• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối mặt với sự nghi ngờ của Khắc Lai Cách, Phỉ Lâm đầu tiên là đến đền thờ để có được sự đồng ý của Anger, sau đó mới đưa tất cả các quản lý đến cánh đồng rêu phát sáng.

"Vốn là như vậy, sử dụng các loại vật liệu khác nhau, đá vụn còn được sử dụng như một ống thoát nước để thoát nước thừa đi, trời ạ, với một phương pháp đơn giản như vậy, hai loại cây có yêu cầu về độ ẩm khác nhau có thể phát triển trên cùng một một mảnh đất nông nghiệp, thật sự là quá lợi hại." Khắc Lai Cách đầu rạp xuống đất, tâm phục khẩu phục.

"Phỉ Lâm đại nhân, chủ nhân của mảnh ruộng này, nắm giữ kỹ thuật trồng trọt vượt xa chúng ta, xin hỏi hắn là Đức Lỗ Y sao? Ông hỏi hắn có thể tới giúp chúng ta quản lý cải tạo đồng ruộng của chúng ta không?”

"Cậu đang nằm mơ hả." Phi Lâm hài lòng cười mắng: "Nơi này các người cũng không thể ở lâu, xem nhanh lên, nhanh ghi chép cẩn thận chi tiết vào, khu vực này đã bị ta liệt vào khu vực cấm, không có sự cho phép, ngay cả ta cũng không thể vào.”

Ông quả thật không biết gì về mặt kỹ thuật, gặp phải một ít vấn đề chuyên môn, thường xuyên bị Khắc Lai Cách bắt chẹt đến nghẹn thở, hiện tại rốt cuộc hòa nhau một lần, nhìn xem, Khắc Lai Cách cậu cũng không phải kỹ thuật gì cũng đều lợi hại hơn người khác.

Tất cả mọi người nghe xong đều giật mình, trong thành phố dưới mặt đất cũng có khu vực cấm mà ngay cả Phỉ Lâm thành chủ cũng không thể đi vào sao?

Đúng lúc này, một tên lính chạy tới, thông báo cho Ngải Tư Khắc: "Trưởng quan, bệnh ôn dịch đã xảy ra ở khu vực Thượng Thành, có hơn một chục người bị nôn mửa, có người tìm thấy một thi thể trong ao.”

Khi nghe đến khu vực Thượng Thành, sắc mặt Ngải Tư Khắc lập tức thận trọng hẳn lên, hỏi: "Cách ly niêm phong chưa? Thi thể ở đâu?”

Khu vực Thượng Thành là khu nhà giàu, cũng chính là khu vực phía trên sườn dốc vừa vào thành phố dưới mặt đất. Nước tìm chỗ trũng mà chảy, địa hình càng cao, chất lượng nước càng sạch.

Trong thành phố dưới mặt đất tối tăm ẩm ướt không thấy mặt trời này, cơ sở thoát nước không hoàn hảo, người và động vật bài tiết và các loại nước thải sinh hoạt chảy tự do, càng xuống dưới, điều kiện vệ sinh càng kém, tình huống xảy ra ôn dịch càng nhiều.

Thành phố dưới mặt đất đã sớm có kế hoạch ứng phó thành thục, đó chính là cách ly phong tỏa, sau đó để pháp sư trị liệu, cơ bản đều có thể khống chế dịch bệnh trong thời gian ngắn.

Nhưng mà làm cho Ngải Tư Khắc lo lắng chính là, nơi xảy ra dịch bệnh lần này là khu vực Thượng Thành có điều kiện vệ sinh tốt nhất, nước thải sinh hoạt tất nhiên sẽ theo địa thế chảy xuống khu đô thị, hiện tại mới phát hiện hơn mười trường hợp, nhưng tiềm ẩn cũng không biết có bao nhiêu.

Một đám người vội vàng đi tới nơi phát hiện thi thể ở khu vực Thượng Thành, một xác chết trương phình nằm trên mặt đất, Lina nhìn thoáng qua, liền buồn nôn quay mặt đi.

Phi Lâm cẩn thận kiểm tra một hồi, kinh ngạc nói: "Thời gian tử vong hẳn là chỉ có hai ngày, sao lại thối nát thành như vậy? Linh hồn cũng không có lưu lại, có gì đó quái lạ lắm."

Nghe Phi Lâm nói, Lina cố nén buồn nôn quay đầu lại, quan sát một hồi mới nói: "Đại nhân, ngài có thể mổ bụng hắn không?"

Sau khi mổ ổ bụng, sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến: "Máu ác ma? Đó là những tên khốn của Ác Ma cốc.”

Ác Ma cốc cùng dịch ôn xuất hiện, làm cho cả thành phố dưới mặt đất đều khẩn trương, tất cả sinh vật cách ly tại nhà, ai cũng không được phép rời khỏi nơi ở của mình, chỉ có bất tử sinh vật mới có thể tự do hoạt động.

Điều này hiệu quả hơn nhiều so với xã hội loài người bình thường trong việc đối phó với bệnh dịch, dù sao sinh vật bất tử sẽ không lây nhiễm ôn dịch, có thể duy trì sự vận hành của xã hội.

Anger phát hiện thần điện an tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều bị cách ly ở nhà, không có tín đồ đến, thần điện Bất Tử khôi phục lại sự tĩnh mịch như trước kia.

Duy chỉ có bộ xương khô màu bạc trắng vẫn quét sân như trước đây, trong phạm vi thần điện bị nó quét dọn sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.

Duy nhất có biến hóa chính là, từ sau khi Anger ngưng tụ ra lõi linh hồn, mỗi khi bộ xương khô màu bạc trắng đụng phải Anger, đều sẽ dừng công việc trong tay, cầm chổi đứng thẳng, cung kính cúi đầu.

Một bộ xương khô cương thi bình thường, đụng phải đồng loại có linh hồn cường đại hơn mình, sẽ chạy trốn, chỉ có ghi nhớ quy củ mới có loại biểu hiện này.

Anger đã cố gắng giao tiếp với nó, nhưng chỉ có thể nhận được một số phản hồi đơn giản, ví dụ như 'Sạch sẽ' 'Yên tĩnh' các loại. Theo lẽ thường mà nói, bộ xương khô màu bạc trắng đã có được trí lực nhất định, không phải là không thể giao tiếp, nhưng bộ xương khô màu bạc trắng lại chính là như vậy.

Không có ai đến, Anger cũng không thèm để ý, nó càng thích loại tình huống yên tĩnh này, hiện giờ gần thần điện có một ít biến hóa thật lớn, toàn bộ đều bị Anger trồng rêu phát sáng rậm rạp.

Vốn nó muốn trồng trong phạm của thần điện, nhưng trồng xuống sẽ bị bộ xương khô màu bạc trắng quét dọn, một đêm cũng không giữ được.

Bởi vì vì chăm sóc tốt, hoàn cảnh cũng vừa vặn, rêu phát sáng phát triển rất khả quan, càng mọc càng nhiều, rất nhanh đã mọc kín không gian chung quanh thần điện.

Sau khi phong tỏa, Anger càng có nhiều thời gian hơn để chăm sóc rêu phát quang, đáng tiếc là đất gần thần điện rất ít, một số ít cũng chỉ là bụi bẩn tích tụ, thành phần phức tạp không có dinh dưỡng gì, cho nên cũng không thể trồng lương thực xen kẽ như đồng ruộng được.

Nhưng sao cũng được, rêu phát sáng có thể trồng được, vậy thì chỉ trồng rêu phát sáng, dù sao cả nhà người Đầu Trâu ngay cả rêu cũng ăn được, vậy thì rêu phát sáng cũng coi như là một loại loại thức ăn đi.

Rêu phát sáng không cần đất, cũng không cần ánh nắng mặt trời, cho nên Anger chỉ cần tìm đá phiến, dựng thành từng tầng một, rồi trồng ở giữa hai tầng ấy.

Thành phố dưới mặt đất cái gì cũng ít, chỉ có đá phiến là đặc biệt nhiều, có một số khu vực còn là địa chất đá phiến, đục nhẹ nhàng một cái thôi là đã có một tấm đá phiến bằng phẳng.

Dựng lên một kệ bảy hoặc tám tầng, trồng rêu phát sáng ở giữa mỗi tầng, chúng sẽ phát sáng, không cần ánh sáng cũng có thể phát triển, miễn là duy trì được độ ẩm thích hợp.

Trên những phiến đá này, Anger chọn lựa trồng những cây to nhất, tốc độ sinh trưởng nhanh nhất, lớn nhất.

Chọn giống chính là kỹ năng cơ bản nhất để trồng trọt, ngay cả cái này cũng không hiểu, Anger cũng không có khả năng trồng ruộng hơn ngàn năm, hạt giống đã sớm thoái hóa.

Ngay khi Anger An đang yên lặng trồng rêu, thì từ xa có tiếng bước chân vội vã đi tới, phía trước là một cậu bé mười mấy tuổi, trong ngực ôm một cô bé bốn năm tuổi, chân trần chạy như điên, bàn chân cũng không biết giẫm phải tảng đá bén nhọn nào mà máu tươi chảy ròng ròng.

Nhưng cậu bé giống như không cảm thấy đau đớn, dốc hết toàn lực chạy về phía thần điện, đuổi theo phía sau nó là bốn năm binh sĩ xương khô tay cầm vũ khí sắc bén, bất cứ lúc nào cũng có thể đuổi kịp và chém ngã cậu bé, bọn họ nhận được mệnh lệnh là giết chết sinh vật chạy loạn khắp nơi.

Nhìn về phía thần điện, trong đôi mắt của cậu bé lóe lên ánh sáng của hy vọng, lẩm bẩm đọc: "Cứu em gái tôi, thần bất tử."

Theo lời cậu bé nói, một ngọn lửa linh hồn lớn hơn người bình thường ít nhất mười mấy lần ném về phía tế đàn xa xa.

Nhưng mà chỉ có niềm tin tín ngưỡng thì không cách nào thoát khỏi những hạn chế của vật chất, ngay khi bọn họ sắp vọt vào phạm vi thần điện, binh sĩ xương khô đã đuổi tới, một đao liền chém vào lưng cậu bé.

Anger bị ngọn lửa linh hồn thô to kia hấp dẫn chú ý, mắt thấy cậu bé sắp bị chém tới nơi, nó theo bản năng kêu một tiếng: "Ngao!”

Nó cũng không biết vì sao mình phải gọi "Ngao", có thể là cả ngày cương thi nhỏ gào khóc đã ảnh hưởng đến nó, nó chỉ là muốn ngăn lại động tác của binh sĩ xương khô mà thôi.

Giọng nói truyền đi thông qua sóng linh hồn, chấn động đến mức binh sĩ xương khô đang muốn chém xuống toàn thân cứng đờ, hoảng sợ nhìn về phía Anger. Một lõi linh hồn ngưng tụ, sắp sửa chuyển hóa thành Xương Vương hoàng kim đang gầm lên, đủ để dọa những bộ xương khô cấp thấp này vỡ thành từng mảnh nhỏ

Có một bóng người cũng không chậm hơn giọng nói bao nhiêu, gào khóc xông ra, đánh bay những của binh sĩ xương khô này đi, nặng nề rơi xuống đất, trực tiếp ngã tán loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK