• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nại Cách Lý Tư vừa chiếu vào linh hồn của Anger, không nhịn được phàn nàn: "Tao chưa bao giờ tưởng tượng nổi, sau khi có người biết được thần danh của tao, sẽ sai bảo tao như ma linh, sau này tao sẽ không bao giờ lấy thần danh của tao làm phần thưởng nữa đâu. Bộ xương khô nhỏ kia, tao không phải ma linh quản gia của mày đâu.”

"À, Thần Điện, không có, mạng lưới linh hồn." Anger phớt lờ lời phàn nàn của Nại Cách Lý Tư.

Nại Cách Lý Tư thở dài, khi còn là cự long đồng thau, là vị thần tri thức, những người có tư cách biết thần danh của nó, người nào không phải nơm nớp lo sợ, trịnh trọng vạn phần, suy nghĩ đủ thứ, mới hỏi ra một vấn đề.

Những câu hỏi đặt ra không phải để nghiên cứu quy luật vận chuyển vị diện, thì chính là giải quyết cửa ải khó khăn về phương diện ma pháp rơi vào tình trạng trì trệ, nào giống Anger, mỗi lần hỏi đều là mấy thứ bình thường, làm nó có loại cảm giác bị coi là ma linh quản gia.

Nhưng có biện pháp gì chứ, quy củ mình tự lập ra, thì quỳ cũng phải theo thôi.

Nại Cách Lý Tư quan sát bốn phía, bất đắc dĩ nói: "Không có tín đồ, làm sao có thể có mạng lưới linh hồn, ngay cả lửa vong linh trên tế đàn cũng bị dập tắt, trước tiên mày thắp lửa vong linh lên đi, lại đi tìm một vài tín đồ trung thành nữa.”

"Ồ." Anger đáp lại.

Nại Cách Lý Tư đã tìm hiểu rõ thói quen của Anger, bất đắc dĩ nói: "Có phải mày muốn hỏi làm thế nào để thắp sáng ngọn lửa vong linh đúng không?"

"Đúng, ngày mai." Anger là một bộ xương khô rất tuân thủ các quy tắc.

"Không cần chờ ngày mai, tao chủ động dạy cho mày luôn, một chút chuyện nhỏ như hạt bụi mà mày cũng chuẩn bị chia làm mấy ngày để hoàn thành, mày có kiên nhẫn, còn tao thì không có đâu." Nại Cách Lý Tư đầu hàng, đường đường là thần tri thức, ngay cả loại đồ vật thường thức này cũng phải chia làm mấy ngày để trả lời, quả thực là vũ nhục nhân cách thần linh của nó mà.

Dưới sự hướng dẫn của Nại Cách Lý Tư, Anger thắp sáng ngọn lửa vong linh trên tế đàn.

Một chút năng lượng linh hồn được rót vào, lửa vong linh bùng cháy lên, gần như ngay lúc ngọn lửa vong linh được đốt lên, âm thanh quét sàn nhà vang vọng trong thần điện đột ngột dừng lại, bộ xương khô màu bạc trắng bước nhanh tới, dùng tư thế quỳ gối gần như là tiêu chuẩn nhất khấu bái trước tế đàn.

Hộp sọ kim loại nằm rạp dưới mặt đất, phát ra tiếng va chạm bang bang. Mỗi một lần lễ bái, lửa vong linh của ngọn lửa nhỏ gần như mạnh mẽ bùng cháy lên.

Anger chỉ vào bộ xương khô màu bạc trắng, nói với Nại Cách Lý Tư: "Tín đồ?”

"Đây cũng không phải là tín đồ, coi như nó là thầy tế đi, quân vương của tụi mày ngốc, vậy mà lại để cho một bộ bộ xương khô màu bạc trắng làm thầy tế, chẳng lẽ hắn không biết một cái tên khác của thầy tế là thần côn sao? Bộ xương khô ngốc nghếch có thể lừa dối mọi người không?", Nại Cách Lý Tư cười nhạo.

"Ai có thể làm một tín đồ?" Anger hỏi

"Tùy tiện người nào cũng có thể, tín đồ không phải là người nào, mà là nằm ở một chữ 'tín', không có tín ngưỡng ngoan đạo, nhiều người hơn nữa cũng uổng phí. Mày đừng tự mình đi tìm, mày chỉ là một bộ xương, người khác vừa thấy mày đã phòng bị ba phần, làm sao có thể tin mày được chứ? Mày ngụy trang một chút, hoặc là nhờ người khác giúp đỡ."

Nại Cách Lý Tư dạy Anger, trước kia khi tự truyền bá tín ngưỡng của chính bản thân nó, nó cũng không có tích cực được như vậy đâu.

Anger suy nghĩ một chút, nó đội mũ bù nhìn lên đầu mình, mũ bù nhìn là đạo cụ ma pháp chuyên dùng để dọa chim nhỏ, nó có thể biến thành hai ba thứ, ví dụ như đại bàng, ví dụ như người.

Loại đạo cụ ma pháp cấp thấp này hiệu quả cũng không tốt, dưới tình huống tinh thần lực không chênh lệch bao nhiêu, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu, nhưng có một chỗ tốt, có thể phát ra âm thanh, Anger không biết nói chuyện, hiện tại nó nói chuyện với Phỉ Lâm đều là dựa vào linh hồn.

Biến thành một người đàn ông có tướng mạo bình thường, Anger đi ra khỏi thần điện, đi không bao xa đã nhìn thấy một bác gái người Đầu Trâu cao lớn vạm vỡ, Anger chỉ vào bà ấy hỏi: "Người này có được không?”

"Ha ha, người Đầu Trâu cứng đầu lắm, nếu như bà ấy nguyện ý tin mày, tao sẽ học thằn lằn bò," Nại Cách Lý Tư cười nhạo, người Đầu Trâu có tiếng là cứng đầu, cho tới bây giờ chỉ tin tưởng tổ tiên, bảo bọn họ tin vong linh còn khó hơn lên trời.

Anger lấy ra phí sử dụng mà Phỉ Lâm đã nộp lúc trước, một viên hồn tinh, luyện hóa nó rồi hút vào bên trong món trang sức bằng da trên cổ tay, lấy một túi lương thực ra, đưa tới trước mặt bác gái Đầu Trâu kia: "Bà, tin tưởng bất tử không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK