Nói xong, tôi bắt đầu lấy ra một viên kẹo đường rồi tự mình bắt đầu ăn. Quỷ anh cũng không nhìn thấy vẻ mặt của tôi, cho nên tôi chỉ cần phát ra một ít âm thanh thích thú khi ăn kẹo là được: “Chà, ngon quá, ngọt quá! Kẹo này ăn rất là ngon, mùi hương thật là thơm…” Đồng thời, tôi cũng thực hiện một số động tác cường điệu, thậm chí trông hơi ngu ngốc. Nhưng đứng ở cách đó không xa Dương Tuyết và Phong Tuyết Hàn cũng không có cười nhạo tôi. Ngược lại vẻ mặt của bọn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.