“Đây là cái gì!?”
Trong mắt Lý Quỳ hiện lên vẻ hoảng sợ, những gì xảy ra trước mắt khiến cho thế giới quan của hắn đảo lộn.
Chỉ là Lý Quỳ còn chưa có thời gian bình tĩnh suy nghĩ lại, dòng chữ trên tấm da dê lại hiện lên sắc máu mờ nhạt, vặn vẹo thay đổi, biến thành con số mười, giây tiếp theo liền thành chín, hiển nhiên đã bắt đầu đếm ngược.
Lạch cạch.
Đúng lúc này, cửa xe taxi đột nhiên đóng lại. Động tác này tức khắc khiến thần trí Lý Quỳ điên cuồng, đầu tiên hắn dùng tay đấm vào cửa sổ, sau đó lại dùng chân đá cửa kính, nhưng không có chút xi nhê gì.
Con số trên tấm da dê đã gần kề số cuối.
3...
2...
1...
“Bùm ——”
Động cơ không ngừng nổ máy, chiếc xe taxi này thực sự tự khởi động, giống như một con mãnh thú bị đè nén rất lâu, cuối cùng cũng thấy được ánh mặt trời, bốn lốp xe bỗng nhiên di chuyển, những tia lửa u ám bắn tung tóe.
Ngay sau đó, nó lập tức tăng tốc.
“Đừng!”
Lý Quỳ cuồng loạn hét lên.
Chiếc xe taxi đột nhiên lao lên không trung vụt ra ngoài, ngay khi sắp đụng vào cửa gara, toàn bộ chiếc xe biến mất.
...........
Đây là một con đường kỳ quái, hai chùm đèn ô tô chiếu sáng con đường phía trước, xung quanh thường xuyên hiện ra những bong bóng nhiều màu sắc khác nhau, lúc lại chìm lúc thì nổi lên.
Trong khoảnh khắc nào đó, tay lái đột nhiên chuyển hướng lao ra ngoài đường, đụng phải một cái bong bóng vừa nổi lên, tạo cho Lý Quỳ cảm giác như mình đang vọt thẳng xuống biến, lại còn rơi theo hình xoắn ốc xuống dưới.
Hắn chỉ có thể bám chặt vào tay lái như một con rối gỗ, tránh cho mình không bị rơi ra chỗ ngồi, đến khi sóng êm gió lặn mới mở mắt ra, xung quanh đã thay đổi hoàn toàn.
Bầu trời tối đêm u ám, những cây cổ thụ cao vút xum xuê, con đường nhỏ phía trước tràn ngập sương mù mờ ảo, không một tiếng chim chóc hay côn trùng kêu.
“Dm nó!”
Lý Quỳ nắm chặt tay lái, tất cả cảm xúc trong lòng đều dồn vào một tiếng mắng. Sau khi cảm xúc được trút ra, cuối cùng hắn cũng bình tĩnh lại, quan sát vị trí bây giờ.
Từ gara đến đồi núi hoang sơ, từ mặt trời cao trên đầu đến bóng đêm âm u, trải nghiệm kỳ dị này hoàn toàn có thể loại bỏ được những trò chơi khăm trong chương trình thực tế, nói cách khác hắn thật sự vượt qua!
‘Rốt cuộc Thôi Ngọc có ý gì? Ông ấy muốn mình làm gì chứ?’
Đúng rồi, tấm da dê.
Nghĩ đến đây, đôi mắt Lý Quỳ đảo xung quanh, nhìn thấy tấm da dê trên ghế phụ, lập tức cầm lên, chỉ thấy dòng chữ trên mặt giấy đã thay đổi.
Thế giới đã thăm dò: Chiêu Dương · tị 86 · năm 1925
Nhiệm vụ: Truy bắt Cẩu Hồng Lâm
Khen thưởng: Hai điểm công đức
Thất bại: đầu thai chuyển thế
Thành công bắt Cẩu Hồng Lâm sẽ thông qua khảo hạch, chính thức nhận việc quỷ sai.
Sau khi nhìn thấy kết quả khi thất bại, Lý Quỳ vừa mới bình tĩnh tâm trạng lại không nhịn được cuồng nộ, mẹ nó không thành công liền “đầu thai”?
Được lắm Thôi lão đầu kia, dù sao ba năm nay tôi cũng rất kính trọng ông, thường xuyên mang thuốc lá và rượu trái cây đến thăm ông, bây giờ ông chết rồi còn muốn kéo tôi làm đệm lưng nữa sao?
“Không... Không được... Phải bình tĩnh lại, phải bình tĩnh lại.”
Lý Quỳ hít một hơi thật sâu, lại thở mạnh ra.
“Nếu tất cả nội dung trên tấm da dê đều là sự thật, vậy thân phận thật sự của Thôi Ngọc cũng là quỷ sai, nhưng bây giờ ông ấy chết rồi, trước khi chết đã sắp xếp mình thành người thừa kế, cũng tức là quỷ sai mới nhậm chức?”
“Bây giờ là cuộc thi khảo sát?”
“Như vậy Cẩu Hồng Lâm chính là một con quỷ, mẹ nó mình lấy cái gì để bắt quỷ bây giờ?”
Tấm da dê kỳ dị này như có thuật đọc tâm, dòng chữ trên mặt giấy lại bắt đầu thay đổi, hiện ra trước mắt là:
Dưới ghế phụ là hộp chứa đồ, xích khóa hồn. (Chú thích: cần được kích hoạt bằng pháp lực)
Khóa trụ cổ lại là có thể bắt giữ!
“....”
Người đã tận mắt chứng kiến tất cả, Lý Quỳ,
Trong lòng nghĩ thầm: Quả nhiên tất cả đều do con chó này... Tấm da dê này làm ra, chỉ là xem ra bây giờ hắn không thể chống lại tư bản, đành phải chịu đựng.
Mở hộp chứa đồ ra, đập vào mắt hắn chính là một dây xích đen thui, Lý Quỳ đeo vào cổ tay phải của mình. Nhưng tiếp theo lại xuất hiện một vấn đề nan giải, một người bình thường như hắn, lấy đâu ra pháp lực?