Nếu anh ta không biết ăn năn hối cải, thì cũng không còn cách nào… Chỉ có thể để cho anh ta ngày ngày bị dày vò trong sợ hãi, cho đến khi chết đi. Tránh cho anh ta tiếp tục cho vay nặng lãi ở bên ngoài, bắt cóc trẻ em, gây họa cho người khác. Tôi làm như vậy, cũng coi như là loại bỏ một khối u ác tính cho xã hội. Trong lòng tôi nghĩ vậy, sau đó trở lại phòng. Vừa bước vào phòng, sư phụ liền đi ra từ bên trong: "Ồ! Con đã tiễn tên kia đi rồi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.