Mục lục
Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn về có giáp bị Lăng Lan đá bay kia, sau khi té trên đất liền không còn động tĩnh.


Nếu có người chú ý là có thể nhìn thấy tại cửa của khoang điều khiển, một dòng máu tươi từ cửa chậm rãi chảy xuôi xuống, chậm rãi nhiễm hồng vùng dưới mặt đất……


Lăng Lan giải quyết hai chiếc cơ giáp bên người, nhìn Lạc Lãng liên tục ba lần thất bại, quyết đoán mà nhấc tay phải, một đạo chùm tia sáng bắn ra trực tiếp đánh trúng đầu rối chiếc cơ giáp đang né tránh công kích của Lạc Lãng.


Đầu gối đúng là nơi phòng ngự bạc nhược nhất của cơ giáp, bị Lăng Lan thình lình bắn lén, cơ giáp kia tức khắc nổ lửa, động tác tránh né tức khắc dừng lại.


Mà lúc này, lần thứ tư sử dụng Quang Ảnh Bước Lướt vẫn không hết hy vọng, Lạc Lãng tiếp tục giơ vũ khí lạnh trên tay lên đâm xuống cổ đối phương. Có lẽ do đầu gối bị bắn trúng lên cơ giáp không thể bảo trì cân bằng, hơn nữa một chiêu này của Lạc Lãng sử dụng lực mạnh hơn bình thường, trực tiếp đem cơ giáp chém làm đôi.


Lạc Lãng đắc thế không buông tha người, lại lần nữa giơ vũ khí lạnh, chém như mưa rền gió dữ xuống giá cơ giáp đang nằm trên đất, điên cuồng bạo ngược mà đem cơ giáp kia hủy thành phế tích. Có lẽ cơ giáp NPC cũng không muốn thừa nhận loại ngược đãi này, cuối cùng lựa chọn tự bạo. May mắn Lạc Lãng phản ứng nhanh nhạy né tránh đi, cơ giáp cũng không chịu thương tổn gì.


Nhưng một màn này làm Lạc Lãng càng thêm phẫn nộ, cậu thật sự cho rằng, cơ giáp này đang đối nghịch với mình, cơ giáp nào không tự bạo lại lựa chọn đúng cậu để đồng quy vu tận? Cậu lại lần nữa xông lên, hung hăng mà ra một chân đá phế tích đang cháy hừng hực dưới đất kia khiến cho nó bay ra ngoài, mà phương hướng nó bay lại trùng hợp lao về phía Lăng Lan ……


Mà lúc này Lăng Lan đang cùng hai cơ giáp chiến đấu, cô dùng Bất Hối một bên đánh cơ giáp bên trái bỏ qua cơ giáp bên, nhưng cơ giáp bên phải đương nhiên không buông tha cô, cơ giáp bên phải giơ vũ khí lạnh lên, chém xuống cơ giáp của Lăng Lan.


Lăng Lan không phải không có không gian né tránh, nhưng cố tình vị trí cô muốn né tránh lại xuất hiện phế tích mà Lạc Lãng đá tới.


Lạc Lãng nguyên bản đang như lửa cháy hừng hực, nhưng thấy một màn như vậy tức khắc dập tắt, cậu chỉ cảm thấy một cổ hàn khí toát ra trong xương cốt, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó chính là cậu chết chắc rồi…… Cậu đột nhiên giật mình hô to: “Lão đại, tránh.”


Đối mặt với khốn cảnh này, Lăng Lan bình tĩnh mà đá ra một chân, đem phế tích kia đá bay về phía cơ giáp bên phải đồng thời xoay chuyển thanh Bất Hôi trong tay. Cơ giáp bên phải căn bản không nghĩ tới Lăng Lan sẽ đá phế tích về phía mình nên không kịp tránh né, trực tiếp bị đánh trung. Sức mạnh quá lớn làm cơ giáp bị chấn động lùi ra sau bốn năm bước mới có thể dừng lại.


Tuy rằng Lăng Lan tránh thoát lần tai bay vạ gió này, nhưng cô lại không có thời gian điều khiển cơ giáp né tránh một cơ giáp khác đang công kích. Nhưng chuyện thần kỳ đã xảy ra, mượn lực của cú đá vừa rồi, cơ giáp của Lăng Lan đã lùi ra sau theo hướng ngược lại một mét, áp gần về phía cơ giáp đang muốn tấn công mình. Thừa dịp cơ giáp kia chưa kịp biến chiêu, Lăng Lan liền dùng Bất Hối chém đứt tay của cơ giáp đối phương, sau đó cô bay lên, khi cách mặt đất khoảng bảy tám mét thì nâng đùi phải, hung ác nghiêng người đá cơ giáp kia.


“Phanh” một tiếng vang lớn, đùi phải đá trúng cơ giáp bị chém đứt tay kia trực tiếp đem chiếc cơ giáp kia đá ngã xuống đất……


Cơ giáp Lăng Lan đi theo rơi xuống, Bất Hối ở giữa không trung vẽ ra một đường cung mỹ lệ, cuối cùng mũi kiếm đâm xuống, cắm trúng khoang điều khiển của cơ giáp đối phương. Một loạt động tác này chỉ hoàn thành trong nháy mắt….


Khi Lạc Lãng nhìn thấy Lăng Lan an toàn sau khoảnh khắc nguy hiểm vừa rồi thì tức khắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng không chờ cậu bắt đầu mở lời nhận lỗi thì giọng nói âm hàn của Lăng Lan truyền tới: “Lạc Lãng, trở về, huấn luyện mật thất một vòng!” Lăng Lan vừa nói lời này vừa lãnh khốc mà chậm rãi rút thanh kiếm đang cằm trên khoang điều khiển của cơ giáp đối phương.


“A……” Lạc Lãng kêu thảm một tiếng, cậu chỉ là phát tiết một chút tức giận lại không thể tưởng được đến kết quả như vậy, mật thất một vòng, dưới sự ngược đãi của Lan lão đại, cậu còn có thể sống sót sao?


“Còn không chiến đấu? Chẳng lẽ muốn đi hai vòng trong mật thất?” Không đợi Lạc Lãng dừng tiếng kêu thảm, thanh âm lạnh băng của Lăng Lan ở trong kênh tiểu đội lại lần nữa âm trầm trầm mà vang lên. Vì thế, nguyên bản đang kêu thảm thê lương Lạc Lãng tức khắc biến thành tiếng tru hung ác, tiếp theo liền giống như ác lang đánh về phía mấy cơ giáp cuối cùng.


Bốn người Tề Long vừa mới giải quyết đối thủ chính mình liền nghe được Lăng Lan cảnh cáo Lạc Lãng, trong lòng bọn họ ứa khí lạnh, không cần suy nghĩ, trực tiếp cầm vũ khí hung tợn mà đánh về phía mấy cơ giáp còn thừa ……


Ô ô ô, lão đại, chúng em biểu hiện cấp lực như vậy, cũng không thể giận chó đánh mèo đến trên người chúng em a, muốn đi mật thất thì mời tìm đầu sỏ gây tội là Lạc Lãng thôi, ngàn vạn đừng tìm chúng em.


Mật thất huấn luyện tàn khốc làm năm người Tề Long bây giờ nhắc lại cũng phải biến sắc, vì không để chính mình lại nếm chịu loại thống khổ minh tâm khắc cốt này, năm người Tề Long phát huy chiến lực cực đại, đè đối phương đánh, làm đối thủ không hề có đường sống để phản kháng ……


Lý Thì Du lúc này cũng giải quyết kẻ địch cuối cùng, anh mạc danh mà xem xét năm người Tề Long một cái, không biết vì sao bọn họ lại giống như ăn phải thuốc kích thích, chiến lực hiện tại so sánh với vừa rồi hoàn toàn không phải một cấp bậc…… Chẳng lẽ huấn luyện mật thất có cái gì huyền bí? Có lẽ nó sẽ trợ giúp gì đó trong nghiên cứu độ phá giới hạn thân thể của anh. Xem ra sau này phải đi hỏi thăm Lăng đội trưởng một chút mới được.


Đang ra sức biểu hiện giết địch, mấy người Tề Long đột nhiên cảm thấy một cổ hàn khí toát ra trong xương cốt …… Chẳng lẽ lão đại thật sự có ý tưởng muốn đưa bọn họ đi dạo một vòng mật thất sap? Nghĩ đến khả năng này, bọn họ biểu hiện càng thêm hung ác, hận không thể trực tiếp đem cơ giáp trước mắt xử lý rồi tới nói cho lão đại, bọn họ tuyệt đối không cần lại trở về mật thất “nấu” lại.


Đám người Tề Long biểu hiện cấp lực làm cho bọn họ giải quyết gần hết được tất cả đối thủ trong vòng một phút, trừ một cơ giáp. Chiếc cơ giáp còn lại nhìn những kẻ đã giải quyết hết đồng đội của mình trong vòng một phút mà sợ hãi sững người, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích nhìn Lăng Lan đang cầm thanh Bất Hối từ từ đi về phía mình…


Hắn nắm chặt vũ khí trong tay, hai mắt đỏ đậm mà nhìn ác ma đã giết gần một nữa chiến hữu của mình chỉ trong nháy mắt, thấy đối phương bước bề phía mình càng gần, hắn rốt cuộc nổi giận gầm lên một tiếng, rồi xoay người chạy……


“A? Thế nhưng lựa chọn chạy trốn?” Lăng Lan ngạc nhiên, nguyên bản cho rằng quân nhân NPC sẽ được đầu não thiết lập chỉ có hình thức chết trận, không tưởng được NPC cũng sẽ như con người, lựa chọn chạy trốn. Mà lúc này, hai chiến đội kẻ địch phái tới đã xuất hiện trong phạm vi dò tìm của bọn họ, mặt đất chấn động trở nên phi thường mãnh liệt……


Khóe miệng cô treo lên một tia cười lạnh cực đạm. Tay phải đột nhiên vung, Bất Hối trong tay liền như một đạo lãnh quang chợt lóe, trực tiếp đâm về phía cơ giáp đang chạy trốn.


“A……” NPC điều khiển cơ giáp phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể hắn đã bị thanh ma đao kia chém thành hai đoạn, trong cảm giác đau nhức đến tận linh hồn, hắn nhìn thấy máu và lục phủ ngũ tạng của mình đang từ từ rớt xuống….


Thần trí hắn mơ hồ mà nhìn chiến đội cách mình chỉ còn năm sáu trăm mét, hắn muốn nói cho bọn họ nhanh trốn đi, đám người này là ma quỷ. Căn bản không phải người mà bọn họ có thể chống lại…… Chính là hắn rốt cuộc phát không ra được một câu, hắn tựa hồ nhìn thấy kết quả cuối cùng của đồng đội, giống như bọn họ, đều nuốt hận chết tại đây, trở thành một sợi oan hồn……


“Xoạt” thanh âm đột nhiên ở bên tai vang lên. Hắn trơ mắt mà nhìn thanh đao chém đôi thân thể mình được rút ra khỏi cơ giáp, hắn biết nhất định là ma quỷ kia muốn cầm lại ma đao, hắn rất muốn bắt lấy ma đao, không muốn ma quỷ kia đem nó lấy lại để tiếp tục thương tổn các chiến hữu của mình. Hắn dùng hết sức lực cuối cùng, nỗ lực mà vươn tay phải……


Bắt không được thanh ma đao kia sao? Hắn nhìn thanh ma đao cuối cùng biến mất ở trước mặt, mất mát mà giơ tay phải lên rồi lại phát hiện, năm ngón tay đã không thấy…… Nguyên lai, vừa rồi hắn đã đụng phải thanh ma đao kia!


Quả nhiên là ma đao! Cuối cùng, hắn nuốt một hơi cuối cùng rồi chết không nhắm mắt!


Lăng Lan cầm lại Bất Hối, nhìn hai chi chiến đội cuối cùng đang nhanh chóng tới gần bọn họ, cô lạnh lùng mà hạ mệnh lệnh: “Toàn bộ diệt cho tôi!”


Ở đế quốc Khải Rải xa xôi, tại một căn cứ bí mật nào đó của quân đội, mọi người đang chăm chú nhìn vào hơn ba mươi khoang đăng nhập thế giới ảo trong đại sảnh, bọn họ tuy rằng tận lực tưởng bảo trì bình tĩnh nhưng ai cũng khó nén sự khẩn trương kích động.


Dựa theo thời gian dự tính, quá vài phút kế hoạch của bọn họ liền thành công, mà chiến quả sau khi thành công sẽ làm cho cả Khải Rải điên cuồng, nó có thể làm đế quốc Khải Rải trở thành bá chủ mạnh nhất Thái Dương hệ. Từ năm ngàn năm trước, sau khi bị Hoa Hạ liên bang đuổi kịp, bọn họ liền mất đi ghế bá chủ mạnh nhất, chỉ có thể cùng Hoa Hạ chung thù vinh, phải biết rằng trong lịch sử đế quốc Khải Rải, bọn họ từng thống trị tinh hệ này suốt bảy ngàn năm.


Hoa Hạ đã làm cho bọn họ nhịn năm ngàn năm, mà bây giờ, rốt cuộc có thể giải quyết đối thủ.


“Tích tích tích……” Đột nhiên hai khoang đăng nhập đột nhiên phát tiếng kêu cảnh báo, điều này có nghĩa là người đang nằm ở trong rất có thể đã xảy ra vấn đề, hoặc là có nguy hiểm.


Tình huống này làm sắc mặt mọi người trong đại sảnh biến đổi, nhanh chóng lao về phía hai cơ giáp kia. Khóng đăng nhập được mở ra, chất dinh dưỡng được rsut đi sạch sẽ, nhưng người vốn nên tỉnh dậy bên trong lại vẫn ngủ say như cũ, không có phản ứng gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK