề Long cũng không bởi vì đối phương yếu hơn mình mà thả lỏng cảnh giác, cậu tập trung toàn bộ tinh thần, thi đấu bắt đầu liền toàn lực ứng phó, không cho đối phương một chút cơ hội, cuối cùng không ngoài ý muốn đánh bại đối thủ, tiến vào vòng bốn.
Kết thúc thi đấu hôm nay, Tề Long đi xuống lôi đài, nhìn thấy Lăng Lan hơi hơi gật đầu với mình thì thở dài nhẹ nhỏm một hơi, điều này có nghĩa Lan lão đại vừa lòng với biểu hiện hôm nay của cậu. Cậu chỉ sợ nếu lão đại không hài lòng một cái thì lại đem mình đi huấn luyện lại một lần …… Nghĩ đến cái quá trình đáng sợ đó, Tề Long vô pháp khống chế mà run thân thể.
“Chúc mừng cậu tiến vào top 200 cuối cùng!” Lăng Lan nhìn Tề Long đi đến bên người, mặc dù có chút ngoài ý muốn vì sao đứa nhỏ này đang phát run, nhưng nhìn tinh thần của đứa vẫn dư thừa nên Lăng Lan cũng liền làm lơ điểm này, trực tiếp chúc mừng Tề Long.
Tề Long nghe vậy, ngượng ngùng mà sờ sờ mái tóc ngắn của mình, ngây ngô cười.
Lăng Lan vô ngữ. Cô không tiếp tục cái đề tài này, nói thẳng muốn đi xem tình huống của những người khác.
Đầu tiên chính là bạn tốt của Tề Long, Hàn Kế Quân: “Hàn Kế Quân cũng thông qua đấu loại, tiến vào top 50 tham gia trận chung kết cuối cùng, bất quá kết quả xếp hạng tương đối thấp, hình như là 42 hay 43 gì đó, không tốt bằng Lạc Triều, em ấy đứng thứ 3, lọt vào top 3…”
“A, Lạc Triều mạnh như vậy? Kế Quân thế nhưng không bằng?” Tề Long kinh ngạc hỏi.
“Đừng xem thường Lạc Triều. Em ấy ó thiên phú trời sinh chính là làm cái này, ở Tinh Không đụng tới vấn đề là em ấy có thể đưa ra quyết định tốt nhất, mà Kế Quân lại hoàn toàn dựa vào đầu óc để phân tích tính kế, ở tốc độ đương nhiên không so được với Lạc Triều.” Lăng Lan giải thích nói, “Hơn nữa, tớ không cho rằng con gái trời sinh sẽ kém con trai, đôi khi con gái sẽ mạnh hơn nhiều!” Lúc Lăng Lan nói lời này có điều ý chỉ mà nhìn Tề Long một cái.
Một cái liếc này làm Tề Long run sợ trong lòng, cậu bắt đầu nghĩ có phải trong lúc không cẩn thận đã nói sai điều gì khiến lão đại hiểu lầm mình kỳ thị nữ sinh hay không?
Tề Long suy nghĩ nửa ngày, không nghĩ ra chính mình rốt cuộc khi nào phạm sai lầm, chỉ là trong lúc bàng hoàng thì đầu óc đột nhiên linh quang chợt lóe……
Chẳng lẽ là do cậu xem nhẹ Lạc Triều cho nên lão đại mới sinh khí? Tề Long tức khắc bừng tỉnh đại ngộ, Lạc Triều chính là thanh mai lớn lên cùng bọn họ, lúc còn ở học việc đồng quân, chẳng lẽ lão đại cùng Lạc Triều cũng đã có JQ gian tình sao.
Tề Long tự nhận chính mình đã tìm được đáp án thì âm thầm nhắc nhở chính mình về sau phải đối xử tốt với Lạc Triều hơn một chút, miễn cho tương lai sau trở thành đại tẩu bọn họ thì đem họ ra tính sổ, đến lúc đó nếu là thổi chút gió bên gối để lão đại đi giáo huấn bọn họ thì bọn họ nhất định sẽ gặp bi kịch.
Lăng Lan cũng không biết Tề Long đang yy mình cùng Lạc Triều, không biết não bổ đi tới nơi nào. Cô nhìn Tề Long cúi đầu không hé răng tưởng cậu đang lo lắng cho Hàn Kế Quân liền không tiếp tục đề tài này, ngược lại nói những người khác: “Vừa mới Lý Lan Phong có gửi tin nói bên kia trận đấu của Lý Thì Du đã kết thúc, đạt hạng nhất tiếp tục tiến vào vòng chung kết, là danh hiệu số 1 đầu tiêu của trường Đệ Nhất Nam Sinh chúng ta.”
Nói tới đây, khóe miệng Lăng Lan cũng nhịn không được khẽ nâng, cô rất tin tưởng vào Lý Thì Du nhưng lại không nghĩ đối phương có thể đạt danh hiệu số một dễ dàng và nhẹ nhàng như vậy. Nghe Lý Lan Phong nói Lý Thì Du ngay từ vòng một đã được đặc cách tiến vào vòng chung kết, nguyên nhân là vì tốc độ và phương án giải quyết vết thương của Lý Thì Du là chấn động tất cả các trong tài. Vòng 1, năm người bị thương với những thương thế khác nhau nhưng Thì Du chỉ dùng ba phút liền đem mọi người xử lý tốt, hơn nữa phương án lựa chọn được tất cả trọng tài cho là tốt nhất, tối ưu nhất.”
“Năm người? Ba phút? Trời ơi, anh ấy cũng tiêm máu gà?” Tề Long chấn kinh, cậu biết kỹ thuật chữa bệnh của Lý Thì Du rất mạnh nhưng không nghĩ tới sẽ mạnh như vậy, nếu dựa vào tiêu chuẩn cấp cứu Liên Bang thì mỗi bệnh nhân phải được chữa trị trong vòng 1 phút, không nghĩ tới anh ấy còn dùng chưa tới 1 phút.
“Bởi vì Lý Thì Du đem các bước cấp cứu tinh giản tới tối đa nhưng cũng vẫn đạt kết quả như ý, cũng vì điểm này nên các trọng tài mới không so đo.” Lăng Lan nghĩ vậy một người trâu bò như vậy lại bị cô lừa gạt hãm hại tiến vào vào chiến đội thì không khỏi âm thầm đắc ý.
Tề Long cũng may mắn chiến đội mình có một vị quân y trâu bò như vậy, về sau sinh mệnh bọn họ không thể nghi ngờ là an toàn hơn nhiều.
Lăng Lan lại nói đến Thường Tân Nguyên: “Thường Tân Nguyên cũng tiến vào vòng tiếp theo, theo Triệu Tuấn nói, có khả năng Thường Tân Nguyên che dấu thực lực để thành tích nữa vời.”
“Anh Thường ấy à, lúc nào cũng cẩn thận thái quá, phỏng chừng là do Kiều Đình cưỡng bức mang đến di chứng, anh ấy không thích tiến vào tầm mắt của mọi người điều đó khiến anh ấy không có cảm giác an toàn.” Quan hệ của Tề Long cùng Thường Tân Nguyên đã rất thân thiết, bởi vì Thường Tân Nguyên lớn hơn bọn họ một tuổi cho nên bọn họ liền gọi là anh Thường.”
“Ân, đây chính là vấn đề, cũng là nguyên nhân tớ muốn cho Thường Tân Nguyên tham gia thi đấu, anh ta cần khắc chế điểm này, nếu không sẽ không thành cường giả được.” Lăng Lan đồng dạng rõ ràng vấn đề của Thường Tân Nguyên, cũng nói nguyên nhân cô để Thường Tân Nguyên xuất chiến.
“Anh ấy nhất định thành công.” Tề Long rất xem trọng Thường Tân Nguyên.
“Hy vọng như thế.” Lăng Lan trở lời một câu, tiếp theo ngẩng đầu nhìn, chung quanh còn chưa kết thúc thi đấu thì hỏi: “Tề Long, cậu có muốn ở lại xem không?” Nếu Tề Long đã kết thúc thi đấu thì Lăng Lan cũng muốn trở về khu dừng chân, tuy rằng vấn đề khí thế đã giải quyết, bất quá còn cần không ngừng ma luyện mới có thể thần phục, giúp khí thế vận chuyển tự nhiên.
“Không muốn, 200 người lận, ai biết đối thủ của tớ sẽ là ai, còn không bằng trở về nghỉ ngơi cho tốt, dưỡng kim súc duệ, chuẩn bị cho trận chiến ngày mai.” Tề Long thập phần dứt khoát trả lời, cậu cũng không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian.
“Vậy cũng tốt, chúng ta đi thôi!” Lăng Lan mang theo Tề Long rời đi nơi thi đấu, ở trên đường trở về, Tề Long rốt cuộc lấy hết can đảm hỏi ra vấn đề luôn ẩn sau trong tâm mình: “Lão đại, vì sao cậu không gia bất cứ trận đấu nào từ tham gia đoàn thể trong lần đại chiến này? Phải biết rằng, vô luận thể thuật hay là cơ giáp cách đấu, không có người là đối thủ của cậu, ngay cả Kiều Đình cũng không thể.” Tề Long rất tin tưởng Lăng Lan, là trăm phần trăm, cậu không cho rằng có học sinh trường quân đội nào có thể là đối thủ của lão đại nhà mình.
Lăng Lan mắt lạnh liếc Tề Long một cái làm cổ dũng khí khó khăn lắm mới tích tụ được của Tề Long vừa lập tức bị dọa chạy.
Kỳ thật cái liếc mắt ấy của Lăng Lan chỉ làánh mắt kinh ngạc chứ không mang ý gì khác, chỉ là Tề Long vẫn luôn chịu Lăng Lan “dâm uy” hãm hại cho nên chính mình dọa chính mình.
Lăng Lan nghĩ nghĩ, lúc này mới nói: “Thi đấu thể thuật có cậu vậy là đủ rồi! Cơ giáp, Kiều Đình đoạt giải quán quân không có vấn đề, còn Triệu Tuấn cũng có thể thể hội một chút đấu pháp của cao thủ, có lợi cho anh ta……” Vì giữ hình tượng lão đại quang huy của mình, cô chỉ có thể tiếp tục căng da đầu tiếp tục cao khiết, đại công vô.
“Chính yếu nhất nữa là tớ đem mục tiêu đặt ở trận Đại Hỗn Chiến cuối cùng, tất cả mọi người cho rằng Kiều Đình chính là đối thủ hàng đầu thì……” Lăng Lan nói tới đây liền không nói nữa nhưng Tề Long lại biết thâm ý trong lời của Lăng Lan, cậu tức khắc kích động, thì ra là thế, sở dĩ che dấu người sau là vì màn tuyệt sát cuối cùng! Quả nhiên không hổ là lão đại, từ lúc bắt đầu cũng đã thiết kế.
Thời gian trôi qua, một vài hạng mục thi đấu kết thúc, lại có một vài hạng mục thi đấu khác bắt đầu, ngay cả cuộc thi cơ giáp đại chiến mọi người quan tâm nhất cũng chuẩn bị khởi động vào ngày thứ bảy, cuộc thi này cũng giống cuộc thi thể thuật, mỗi trường đều có 5 danh ngạch, trường Đệ Nhất Nam Sinh trừ Kiều Đình thì còn có Triệu Tuấn của chiến đội Lăng Thiên, quyết định này không làm học sinh dự thi khác kinh ngạc, bởi vì bên ngoài, người có thực lực mạnh nhất của đoàn cơ giáp Lăng Thiên chính là Triệu Tuấn.
Thiên Cơ, Vô Cực đều là đoàn trưởng xuất chiến, một cái danh ngạch cuối cùng Lăng Lan dành cho Trương Kinh An, dù sao cũng là người của Học Viện Đồng Quân Trung Tâm ra, hơn nữa Trương Kinh An thực lực không yếu, Lăng Lan cũng liền quang minh chính đại mà mở cái cửa sau.
Hàn Kế Quân trừ bỏ tham gia thi đấu tinh hàng còn tham gia thi đấu chiến thuật, Lý Lan Phong cũng có tham gia, hai người bọn họ đều tiến vào top 50 cuối cùng, Hàn Kế Quân tiến vào top 10, mà Lý Lan Phong ở top30, kết quả này làm Lăng Lan kinh ngạc một chút. Lý Lan Phong trời sinh chính là có khả năng lập mưu ra chiến thuật, mà tương phản, Hàn Kế Quân liền có chút trật lật, lúc mưu tính thì quá thích dùng dương mưu mà xem nhẹ âm mưu……
Lăng Lan xong việc liền dò hỏi Lý Lan Phong vì sao thành tích như vậy, Lý Lan Phong cười mà không nói…… Cuối cùng dưới cái nhìn sắc bén lạnh lùng của Lăng Lan mới bất đắc dĩ nói: “Tôi là theo sát bước đi của cậu, trước khi trận cuối cùng diễn ra, vẫn là để Hàn Kế Quân làm điểm chói lọi cho mọi người chú ý thôi…”
Nghe vậy, Lăng Lan vô ngữ mà gãi gãi mũi, trong lòng buồn bực phi thường. Cô không tham gia các trận thi đấu khác tuyệt đối không phức tạp như Lý Lan Phong tưởng, còn không phải là khí thế của cô có vấn đề không thể không tu thân dưỡng tính một chút sao? Đương nhiên, cô không phải không có ý nghĩ như vậy, nhưng mà đó là sau khi cô không tham gia thi đấu mới nghĩ như vậy.