Phỉ Lâm từ xa nhìn thấy ác ma trượt sát mặt đất, trong nháy mắt sắc mặt đại biến: "Không ổn rồi, là ác ma cao cấp Đồ Lỗ Tư nóng chảy, đại nhân cẩn thận.”
"Phỉ Lâm đại nhân ngài biết con ác ma này sao?", Ngải Tư Khắc hỏi.
"Thế giới này có cường giả nào mà ta không biết đâu? Ách, được rồi, hai anh em nhà Lạc Phân ta không biết, nhân loại trưởng thành quá nhanh, bọn họ mới chưa tới hai mươi tuổi, đã có một kiếm thánh cấp thấp, một kiếm sĩ cấp cao, thật sự là thiên tài mà." Phỉ Lâm cảm khái.
An Na của nhà Lạc Phân, lần này trở về với Lisa, đã gặp rồi, nhưng anh trai của An Na, Lư Sắt Lạc Phân lại chưa từng thấy qua, đây chính là kiếm thánh sơ cấp hiếm hoi trên thế giới này mấy năm gần đây.
"Ác ma này rất lợi hại sao? Ngay cả đại nhân cũng đánh không lại?" Ngải Tư Khắc kinh ngạc nói, nếu là mấy giờ trước, Ngải Tư Khắc sẽ không có loại nghi vấn này, nhưng trải qua bốn giờ kiên cường của Anger, hiện tại hắn đối với Anger có một loại sùng bái mù quáng.
Phỉ Lâm lắc đầu: "Không thể tính như vậy, nếu đại nhân là bản thể, thì đương nhiên không cần lo lắng, nhưng đại nhân bây giờ là quan thủ vệ, cậu biết thủ vệ là cái gì ...”
Nói đến một nửa, Phỉ Lâm chợt tỉnh ngộ mình nói lỡ lời, hoảng sợ che miệng lại.
Hai người hai mặt nhìn nhau, Ngải Tư Khắc cơ trí nói: "Cái gì đó, là có ý gì?"
Tất nhiên đều nói lỡ miệng, Phỉ Lâm cũng đành phải bịt tai trộm chuông nói: "Cái đó có ý tứ gì, chính là trông coi, quan sát, đại nhân có thể chiếu lên bất kỳ thân thể nào, nhưng thực lực chủ yếu lại do hình chiếu thân thể quyết định, ví dụ như đại nhân hiện tại chiếu lên người một bộ xương khô xám, vậy thực lực của ngài cũng chỉ ở cấp độ của bộ xương khô xám, sẽ rất khó đối phó với với ác ma cao cấp cao.”
Ngải Tư Khắc xoa tay nói: "Vậy thì chúng ta đi lên giúp đỡ, cùng nhau giết chết hắn ta, dám đốt lương thực của chúng ta.”
Phỉ Lâm lúng túng xoa xoa tay: "Ta. . . Ta cũng đánh không lại, ta phải đợi các con của ta đến.”
Rất nhiều người đều cảm thấy, Phỉ Lâm thành chủ là người lợi hại nhất thành phố dưới mặt đất, nhưng mà Phỉ Lâm rất tự biết, khi ông còn là nhân loại, cũng không phải là người có thiên phú gì, học ma pháp cũng rất khó khăn.
Ông có thể có thực lực ngày hôm nay, thuần túy là tích lũy hơn một ngàn năm, luận trình độ ma pháp, thì ngay cả lão bà Lisa ông cũng không sánh bằng.
Mặc dù như thế, lại chưa từng có ai dám tấn công thành phố dưới mặt đất, Ác Ma cốc không dám, Hàn Băng thành cũng không dám, mặc dù nhân khẩu của Hàn Băng thành vượt xa thành phố dưới mặt đất, bởi vì Phỉ Lâm bất cứ lúc nào cũng có thể điều động mấy ngàn binh lính bộ xương khô, khi cần thiết thậm chí còn có thể triệu hoán lên đến vạn bộ, không có thế lực nào có thể đánh bại một vạn binh lính bộ xương khô trong thành phố dưới mặt đất.
Bất quá hiện tại đuổi theo quá nhanh, binh lính bộ xương khô của ông không thể đuổi kịp, ông chỉ có thể hỗ trợ từ xa, tuyệt đối không dám tới gần, làm một pháp sư, bị một ác ma dung nham tới gần nhất định phải chết.
"A? Ngài cũng đánh không lại? Vậy... Chúng ta hãy cổ vũ cho đại nhân." Ngải Tư Khắc ngay lập tức thay đổi suy nghĩ của mình.
Anger đang nổi giận đùng đùng xông lên đuổi theo ác ma cũng thay đổi chủ ý, chủ ý ban đầu của nó là đuổi theo những tên thiêu rụi đồng ruộng kia, rồi chặt chúng như cỏ dại, nhưng sau khi đuổi theo, a, hình như, hình như chém không lại ...
Thế nhưng nhìn dung nham bốc lên trên người ác ma, Anger lập tức có chủ ý.
Đồ Lỗ Tư cũng phát hiện đám người Anger tiếp cận, hắn ta xoay người dừng lại, ánh mắt đảo qua người Anger, khiếp sợ một chút, bởi vì hắn ta chưa từng thấy qua bộ xương khô nổi nóng bao giờ, rồi lại chuyển đến trên người chuyển qua bộ xương khô thiên sứ, lại khiếp sợ một chút, vậy mà lại là thiên sứ chiến đấu?
Bao nhiêu năm rồi, thiên sứ chiến đấu cũng chưa từng xuất hiện ở thế giới này, Quang Minh giáo hội lại muốn xâm lấn thế giới này sao? Vì sao lại lăn lộn cùng một chỗ với mấy bộ xương khô.
Sau đó, ánh mắt của hắn ta rơi xuống trên người cương thi nhỏ, cương thi? Xem nhẹ, cuối cùng lướt đến người Phỉ Lâm ở xa xa.
"Ha ha ha, Phỉ Lâm thành chủ, ông tới cung tiễn ta sao?" Đồ Lỗ Tư cười ha ha
Phỉ Lâm lúng túng cười cười, không trả lời, bởi vì người làm chủ ở đây không phải là ông.
Biểu cảm xấu hổ này rơi vào mắt Đồ Lỗ Tư, làm cho hắn ta khẽ cau mày, đúng lúc này, trên người bộ xương khô đang nổi nóng kia, lại xuất hiện một làn sóng pháp lực yếu ớt, không đợi hắn ta phản ứng kịp là chuyện gì xảy ra, một làn sóng nước đã nhỏ xuống người hắn ta.
Dung nham nóng rực chảy trên người hắn ta bốc lên khói trắng.
Đồ Lỗ Tư sửng sốt, có ý gì đây? Giọt nước? Còn không phải bóng nước, vậy mà lại phun giọt nước lên người? Đây là sỉ nhục hắn ta sao?
Không đợi Đồ Lỗ Tư suy nghĩ cẩn thận, lại là một làn sóng giọt nước tưới lên người hắn ta, lại tiếp tục bốc lên khói trắng.
"A a! Đi chết đi!" Đồ Lỗ Tư tiện tay chộp lấy một quả cầu lửa, đập mạnh tới.
Mặc dù là thuật quả cầu lửa cấp thấp nhất, nhưng Đồ Lỗ Tư tiện tay ném như vậy, uy lực của thuật quả cầu lửa ít nhất đạt tới cấp ba, không hổ là dung nham ác ma hệ hỏa.
Thế nhưng Anger nhìn quả cầu lửa đập tới, rụt đầu lại, không trốn.
Quả cầu lửa nện lên trên người nó, phát nổ thành một quả cầu lửa, triệt để nuốt chửng nó.
Cương thi nhỏ gấp đến độ "ngao" hét lên, vội vàng nhào tới muốn cứu Anger ra, nhưng mới đi được hai bước, đã nghe thấy linh hồn của Anger vẫy vùng trong quả cầu lửa: "Ngao!"
Theo tiếng gầm này, Anger hoàn hảo không tổn hao gì xông ra, ma lực trên người dao động, lại là một đợt giọt nước tưới lên người Đồ Lỗ Tư.
Bộ xương khô tự nhiên là miễn dịch với ma pháp, nhưng cương thi da mềm thì không được, cương thi nhỏ da thô thịt dày, da thịt lại sợ lửa sợ nước, nếu lao vào ngọn lửa đừng nói không cứu được Anger, chỉ sợ ngay cả nó cũng bị đốt cháy.
Trừ phi đạt đến cấp bậc mình đồng da sắc, khả năng chống lửa của cương thi sẽ được tăng lên rất lớn.
"Ồ, ta quên mất, bộ xương khô miễn dịch với lửa, vậy thì ăn dung nham nổ của ta đi!" Đồ Lỗ Tư giơ tay lên, dừng lại trước người một lúc, một quả cầu lửa dung nham to bằng đầu người nhanh chóng hình thành.
Quả cầu lửa dung nham phóng ra rõ ràng còn phí sức hơn quả cầu lửa cấp ba, trong lúc này, lại là một đợt giọt nước tưới lên người hắn ta, khói trắng bốc lên.
Thương tổn không cao, nhưng tính vũ nhục rất mạnh, Đồ Lỗ Tư cảm giác mình bị vũ nhục, có ý gì? Ngay cả bóng nước cũng không nỡ phóng ra, chỉ muốn dùng giọt nước dìm chết hắn ta thôi sao?