Bất quá cái hố xuất hiện trên mặt đất kia cũng sâu đến 3m, đường kính cũng đạt đến 1m, như vậy sức lực đánh ra một kích này của Tề Long tuyệt đối không thua cô khi nâng quả tạ 500 kg.
Không nghĩ tới Tề Long có thể dựa vào năng lực bản thân mà đạt tới lực lượng tới 500kg, nếu so với Lăng Lan thì đây mới chính là thuần túy năng lực của bản thân.
Trong mắt giám khảo lướt qua một tia kinh hỉ, có lẽ anh ta cũng không thể tưởng được Tề Long sẽ có lực lượng lớn như vậy, tuy rằng với anh ta mà nói thì chút lực lượng lớn như vậy cũng không tính là gì, nhưng Tề Long chỉ mới là một đứa trẻ sáu tuổi, nếu để Tề Long trưởng thành thì không hề nghi ngờ sức mạnh này sẽ tăng thêm gấp bội.
Tề Long nhất kích thất bại, cũng không bởi vậy mà dừng tiến công, chỉ thấy cậu ấy lại lần nữa từ trên đất nhảy lên, hung ác đánh về phía giám khảo.
Đáng tiếc tốc độ của Tề Long không tỷ lệ thuận với lực lượng, vả lại bởi vì kỹ thuật cách đấu bản thân còn quá non nớt, khắp nơi đều là lỗ hổng, điều này làm cho giám khảo không chịu quá nhiều áp lực, rất nhanh Tề long bị giám khảo đánh trúng một kích cả người đổ gục xuống.
Bùn đất tràn ngập trong không khí rốt cục tiêu tán, mọi người rốt cục thấy Tề Long và giám khảo đang đối chiến với nhau, chỉ thấy giám khảo dùng duy nhất một tay đã đem tất cả những đòn tấn công của Tề Long ngăn trở hết.
Lạc Lãng khẽ nói với Lăng Lan: “Tớ đi giúp Tề Long, việc đánh ông ta đành phải dựa vào cậu.” Nói xong, cũng không đợi Lăng Lan trả lời liền lao ra ngoài đánh về phía giám khảo, cố gắng dùng hết sức lực còn lại, đánh về phía mặt của giám khảo.
Lạc Lãng lao ra khiến cho giám khảo không thể không dùng cánh tay còn lại, thân thể nguyên bản đứng thẳng bất động cũng bắt đầu di chuyển. Trong lúc nhất thời ba người đánh đến vui vẻ quên trời.
Tuy thanh âm của Lạc Lãng rất nhẹ, bất quá bọn nhỏ chung quanh đều nghe được, thân thể gần như lung lay sắp đổ bỗng chốc ổn định hơn nhiều, bọn nhỏ vẻ mặt chờ đợi nhìn về phía Lăng Lan, hi vọng “cậu ta” có thể giống như Lạc Lãng nói, đi đánh giám khảo.
Được rồi, những lời đó của giám khảo đã gây thù hận với bọn trẻ, không những vậy giá trị thù hận còn không thấp, cho nên tập thể đều hi vọng có người đánh hắn ta một cái để cho bọn họ cho hả giận.
Bởi vì Tề Long công kích, Hàn Kế Quân mới khôi phục được bình tĩnh, lúc này cậu phát hiện trong đám bọn họ Lăng Lan là người duy nhất đứng vững, mà cái tư thế Lăng Lan đang đứng tuy có chút quái dị nhưng lại rất thuận mắt, tự nhiên, khiến cho người khác nghĩ như vậy mới gọi là đứng, đầu óc nhanh chuyển, Hàn Kế Quân xác định đây là một kỹ thuật hàng đầu trong cách đấu.
Ánh mắt chờ đợi của bọn nhỏ khiến Lăng Lan cảm thấy áp lực như núi, cô thật sự không thể đối diên với những ánh mắt nồng nhiệt kia, đành quay đầu nhìn về phía 3 người vẫn đang hỗ chiến ở trước mặt.
Lăng Lan đương nhiên biết sở dĩ mấy đứa trẻ đem hi vọng giao cho cô là vì cô là người duy nhất còn có thể động, nhưng việc đánh giám khảo thì có chút hơi quá. Nếu thành công đánh trúng anh thì quá tốt, nhưng nếu không thành công… Được rồi, bọn họ cũng không quá mong chờ, nếu như có thể đánh trúng giám khảo thì xem như may mắn siêu cấp mèo mù vớ cá rán đi.
Bên kia giám khảo vừa cùng Lạc Lãng giao tay thì đã biết chi tiết sức lực thật sự cậu ấy, tuy không mạnh như Tề Long nhưng lực đánh 100 kg cũng dư sức. Bất quá tố chất thân thể vẫn còn kém một ít, Tề Long đánh đến bây giờ thì càng đánh càng hăng, mà Lạc Lãng mới tiến công vài cái hơi thở đã bất ổn.
Dù sao giám khảo cũng biết loại tình huống giống Tề Long là cực kỳ hiếm gặp, bởi vì Tề Long là tự mình đột phá cực hạn của bản thân, bộc lộ ra năng lực tiềm tàng của chính mình. Anh ta sống nhiều năm như vậy cũng chưa thấy được có người nào tự đột phá cực hạn mà không cần thuốc dẫn. Không thể không nói thể Tề Long gặp may mắn nhiều nhờ sự khích bác của anh ta.
.
Đột nhiên, anh ta cảm giác một cỗ lạnh ý trong lòng trào ra, kinh nghiệm sa trường khiến anh ta lập tức nhận ra nguy hiểm, không hề nghĩ ngợi anh ta nhanh chóng dùng sức nhún chân, thân thể nương cổ lực lượng này liền lùi ra sau hai bước...
Nhưng, đã chậm! Ở trước mắt anh ta, một cánh tay nhỏ trắng trắng non mềm xuất hiện, một giây tiếp theo muốn đánh trên mặt của mình.
Nhưng giám khảo dù sao cũng là giám khảo, trong hoàn cảnh chuông treo mành chỉ vẫn có thể kịp thời thay đổi quỹ tích của cơ thể, đưa hai tay giao nhau tạo thành chữ thập, thành công ngăn cản cánh tay nhìn nho nhỏ yêu yêu nhưng thực tế lại mang sát ý mười phần.
“Ba” một tiếng, hai người va chạm vào nhau, năng lượng mạnh mẽ truyền đến khiến cơ thể còn chưa đứng vững của người giám khảo bị đẩy phải lùi về phía sau mấy bước.
Mà Lăng Lan nương theo sự tác động của hai nguồn lực mà bắn ngược trở về phiá sau, làm một động tác xoay người rồi ổn định đứng ở giữa Tề Long và Lạc Lãng, tiếp tục điều chỉnh vị trí cơ thể để duy trì thức thuật đầu tiên, chuẩn bị cho lần công kích tiếp theo.
Giám khảo nguyên bản còn mang theo ánh mắt trêu tức nhất thời trở nên nghiêm túc, anh ta đứa trẻ đang đứng ở giữa trước mặt, sau lưng toát mồ hôi lạnh, không nghĩ tới trong đám trẻ này còn giấu một đứa lợi hại như vậy, không chỉ có như thế, nó còn hiểu cách che giấu sát ý bản thân, đến thời khắc cuối cùng mới lộ ra răng nanh.của mình.
Nếu không phải anh ta có kinh nghiệm chiến đấu nơi sa trường phong phú, biết ứng biến nhanh chóng thì đã trúng một kích vừa rồi rồi, tuy rằng không nguy hiểm đến sinh mệnh nhưng như vậy thì mặt mũi của anh ta nhất định sẽ quăng mất.
Anh ta thầm mắng một tiếng, làm sao có thể xuất hiện một yêu nghiệt như vậy chứ, bên ngoài thoạt nhìn nhu nhược vạn phần, khuôn mặt thanh tú biểu cảm ngây thơ , thấy thế nào cũng đều đứa trẻ thiên chân khả ái không có lực sát thương mà.
Tuy rằng anh ta luôn cảm thấy đứa trẻ này có chút quái dị, nhưng bởi vì Tề Long xuất hiện lực lượng mới, khiến anh ta tập trung toàn lực chú ý vào, cũng xem nhẹ luôn cảm giác kỳ quái với Lăng Lan.
Anh ta không nghĩ tới đứa trẻ mà mình xem nhẹ nhất lại là đứa nhỏ kém chút khiến mình bị lật thuyền trong mương.
Nhìn biểu hiện cố gắng của Lăng Lan khiên mấy đứa nhỏ khác vẻ mặt kinh hỉ, không nghĩ tới một quyền của Lăng Lan đã đem giám khảo đánh lùi mấy bước, có phải hi vọng của bọn họ thật sự có thể thực hiện hay không?
Hàn Tục Nhã là một bé gái hướng ngoại nhiệt tình thấy thế lập tức hô lớn: “Lăng Lan, đánh hắn! Đánh hắn!” Tình huống thay đổi bất ngờ khiến cho mệt mỏi của cô bé chạy hết. Lúc này cô bé đang cố gắng tiếp thêm sức mạnh chọ người bạn này.
Lạc Triều lại là một cô bé hướng nội, tuy rất vui vì thấy Lăng Lan có thể đánh trúng giám khảo nhưng cô bé cũng không dám hô lên, chỉ ngượng ngùng tươi cười, trong mắt ánh lên vẻ hâm mộ nhìn thẳng người đang đứng ở bên cạnh anh trai mình, tuy người đó có chút nhỏ gầy,không thể so sánh với nam trai hay bất cứ bạn nam khác, nhưng trong mắt cô lại không kém những người khác chút nào thậm chí còn mạnh hơn nữa.
Lăng Lan không biết, trong lúc vô tình mình đã trở thành đối tượng trong mộng của một cô gái nhỏ đơn thuần, gây ra khá nhiều rắc rối trong tương lai, thật sự có lỗi.
Trong phòng theo dõi, người sĩ quan phụ trách theo dõi phòng 72 nhàm chán lại đem hình ảnh điều chỉnh đến gian phòng của Lăng Lan, đập vào mắt anh ta chính là hình ảnh bốn người chia ra hai phía đang giằng co lẫn nhau, sẵn sàng đón quân địch, không khí này tuyệt đối không tốt. Anh ta nhất thời sửng sốt, thầm nghĩ: Đến cùng là có chuyện gì vậy này?
Lòng hiếu kỳ dâng lên, anh ta lập tức đem hình ảnh cố định ở 72 phòng, hình ảnh ở những phòng khác mở thành một cái cửa sổ nhỏ nhất đặt ở góc dưới bên phải để có gì còn có thể vừa xem đánh nhau vừa tiếp tục công việc.
Mắt Lăng Lan hơi liếc lên ý bảo Tề Long và Lạc Lãng trước đi lên công kích, cô biết nếu bản thân chủ động tiến công khẳng định không đối phó được với giám khảo.
Tuy rằng cô đi theo Cửu hào học được cách đấu sơ cấp, cũng thường xuyên cùng Cửu hào chiến đấu, bất quá ở đó dù sao cũng chỉ là huấn luyện bằng ý thức, so với thực chiến chân chính vẫn khác nhau .
Ở một kích vừa rồi Lăng Lan liền phát hiện ra vấn đề lớn, thân thể của cô không theo kíp với tốc độ của ý thức, nếu không một kích vừa rồi cũng không bị giám khảo tránh thoát dễ dàng như vậy.