Sư phụ hít một hơi thật sâu, sau đó lấy lại bình tĩnh và nhỏ giọng nói: “Chà! Con thật không tệ. So với sư phụ của con năm đó thì con có thiên phú hơn nhiều. Nhưng con không thể kiêu ngạo, cũng không thể chậm trễ. Về sau con tu luyện, không được đắc ý vênh váo!” “Vâng sư phụ, cái này con đã biết! Nếu không có việc gì nữa thì con xin phép đi trước.” Nói xong, tôi còn chưa kịp ăn sáng mà đã trực tiếp chạy ra ngoài. “Con không ăn sáng hả?” Sư phụ hét
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.