Mấy đứa trẻ và ba cô con gái của họ đều đang ngồi ngay ngắn trên ghế salon trong phòng khách bên cạnh.
Đặc biệt là Lục Bảo, Lục Vũ Bách đang để một chân dưới đất một chân thì co lại, cơ thể lảo đảo có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Anh thở dài một hơi: “Lục Bảo, còn có Tư Nhã, Vũ Tuệ, Mộc Lam và Niệm Đơn, mấy đứa mau ngồi xuống ghế salon đi”
Anh đã nhận ra những chuyện xảy ra tối nay chủ yếu là do Đại Bảo, Nhị Bảo, Tam Bảo và Ngũ Bảo gây ra, Lục Bảo và mấy cô con gái hoàn toàn không biết gì cả.
Thế nhưng bọn trẻ vẫn cần phải biết đến những gì mà Lưu Lệ đã trải qua, tránh việc để mấy đứa nhỏ lại hiểu lầm Lưu Lệ là kẻ xấu, nếu không sau này sẽ còn xảy ra những chuyện quá đáng hơn hôm nay!
Sau khi nhìn thấy nhóm Lục Bảo đã ngồi yên vị trên ghế salon, anh nhanh chóng đi tới, nhìn chăm chăm về phía Lục Minh Húc, “Các con có biết vì sao mình chọc giận bà nội không?”
Anh lên tiếng hỏi các con.
Lục Minh Húc nhanh miệng trả lời anh: “Bởi vì tuổi của bà nội đã cao, dễ dàng bị mắc lừa, bà nội đã bị cô giúp việc kia lừa gạt!”
Lục Khải Vũ lức đầu, nghiêm túc lên tiếng: “Bởi vì bà nội cảm thấy dì Lưu Lệ vô cùng đáng thương, vì thế hôm nay mới tức giận với mấy đứa như thết”
“Đáng thương sao?”
Chân mày của mấy đứa nhỏ nhanh chóng nhíu lại.
Lục Khải Vũ nhân cơ hội này giảng giải cặn kế cho mấy đứa nhỏ nghe chuyện của Lưu Lệ.
Mấy đứa trẻ nhanh chóng khiếp sợ há to miệng.
“Bố… Bố, những gì bố nói đều là thật sao?”
Người luôn luôn nói chuyện lưu loát như Lục Minh Vũ, lúc này lại có chút líu lưỡi.
Nếu như những gì bố cậu bé nói đầu là thật vậy thì dì Lưu Lệ này vô cùng đáng thương, không gặp được con trai mình thế mà còn bị một tên xấu xa lừa gạt hết tiền.
Thế những chuyện mà bọn chúng mới vừa làm ban nãy thật sự quá mức xấu xal Nghe xong những gì mà Lục Khải Vũ nói, Mạc Hân Hy cũng cảm thấy kinh ngạc há hốc miệng: “Chồng, những chuyện này đều là thật sao? Chị Lưu Lệ đó thật sự đã trải qua những chuyện khủng khiếp như thế này sao?”
Chẳng trách sao mẹ chồng cô vẫn luôn che chở cho cô ta! Nếu như đây là sự thật vậy thì cái cô Lưu Lệ kia đúng là một người đáng thương, sau này gia đình cô phải đối xử với Lưu Lệ thật tốt!
Lục Thần Vũ nặng nề gật đầu: “Mặc dù mẹ làm việc luôn nhanh lẹ như thế nhưng việc liên quan tới sức khỏe cũng như an toàn của các cháu mình, mẹ luôn hỏi thăm rất kĩ, sau khi đã biết chắc rồi thì mới quyết định chọn Lưu Lệ làm người giúp việc cho gia đình chúng ta”
Sau khi Lục Khải Vũ nói xong những lời này thì mấy đứa con của anh cũng nhanh chóng cúi đầu xuống.
Lục Minh Húc nhanh chóng bước lên trước, dũng cảm nhận hết mọi trách nhiệm về mình: ‘Bố, con thật sự xin lỗi bố, tất cả những chuyện này đều là lỗi của con, là do con nghỉ ngờ dì Lưu Lệ.
Mấy em cũng là vì nghe lời con nên mới thế”
“Hơn nữa những chiếc bãy kia cũng là do con chỉ mấy em thiết kế.
Sáng sớm mai bọn con sẽ thành khẩn xin lỗi dì Lưu Lệ.
Bố à, con sai rồi, bố muốn phạt con sao cũng được, con cũng không oán hận một câu nào đâu”
Thấy anh cả đã nhận hết mọi trách nhiệm về mình, những thành phần tham dự phi vụ “Trừng trị kẻ xấu”
lần này cũng nhanh chóng đứng dậy.
Lục Vũ Lý dũng cảm lên tiếng: “Bố, bố không thể trách anh cả được, mấy người bọn con cũng có phần.
Những con vật chạy bằng điện như con rắn nhỏ, chuột nhỏ, và gián con đều là con mua”
“Con mua sao? Con mua bao giờ đấy?”
Lục Khải Vũ cau mày, siêu thị bên dưới lầu dường như không có bán mấy loại đồ chơi này..
Danh Sách Chương: