Nói xong, sư phụ cũng không giải thích nhiều, quay người liền chạy ra ngoài. Tôi không dám chậm trễ, liền cầm theo vũ khí, nhanh chóng đuổi theo, để lại một đám người với gương mặt đầy khó hiểu. Chờ tôi và sư phụ chạy ra ngoài cửa, ông mới lấy ra nước mắt trâu đặc chế dùng để mở mắt. Đồng thời, tôi cũng nhanh chóng hỏi: “Sư phụ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thật sự có chó ở đó à?” Vẻ mặt của sư phụ vô cùng nghiêm túc: “Không biết. Đồng ngôn vô kỵ, một đứa bé nhỏ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.