Ngày hôm sau, Anger gọi tên của Nại Cách Lý Tư, tâm trí của con rồng đồng thau được chiếu vào trong linh hồn của nó.
Anger nói về mối liên hệ kỳ diệu giữa nó và cương thi nhỏ, hỏi lý do tại sao.
Ngay sau khi nghe xong, Nại Cách Lý Tư hét lên: "Không có khả năng, đó là linh hồn kết nối, nhưng phương pháp mày có được là nó dâng hiến cho mày à?" Một Vu Yêu mới, nó lại dâng hiến cho linh hồn cho mày? Mày đang đùa tao đấy à? Mày cũng đâu phải quân vương đâu.”
Anger nghiêng đầu, giống như nghe hiểu, lại giống như không nghe hiểu, vì thế nó liền ngẩn người ở đó.
"Này này, mày nói chuyện đi, không để ý tới người khác là có ý gì hả?" Nại Cách Lý Tư tức giận.
Anger nghiêng đầu, khó hiểu nói: "Một câu hỏi, ngày mai."
Nại Cách Lý Tư suýt phun ra một ngụm máu: "Không, không, không, đây không phải là một vấn đề, là tao đang hỏi mày, nó dâng hiến ngọn lửa linh hồn cho mày thiệt hả? Chủ động dâng hiến?", Nại Cách Lý Tư vội vàng hỏi.
Anger gật gật đầu.
"Nhưng mà... Nhưng mà ..." Nại Cách Lý Tư cũng không biết phải nói gì cho phải: "Nhưng mày có phải là vua đâu.”
Anger ngơ ngác nhìn Nại Cách Lý Tư.
Nại Cách Lý Tư rối rắm một hồi lâu, vẫn là quyết định nói rõ ràng thì tốt hơn, bằng không nói một nửa để lại một nửa, sẽ nghẹn chết nó mất.
"Mày và nhỏ... Đây là Vu Yêu, Tây Đa Nhĩ Khưu Khắc? Mối liên hệ giữa Tây Đa Nhĩ và linh hồn của mày được gọi là kết nối linh hồn, giữa hai sinh vật bất tử. Cấp trên và cấp dưới có một mối liên hệ linh hồn, nó không thể phản bội mày, mà mày có thể kiểm soát nó về mọi thứ, bao gồm cả linh hồn và tâm trí, thậm chí tiêu diệt nó."
"Kết nối linh hồn có hai loại tình huống, một là linh hồn của nó do mày ban cho, linh hồn của nó là mày ban cho sao?" Nại Cách Lý Tư hỏi.
Angle lắc đầu và hỏi một câu hỏi không liên quan: "Tại sao nó được gọi là Tây Đa Nhĩ Khưu Khắc?"
Nại Cách Lý Tư không nhịn được đáp lời: "Mày không có xem hả? Trong vạt áo viết đó.”
"Một tình huống khác là nó hiến dâng cho mày lời thề linh hồn, nó có hiến dâng lời thề linh hồn cho mày hả? Hoặc có lẽ là, tụi mày có biết lời thề là gì không?" Nại Cách Lý Tư cười nhạo, không phải y xem thường Anger cùng cương thi nhỏ, Anger chỉ nhìn thôi cũng đã thấy ngốc, có thể biết cái gì? Biết tức giận à.
Anger lắc đầu.
Nại Cách Lý Tư lắc đầu thở dài: "Hai loại tình huống đều không phải, vậy thì chỉ còn lại khả năng thứ ba, mạng lưới linh hồn, nhưng mày cũng đâu phải quân vương.”
Nại Cách Lý Tư nghĩ mãi không ra nên đành nói: "Mày tốt nhất nên tìm hiểu xem thần điện Bất Tử có lưu giữ tín đồ không, nếu linh hồn của mày có thể được kết nối với nó, thì đó là mạng lưới linh hồn thực sự,"
Sau khi Nại Cách Lý Tư rời đi, Anger túm lấy cương thi nhỏ, kéo quần áo của nó ra xem xét, quả nhiên ở trong vạt áo nhìn thấy mấy chữ —— Tây Đa Nhĩ Khưu Khắc.
Lúc trước sau khi người kia đói chết, quần áo trên người đều chỉnh tề, sau khi biến thành cương thi nhỏ mới điên cuồng chạy nhảy khắp nơi, chỗ nào dễ hư hại đều hỏng sạch, chỉ còn lại có một nửa mặc trên người.
Trên quần áo có tên, cái tên kia hẳn là tên khi còn sống của thân thể cương thi nhỏ.
Mặc dù hai người không phải là cùng một linh hồn, cương thi nhỏ chỉ là sinh vật bất tử sinh ra từ thi thể này, nhưng không quan trọng, chỉ là một cái tên mà thôi, ít nhất cũng tốt hơn gọi là cương thi nhỏ, không dễ dàng nhầm lẫn.
Cương thi nhỏ thấy Anger lột quần áo của nó, còn tưởng rằng Anger muốn, vội vàng cởi ra đưa cho Anger, mãi đến khi Anger tỏ vẻ không cần, nó mới mặc lại. Nhưng sau khi cởi ra như vậy, quần áo lại càng thêm rách rưới.
Cứ như vậy, Anger chiếm cứ khu vực này, khai khẩn đồng ruộng, lại di chuyển đá vụn và đặt chúng theo từng hàng, sau đó trải rêu phát sáng lên trên.
Rêu phát sáng là một loại rêu ngoan cường, khi không ai quan tâm đến nó còn có thể mọc đầy các góc ngách ẩm ướt, hiện tại có người đặc biệt xây dựng môi trường sinh trưởng thích hợp, tự nhiên sẽ tự nhiên phát triển điên cuồng, không chỉ ở những khe rãnh của đồng ruộng vừa khai hoang, mà còn mọc đầy ở các rìa vách đá, vừa vào khu vực này, phóng mắt liền tràn ngập ánh đèn huỳnh quang, sáng như ban ngày.
Sau khi có đủ ánh sáng, Anger rải hạt giống vào các luống giữa hai hàng rêu phát sáng.
Cái khác Anger không hiểu, nhưng nói đến trồng trọt thì nó có kinh nghiệm đầy mình, hơn một ngàn năm kinh nghiệm trồng trọt, nó có thể thể tìm ra đặc tính của cây trồng nhanh nhất có thể.
Rêu cần ẩm ướt, nhưng không thể có nước đọng, vì vậy nó rải đá vụn dưới đáy rãnh, cây trồng không thể quá ẩm ướt, vì vậy để trồng trên những luống đất, và trồng cách nhau từng hàng một để cho mỗi hàng cây trồng đều có thể tiếp xúc với ánh sáng.
Đúng vậy, Anger chuẩn bị dùng ánh sáng được phát ra từ rêu phát sáng, để chiếu sáng cho cây trồng, về phần có được hay không tạm thời còn không biết.
Trong lúc này, Phỉ Lâm lại tới một lần nữa, móc mười viên hồn tinh, đổi bốn mươi lăm túi lương thực, sau đó ông nhìn thấy cánh đồng rêu phát sáng do Anger làm ra, lập tức để ý.
Trong suy nghĩ của ông, Anger chính là quan thủ vệ, sẽ không làm những thứ vô dụng kia, rêu phát sáng còn có thể dùng như vậy sao?
Vấn đề lớn nhất của thành phố dưới mặt đất chính là đất canh tác ngày càng giảm, phải có đủ ánh sáng, lại không thể bị gió An Tức thổi tới, thỏa mãn hai điều kiện này cũng đã rất khó, còn đất đai màu mỡ thì dễ dàng, tốn nhiều công sức đi đào là được.
Nếu rêu phát sáng có thể được sử dụng như vậy, điều kiện 'chiếu sáng đầy đủ' có thể được loại bỏ, thành phố dưới mặt đất có một nơi để trồng trọt rồi.
Một tuần sau, tất cả những hạt giống được gieo đã nảy mầm.
......
Một góc tối nào đó trong phố dưới mặt đất, thi thể của pháp sư vong linh nằm trên mặt đất đã cứng ngắc và xuất hiện thi ban, điều này kỳ thật cũng không bình thường, một tuần trôi qua, thi thể bình thường đã sớm hư thối sinh giòi rồi.
Nhưng khi còn sống hắn ta là pháp sư vong linh, phương pháp chống thối rữa quá nhiều, chỉ riêng khí tức tử vong ăn mòn, cũng đủ để trì hoãn thi thể thối rữa.
Không hề có dấu hiệu, trên đầu thi thể dấy lên ngọn lửa màu đỏ, thi thể mạnh mẽ ngồi dậy, hai mắt mở ra, hiện ra một đôi mắt màu đen không có tròng trắng mắt.
Trên trán, một cặp sừng cong như ác ma vặn vẹo sinh trưởng, giọng nói trầm thấp vang lên: "Phế vật vô dụng, nhặt thi thể còn bị người ta phát hiện, cuối cùng còn phải để Địch Mã Tư đại nhân cao quý như ta tự mình động thủ.”
Sau khi ác ma nói xong, sừng cong của thi thể co rút lại, đồng tử biến trở về trắng đen như bình thường, ngay cả thi ban trên người cũng biến mất không còn một mảnh, làn da khôi phục huyết sắc cùng đàn hồi của người sống.
Sau một hồi sửa sang lại, ác ma Địch Mã Tư quan sát mình từ trên xuống dưới, hài lòng gật gật đầu, đẩy cửa ra lặng lẽ rời đi.
Sau một loạt các đường hầm quanh co và cầu thang uốn lượn, Địch Mã Tư bước ra khỏi một chiếc quan tài thật dày, mà giống như chiếc quan tài đá này, ở đây có tới hàng trăm chiếc.
......
Phi Lâm vẫn luôn lưu ý tình huống bên Anger, cho nên tự nhiên biết hạt giống nẩy mầm như thế nào, bèn gom góp mười viên hồn tinh, lấy cớ đổi lương thực, lại đây tự mình kiểm tra.
Sau khi xem qua, Phi Lâm vô cùng kích động, rêu phát sáng thật sự có thể cung cấp ánh sáng cho cây trồng, tốt hơn nhiều so với việc bọn họ dựa vào nhân lực cung cấp ma lực cho đèn ma pháp, sau đó dùng đèn ma pháp để chiếu sáng.
Không cần toàn bộ, chỉ cần một chút, bọn họ đều có thể tiết kiệm ra rất nhiều nhân lực.
"Đại nhân, phương pháp này, chúng ta có thể dùng được không?" Phỉ Lâm mong chờ hỏi.
Anger không hiểu ý của ông, nghiêng đầu nhìn ông.
Tư thế này lại dọa đến Phỉ Lâm, ông vội đau lòng móc ra một viên hồn tinh: "Xin đại nhân cho phép chúng ta dùng phương pháp ngài phát minh ra, chúng ta lấy giá mỗi tháng một viên hồn tinh, nộp phí sử dụng cho ngài.”
Lần này Anger nghe hiểu, thì ra sử dụng phương pháp người khác phát minh phải nộp phí sử dụng. Anger tiếp nhận hồn tinh, gật đầu.
Một viên hồn tinh không nhỏ, mỗi lần giao dịch, Anger đều dựa theo thói quen lần đầu tiên, hấp thu năng lượng của nửa viên hồn tinh vào trong linh hồn mình, lần đầu tiên là vô tình, hai lần sau liền trở thành lệ thường, một viên hồn tinh có thể tương đương với hai lần giao dịch.
Thu hồi hồn tinh, Anger đột nhiên nhớ tới đề nghị của con rồng đồng thau, nó hỏi Phi Lâm: "Nơi này có thần điện Bất Tử sao?”
Phỉ Lâm vừa thở phào nhẹ nhõm khi nghe được vấn đề này, linh hồn hơi hồi hộp một chút lại nhấc tới cổ họng.