Đồng chí cảnh sát quay lại hỏi tôi. Tôi phẩy tay một cái, cười khổ: “Đồng chí đừng nghe anh ta nói bừa, tôi là bệnh nhân của bệnh viện này. Buổi tối tôi không ngủ được, mặc quần áo vào ra cửa muốn ăn thịt nướng, cho nên tính nhảy tường vây ra ngoài cho gần. Kết quả bị đồng nghiệp của anh ta ngộ nhận thành trộm.” Tôi nói ra lý do thoái thác mình đã nghĩ kỹ trước đó, tôi nói như vậy, cùng lắm chỉ bị giáo dục đạo đức vài câu, không thì phạt vài đồng cảnh
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.