Thôi Ngọc tuyệt bút.
Lý Quỳ run run bức thư, bên trong liền rơi ra một chiếc chìa khóa, toàn thân đen nhánh, nhìn qua có chút thần bí.
‘Ông lão này nói gì thế?’
Lý Quỳ thật sự không hiểu gì cả.
Nửa đoạn trước vaãn khá bình thường, khúc sau sao lại trở nên kỳ quái rồi, cái gì mà người thừa kế, cái gì mà những năm đầu còn có thể khống chế, rồi bây giờ yêu ma quỷ quái ùn ùn kéo tới?
Không phải Đại Tần bây giờ rất bình thường sao?
Ai da, làm việc ở nhà tang lễ lâu rồi, quả nhiên tinh thần sẽ có chút không bình thường.
Nhưng nhìn món quà này, giống như một chiếc chìa khóa xe, chẳng lẽ muốn đưa cho hắn một chiếc xe?
Lý Quỳ nghịch chiếc chìa khóa trong tay, những nghi hoặc cứ hiện lên trong đầu, chẳng qua lão Thôi cũng đã chết rồi, muốn tìm ông để hỏi cũng không biết đi đâu, nhưng mà...
Lý Quỳ mở cửa gara ra, đập vào mắt chính là một chiếc xe taxi màu đen, ánh mắt không khỏi kinh ngạc.
Xe taxi?
Bước lên đánh giá, Lý Quỳ phát hiện chiếc xe này thật sự khá đặc biệt, toàn thân đen nhánh, có lẽ là dán cửa sổ xe, không nhìn thấy bên trong, nhưng nghĩ đến lão Thôi cả ngày đều mặc đồ màu đen, cũng không kỳ lạ cho lắm.
Nhưng... Người thừa kế, chẵng lẽ ông muốn cho hắn thừa kế chiếc xe này, lái taxi sao?!
Ông già này rốt cuộc là nghĩ gì thế?
Trong lòng Lý Quỳ có đủ câu hỏi, cũng không khỏi có chút cảm giác hoang đường, ngón tay cọ lên hoa văn trên chìa khóa, suy nghĩ một chút, liền cắm vào ổ khóa, lạch cạch một tiếng, chiếc xe chậm rãi mở ra, một luồng khí lạnh xộc thẳng vào mặt, làm cho Lý Quỳ rùng mình mấy cái.
‘ hông tắt điều hòa sao?’
Suy nghĩ này bị hắn lật đổ trong giây tiếp theo, xe chưa khởi động lấy đâu ra điều hòa. Nhưng Lý Quỳ cũng không để trong lòng, ngồi vào ghế đánh giá chiếc xe.
Việc đầu tiên chính là điều chỉnh phần tựa lưng phía dưới, ngồi có chút không thoải mái. Lão Thôi không cao hơn hắn, vì vậy Lý Quỳ liền điều chỉnh chỗ tựa lưng, sau đó quan sát bày trí trong xe, không có đồ vật gì đặc biệt, chỉ là trên bàn điều khiển có đặt một tấm da đê..
Toàn bộ đều là màu vàng sẫm, nhìn thoáng qua làm người ta cảm nhận được chút lịch sử.
‘Đồ cổ?’
Lý Quỳ cẩn thận mở ra, nào ngờ rằng bề mặt cuộn có chút thô ráp lại trống rỗng không có thứ gì, không nói nên lời: “Cái này dùng để làm gì? Không phải giẻ lau đúng không?”
Suy nghĩ này vừa nảy ra, lòng bàn tay đang nắm tấm da dê đột nhiên cảm thấy có chút đau đớn, cả tấm da dê ướt đang thấm từng chút máu, cả quá trình này, bất kể Lý Quỳ có làm động tác hất tay ra thế nào cũng không thể bỏ tấm da dê xuống được.
Màu máu chậm rãi hiện lên, hóa thành một đoạn chữ trước con mắt đang hoảng sợ của Lý Quỳ.
“Ngươi sẽ ngay lập tức kế thừa món quà do quỷ sai đời trước để lại.”
“Thành công nhận được, 72 thuật địa sát, u thông.”
Quỷ sai âm ty: Lý Quỳ (chưa thông qua khảo hạch)
Cấp bậc: 1
Sức mạnh: 72 thuật địa sát: U thông
Trang bị: Xe âm phủ (Chưa ràng buộc)
Cảnh giới: Phàm nhân
Vũ khí: Không có
Công đức: Mười lăm (có thể đổi lấy linh đan diệu dược, công pháp, vũ khí)