Chỉ e là tên hình nhân giấy trắng còn chẳng thèm để Linh Đạo tôi cầm trong tay vào mắt, bởi vì thoạt nhìn con dao nhỏ này rất cũ nát, rỉ sét loang lổ. Người bình thường nhìn thấy không khéo còn cho rằng nó là một khối sắt vụn. Cho nên, tên hình nhân này không có chút chần chừ sợ hãi, vung một quyền về phía tôi. Mà Linh Đao của tôi cũng cũng lúc đâm về phía nó. Chỉ kịp nghe “Roẹt” một tiếng, cơ thể cứng rắn dị thường, dường như hóa thành mình đồng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.