“A!” Thanh âm kia thê lương vô cùng, truyền khắp cả khu rừng. Còn bên phía chúng tôi, vào lúc này cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mọi thứ phát sinh ra như thế. Sau khi Chu Tĩnh bị Bảo Khánh Vương cắn vào cổ thì hét thảm một tiếng, còn không ngừng vùng vẫy, cố gắng thoát ra. Tuy nhiên, Bảo Khánh Vương vẫn dùng hai tay ôm chặt lấy cô ta, trong cổ họng còn không ngừng truyền ra tiếng “Ừng ực ừng ực”, uống máu giống như uống nước. Chu Tĩnh không còn hy vọng trốn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.