Mà nhìn dáng vẻ của chúng tôi còn rất thảnh thơi, nhẹ nhàng. Căn bản là không hề giống dáng vẻ chật vật, lem luốc của sư phụ tôi mười năm trước, khi phong ấn ông nội Ngưu. Tôi nhìn vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ, mỉm cười nhàn nhạt:“Đừng ngạc nhiên, các ông cũng lại đây giúp đỡ đi. Rắc gạo nếp lên người ông nội các ông đi. Chờ đến khi gạo nếp chuyển sang màu đen, lại rắc tiếp một nắm nữa! Nhanh nhanh chóng chóng tiêu trừ sạch sát khí trên người ông nội các ông, để chúng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.