Từ Lâm Tĩnh, người mà tôi đang đỡ lấy, giờ phút này cũng ngã xuống bên cạnh tôi. Tôi liếc mắt nhìn vừa lúc có thể nhìn thấy cô ấy. Từ Lâm Tĩnh dường như mất khả năng cử động, cô ấy nhắm hờ mắt nhìn tôi. Mà trong số chúng tôi, Từ Lâm Tĩnh có một dây chuyền ngọc bích hình người ở trên ngực. Tôi nhìn bộ dạng yếu ớt sắp chết của Từ Lâm Tĩnh mà tiếp tục cố nén đau nhức và cầm thanh kiếm gỗ đào lên, đứng dậy lần nữa. Nhưng ai biết khi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.