Nhưng Mộ Dung ngôn căn bản không thèm để ý đến vẻ mặt của tôi, ngược lại còn mở miệng nói với tôi: “Được rồi chuyện thứ nhất đã xong rồi. Còn bây giờ anh lấy quần áo của tôi ra cho tôi nhìn xem!” “Tranh của tôi, bức tranh……” Tôi muốn đòi lại bức tranh. Nếu như bị người ngoài biết được tôi bị một cô gái lấy bức tranh của mình đi trấn giữ quan tài, chẳng phải tôi sẽ rất mất mặt sao? Kết quả lời còn chưa nói xong, Mộ Dung Ngôn đã đánh gãy lời nói của
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.