Mục lục
Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Như thế nào, chẳng lẽ bọn họ thật sự muốn đem chúng ta đuổi đi ra ngoài?” Mới vừa yên lòng Triệu Thuân lại lần nữa nhắc tới tâm tới, vẻ mặt lo lắng hỏi.


“Không phải, nếu bọn họ đến bây giờ đều không có đuổi chúng ta đi, về sau cũng sẽ không. Chỉ là ta tổng cảm thấy, chúng ta tiếp tục đãi đi xuống, rất có thể sẽ trả giá cái gì đại đại giới cũng nói không chừng……” Lý Lan Phong thanh âm cực nhẹ, tựa hồ ở lầm bầm lầu bầu, hắn trong khoảng thời gian ngắn cũng nói không nên lời cái nguyên cớ tới.


“Nhưng cho dù thật sự trả giá đại giới, cậu nguyện ý từ bỏ sao?” Triệu Thuân không tin Lý Lan Phong thật sự bỏ được chủ động rời đi.


“Đương nhiên không muốn, liền tính trả giá đại đại giới, tớ cũng muốn lưu lại xem trận đấu này.” Lý Lan Phong quyết đoán trả lời, sau đó liền nở nụ cười khổ.


Làm người trong một gia đình có gia thế số một, Lý gia đương nhiên cũng có vài vị vương cấp sư sĩ phục vụ, nhưng dù thân phận của anh là gì, anh cũng không có tư cách nhận được sự chỉ điểm của những người đó, vì vậy, với dụ hoặc trước mắt, anh đương nhiên không thể cự tuyệt, đặc biệt là khi anh muốn trở thành chủ nhân của đời mình, càng không thể từ bỏ.


“Cho nên, chúng ta cần gì phải suy xét chuyện tương lai, nắm chắc cơ hội bây giờ để quan sát mới tốt.” Triệu Thuân không cho là đúng mà cười nói.


“Đúng!” Lý Lan Phong không tiếng động mà nở nụ cười, bắt đầu kiểm điểm chính mình vì sao lại suy nghĩ nhiều như vậy, cái thói quen xấu hình thành từ lâu nay thật sự muốn sửa cũng không phải nói là được. Nghĩ đến đây, Lý Lan Phong nhẹ nhàng mà thở dài một hơi, biểu tình bắt đầu mờ mịt lên.


“Mau xem, cơ giáp trung cấp lên!” Đột nhiên bên tai vang lên giọng nói lớn của Triệu Thuân, may mắn bọn họ dùng trò chuyện riêng, nếu không chỉ bằng câu nói vừa rồi Triệu Thuân thì bọn họ tuyệt đối sẽ bị chủ nhân của phòng này đuổi ra ngoài.


Lý Lan Phong nhanh chóng thu liễm tâm thần, chuyên chú nhìn lên lôi đài, chỉ thấy cơ giáp trung cấp đích quả thật hành động, nhưng cơ giáp trung cấp không lựa chọn trực tiếp tiến công mà là chạy quanh trên lôi đài. Tốc độ của cơ giáp trung cấp càng lúc càng lúc càng nhanh, cuối cùng bóng dáng cơ giáp như trở thành một đạo ánh sáng lướt đi trên lôi đài.


“Sao có thể? Đây là kỹ thuật mà chỉ có cơ giáp sĩ cao cấp mới có thể nắm được, kỹ thuật bước lướt quang ảnh……” Thấy một màn như vậy, Triệu Thuân không thể tin tưởng mà kinh hô.


Ánh mắt Lý Lan Phong tức khắc co rụt lại, chẳng lẽ người điều khiển giá cơ giáp trung cấp này là một vị cao cấp cơ giáp sĩ sao? Phải biết rằng có rất nhiều kỹ thuật chỉ có thể thi triển khi được thực hiện ở cơ giáp tương ứng với cấp bậc, giống như bước lướt quang ảnh, nó là một loại kỹ năng mà chỉ có cơ giáp cao cấp mới có, như vậy làm sao cơ giáp trung cấp có thể thực hiện được?


Không biết vì sao, lúc này trong đầu Lý Lan Phong nhớ đến cơ giáp thỏ, rõ rằng chỉ là cơ giáp thực tập nhưng đối phương lại có rất nhiều động tác, kỹ thuật vượt qua sự hạn chế của cơ giáp thực tập,thậm chí có thể phát huy những động tác, kỹ thuật đó đến mức cao nhất, không…thậm chí còn vượt phần cực hạn nữa….Chẳng lẽ người điều khiển cơ giáp trung cấp này lại là một người kiệt xuất, có khả năng điều khiển cơ giáp yêu nghiệt sao?


“Không, sẽ không…… Cơ giáp thỏ là cơ giáp độc nhất vô nhị.” Lý Lan Phong lắc lắc đầu, đem ý tưởng trong đầu đuổi đi ra ngoài. Anh sẽ không thừa nhận có người có thể giống như cơ giáp thỏ!


Đang lúc hai người đang quan sát trận đấu nghi ngờ đầy bụng thì cơ giáp trung cấp sau khi chạy trên lôi đài mấy vòng rất cuộc tấn công lần nữa.


Bước lướt quang ảnh là một loại kỹ năng né tránh, đồng thời cũng nó một kỹ năng mê hoặc, làm tầm mắt của đối thủ xuất hiện hình ảnh giả, khiến cho camera của đối thủ xuất hiện hiện tượng lùi lại, tuy chỉ hiện tượng này chỉ xuất hiện vài giây, nhưng trong những trận chiến bằng cơ giáp tính thời gian bằng giây thì chỉ với vài giây này, người thực hiện bước quang ảnh có lẽ sẽ nắm được cơ hội để dành thắng lợi.


Cho nên khi Triệu Thuân và Lý Lan Phong thấy rõ ràng động tác tấn công của cơ giáp trung cấp thì nó đã đứng sau lưng cơ giáp vương cấp, hai tay vung lên đem thanh đao đen bóng sắc bén chém xuống.


Tiếng gió bị xé rách vang dội khắp căn phòng đã chứng mình lực của một đao này vô cùng mạnh. Đối mặt với một chiêu này, cơ giáp cương bài vẫn không sứt mẻ gì như cũ.


Mắt thấy một đao của cơ giáp trung cấp sắp sửa chém tới vai của cơ giáp vương cấp, hai người Triệu Thuân và Lý Lan Phong cho dù biết rõ vương cấp sư sĩ sẽ không có khả năng bị chém, nhưng loại dưới tình huống kề bên nguy hiểm, bọn họ không tự chủ được mà kinh hô lên: “A!”


“Phanh!” Một tiếng trầm vang. Vương cấp sư sĩ chỉ hơi hơi nghiêng người, nâng cánh tay phải lên, liền đem một đao kia chặn lại. Hóa ra trên cánh tay của cơ giáp vương cấp được trang bị quang thuẫn, không biết nó được khởi động lúc nào nhưng lúc này, nó đã chặn được một đường chém của cơ giáp trung cấp. Lực cản bất ngờ sinh ra một lực phản cực lớn là cơ giáp trung cấp bị bắn ngược ra sau.


Hai người đều cho rằng lần tấn công không có hiệu quả vừa rồi của cơ giáp trung cấp sẽ khiến nó bị đánh ngược bay ra sau và rơi xuống sàn đấu, nhưng đúng lúc này, động cơ đẩy của cơ giáp vốn đang im lặng đột nhiên nổ lớn, tốc độ đẩy của cơ giáp phản ngược với tốc độ bắn ra khiến cho hai lực như trung hòa lại làm cơ giáp dừng bị bay ra, hai chân cơ giáp trung cấp đột nhiên xoay tròn, hung ác mà đá xuống cơ giáp vương cấp đang ở phía dưới.


“Gió xoáy treo cổ!” Triệu Thuân, Lý Lan Phong thấy thế lại lần nữa kinh hô lên, chiêu thức này chính là kỹ thuật dành riêng cho cơ giáp sĩ cao cấp.


Nhưng một chiêu ngoài dự đoán này bị vương cấp sư sĩ hóa giải dễ dàng. Chỉ thấy vương cấp sư sĩ kia quyết đoán giơ tay lên, chỉ cần nhìn cơ giáp trung cấp một cái liền biết điểm yếu của chiêu thức gió xoáy treo cổ nằm ở đâu, cánh tay đơn giản mà nắm chặt lấy cổ chân của cơ giáp trung cấp. Sau đó thoải mái mà nhún người xuống lấy đà rồi đem cơ giáp trung cấp ném bay ra ngoài.


“Phanh!” Một tiếng vang lớn, cơ giáp trung cấp vững chắc mà rơi khỏi lôi đài, sau đó lăn ra sau mấy vòng.


Trong nháy mắt rơi xuống mắt đất, chấn động do va chạm làm cho hai người Triệu Thuân Lý Lan Phong đang đứng ở một góc trong phòng cũng cảm thấy chấn động mãnh liệt.Loại lực lượng khủng bố này làm cho sắc mặt hai người biến đổi, bọn họ tin chắc người trực tiếp thừa nhận cổ lực lượng kia chắc chắn không dễ chịu.


Hai người cho rằng cơ giáp trung cấp sẽ dừng lại, bởi vì cho dù thân thể có cường tráng đến mức nào thì với lực đánh cực đại vừa rồi, ai cũng sẽ lựa chọn nằm trên mặt đất vài giây để khôi phục. Nhưng bọn họ trăm triệu lần không nghĩ tới, cơ giáp trung cấp kia lăn ra sau mấy mét còn chưa dừng lại thì lại lần nữa hành động, hai tay của cơ giáp đột nhiên đánh xuống mặt đất một cái, toàn bộ cơ giáp theo cổ lực lượng này mà bay lên trời.


Cùng lúc đó, cơ giáp động cơ lại lần nữa mở ra, lúc này đây thuận theo lực gia tốc của cơ giáp, cơ giáp trung cấp lại hung ác mà đánh về phía vương cấp sư sĩ, vũ khí lạnh trong tay như mưa rền gió dữ mà chém về phía vương cấp sư sĩ, liền thấy cơ giáp trung cấp kia ở chung quanh vương cấp cơ giáp thoán động, không ai có thể đoán được vị trí đánh của cơ giáp là ở đâu, loại phương thức vận động bất quy tắc này làm sắc mặt Triệu Thuân và Lý Lan Phong biến đổi lại lần nữa.


Lúc này bọn họ đã xác định, thực lực của người điều khiển cơ giáp trung cấp kia chắc chắn không chỉ là trung cấp, không thể nghi ngờ là đã lên cao cấp cơ giáp sĩ. Bởi vì loại phương thức vận động bất quy tắc này có yêu cầu tốc độ vô cùng cao, thậm chí là khủng bố, tuyệt đối không phải chỉ một cơ giáp trung cấp nho nhỏ có thể thực hiện được.


Trong lòng Lý Lan Phong không khỏi mà thầm nghĩ, nếu anh cũng điều khiển cơ giáp trung cấp thì không biết mình có thể thực hiện những kỹ thuật của cơ giáp cao cấp hoàn mỹ như người kia hay không? Suy xét đến điểm cực hạn của cơ giáp trung cấp, Lý Lan Phong phát hiện điều này rất khó, có lẽ anh có thể làm được, nhưng chắc chắn không có biện pháp biểu hiện nhuần nhuyễn như đối phương, thong dong mà tự nhiên. Điều này không phải có nghĩa là năng lực điều khiển của đối phương đã lợi hại hơn anh rất nhiều sao?


Nghĩ đến đây, trong lòng Lý Lan Phong ẩn ẩn có chút mất mát, từng người từng người thiên tài điều khiển cơ giáp đều xuất hiện quanh anh, mà với thiên phú điều khiển cơ giáp bình thường, anh thật sự có thể nghịch thiên sửa mệnh sao?


“Đúng, thiên phú quả thật rất quan trọng, nhưng cơ sở và nỗ lực so thiên phú càng quan trọng hơn. Nếu cậu có thể đem các động tác của mỗi cấp bậc rèn luyện đến cực hạn thì tớ tin, cậu sẽ không kém hơn đám có thiên phú đó chút nào…” Lúc trước, cơ giáp thỏ đã từng nói như vậy, nó như là lời cổ động luôn hiện hữu trong lòng Lý Lan Phong, anh đột nhiên chấn động: Đúng vậy, thiên phú của anh có lẽ không đủ, nhưng anh sẽ vẫn luôn nỗ lực, mỗi một động tác cơ bảnvanh đều phải luyện đến như bản năng của mình, tuy rằng càng lên cao càng khó luyện, nhưng anh chưa bao giờ quên cơ giáp thỏ đã từng nói, nó chính là trụ cột cho tinh thần không ngừng cố gắng của anh!


“Yên tâm, tớ sẽ không bị những thiên tài đè đầu mãi, tớ sẽ nỗ lực hơn bọn họ, khi chúng ta gặp lại, tớ hy vọng chính mình sẽ không phải từ dưới mà nhìn lên như bây giờ nữa.” Lý Lan Phong âm thầm nắm chặt nắm tay, niềm tin vốn bị cơ giáp trung cấp đã kích nay lại khôi phục lần nữa.


Anh có thể bại bởi con thỏ, nhưng không thể bại bởi những người khác, cho dù là người có thiên phú yêu nghiệt như vị điều khiển cơ giáp trung cấp trước mắt, người đó cũng không đả kích niềm tin của anh, abg sẽ không thua đối phương.


Trên lôi đài, tiếng đánh nhau phanh phanh phanh không dừng lại, thậm chí còn vang lên không ngừng, càng lúc càng nhiều. Triệu Thuân và Lý Lan Phong cho dù xem có chút mơ mơ hồ hồ nhưng cũng biết vị vương cấp sư sĩ này đã đem tất cả những công kích bất quy tắc của cơ giáp trung cấp chặn lại.


Cứ như vậy, cơ giáp trung cấp đã tấn công không ngừng suốt một phút, tuy một phút không phải là nhiều nhưng Triệu Thuân và Lý Lan Phong cũng hiểu được, thời gian một phút đồng hồ này, tốc độ tay của người điều khiển cơ giáp trung cấp tuyệt đối phải giữ ở trạng thái cao nhất, cho dù là người đã đạt tới đặc cấp sư sĩ như Triệu Thuân thì lúc này cũng nhịn không được mà run lên, giống như cảm thấy ngón tay của mình đang co rút đau đớn.


Phải biết rằng, những động tác này có yêu cầu rất cao đối với cơ giáp sĩ, giống như loại cơ giáp bình thường như cơ giáp trung cấp, muốn hoàn thành những kỹ năng cao cấp thì cần phải dựa vào năng lực của người điều khiển để đền bù. Cho nên Triệu Thuân hoài nghi người cơ giáp sĩ này có phải ngón tay rút gân hay không, cho nên mới không có cảm giác đau đớn.


Chờ cơ giáp trung cấp kia rơi xuống đất thì trong lòng Triệu Thuân và Lý Lan Phong nhịn không được thở ra một hơi, nghĩ thầm người nãy sẽ nghỉ ngơi một chút. Không nghĩ tới cơ giáp trung cấp vừa mới rơi xuống đất liền lại hành động lần nữa, thi triển bước lướt quang ảnh hướng về phía vương cấp cơ giáp……


“Trời ơi, chẳng lẽ hắn ta không mệt sao?” Triệu Thuân nhịn không được phun tào, chẳng lẽ người điều khiển cơ giáp trung cấp kia là người máy hình thành sao?


“Nếu cấp bậc thật sự của đối phương không phải là trung cấp thì sao?” Lý Lan Phong bình tĩnh mà trả lời.


Cho dù cơ giáp trung cấp chỉ biểu hiện ra ngoài năng lực của mình chỉ mới tới cao cấp nhưng Lý Lan Phong không cho rằng thực lực của đối phương chỉ mới tới loại trình độ này, anh thậm chí cho rằng đối phương chỉ sợ đã tới đặc cấp sư sĩ, thậm chí vương bài sư sĩ cũng có khả năng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK