• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cân bột nấm thánh là 30 viên ma tinh, một cân tinh chất thần thánh kia, cần 300 viên ma tinh.

Cái giá này quá cao, Lam không làm chủ được, bà ấy đi tới một bên nhắm mắt lại, sau khi dùng linh hồn kết nối với An Na của Hàn Băng thành thì đồng ý với mức giá này.

"Đại nhân, đây là tiền đặt cọc, chúng ta cần năm cân tinh chất thần thánh, không biết khi nào có thể giao hàng đây?" Lam đưa tới một cái túi, hỏi.

"Mười ngày." Anger thuật lại lời của Nại Cách Lý Tư, Lam cao hứng rời đi.

Nhìn Lam đưa tới túi đựng ma tinh, Nại Cách Lý Tư nói trong linh hồn của Anger: "Thì ra khách hàng của bọn họ, là Quang Minh giáo hội.”

Anger không hiểu nghiêng đầu.

Nại Cách Lý Tư giải thích: "Chất liệu của tấm vải liệm không có phù văn, hơn nữa, ngoại trừ Quang Minh giáo hội, những người khác không thể dệt ra loại vật liệu này."

"Bọn họ không sản xuất sao?" Anger khó hiểu hỏi, không phải nói Quang Minh giáo hội cũng trồng nấm thánh sao?

Nại Cách Lý Tư đảo mắt: "Mày cho rằng ai cũng biến thái như mày sao? Chỉ riêng tinh lọc nước thánh phải có bao nhiêu Mục Sư? Trồng nấm thánh sau đó chiết xuất tốn bao nhiêu công sức, chi phí cũng không biết muốn bao nhiêu, hiện tại chỉ cần ba trăm viên ma tinh là có thể mua được một cân, rẻ chết đi được mày có biết không hả?"

"Ồ." Anger đáp một tiếng, cũng không biết có nghe hiểu hay không. Thu hoạch, phơi khô, xay bột, chiết xuất, mười ngày sau, hao phí ba mươi cân bột nấm thánh lấy ra tinh chất giao hàng.

Lam dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Hàn Băng thành, liên hệ với khách hàng đặt hàng từ trên xuống dưới, giao tinh chất qua.

Vị diện nhân loại, lâu đài Thánh Phong nằm ở vùng cực nam đất liền, nơi đóng quân của đoàn kỵ sĩ Thánh Phong, kỵ sĩ Lực Áo Nạp Đức vừa mới hoàn thành khóa huấn luyện của mình xong, bước ra khỏi sân huấn luyện với nửa thân trên trần trụi, tỏa ra hơi nóng.

Thị nữ hầu hạ một bên dùng ánh mắt mê mang nhìn thân thể cường tráng của Lực Áo Nạp Đức, xấu hổ đỏ mặt, tiếng tim đập lớn đến mức người bên cạnh cũng có thể nghe thấy.

Lực Áo Nạp Đức khẽ mỉm cười, khóe miệng cong lên một đường cong hoàn mỹ, nhẹ nhàng gật đầu với những thị nữ này.

Thị nữ nhất thời chân đều mềm nhũn, cố gắng chống đỡ, lau người, thay quần áo, cuối cùng còn trình lên một bình chất lỏng trong suốt.

Lực Áo Nạp Đức nhướng mày nói: "Di, tinh chất đến rồi à?" Nói xong thì rót một chút vào lòng bàn tay, sau đó bôi lên mặt, vừa lau vừa vỗ, để cho nó hấp thu tốt hơn.

Nếu như để cho những người bị gãy tay gãy chân tàn tật biết, Lực Áo Nạp Đức lấy tinh chất thần thánh này làm làm mỹ phẩm dưỡng da, phỏng chừng có thể tức giận đến nhảy ra khỏi giường mất.

Cảm giác hiệu quả rất tốt, Lực Áo Nạp Đức hỏi: "Từ đâu đến? Theo ta được biết, giáo khu không phân phát tinh chất thần thánh cho Thánh Phong quân của chúng ta.”

"Là quan quân nhu đưa tới. ", một thị nữ nói.

"Bảo quan quân nhu tới đây gặp ta." Lực Áo Nạp Đức nói.

Chỉ chốc lát sau, quan quân nhu tới, nhìn thấy Lực Áo Nạp Đức ăn mặc chỉnh tề.

"Ngươi nói đi, những thứ tinh chất thần thánh này là mua từ vị diện vực sâu nào? Mua bao nhiêu? Còn lại thì sao?" Lực Áo Nạp Đức hỏi.

"Mua năm cân, để lại hai bình cho đại nhân ngài, còn lại đưa đến đội quân y cho binh lính tàn tật dùng." Quan quân nhu báo đáp.

Lực Áo Nạp Đức vung tay lên, một đạo khí kình liền quạt lên mặt quan quân nhu: "Ngươi ngu dữ vậy? Ngươi có biết một một lọ tinh chất ở đế đô đều có thể bán được bao nhiêu tiền không? Một ngàn ma tinh, vậy mà ngươi cầm đi cho những tên ngu xuẩn kia dùng? Tàn phế đều là ngu xuẩn, xứng dùng loại vật này sao? Mau thu hồi cho ta.”

Quan quân nhu che mặt liên tục đáp lại: "Dạ dạ dạ."Trong lòng lại ủy khuất chết đi được, giáo khu trước kia phân phát tinh chất thần thánh không phải đều là dùng cho quân nhân tàn tật sao? Hiện tại không cho, hắn đã nghĩ biện pháp mua ở nơi khác, như thế nào lại không cho quân nhân dùng?

Dạy bảo quan quân nhu xong, Lực Áo Nạp Đức nhớ tới một số chuyện: "Ý ngươi là đây là mua từ một vị diện vực sâu? Vị diện có đẳng cấp gì?"

"Cấp sáu, một trong những điều kiện bọn họ bán ra tinh chất này là đổi lương thực, cho nên hẳn là vị diện thiếu lương thực, nhân khẩu cũng sẽ không nhiều, vị diện không có Truyền Tống Trận, bởi vì bọn họ muốn chúng ta cố định điểm giao tới. "Quan quân nhu hồi bẩm.

Lực Áo Nạp Đức đăm chiêu gật gật đầu, phất phất tay nói: "Gần đây không có nhiệm vụ gì, đừng cho những kẻ ngu xuẩn kia ăn quá no, miễn cho sinh sự, đúng rồi, những tinh chất này tốn bao nhiêu tiền?"

Quan quân nhu trả lời: "Giá gốc ba ngàn ma tinh, bất quá chỉ trả một ngàn năm trăm viên, còn lại đổi thành một trăm tấn lương thực cố định đưa qua.”

"Cái gì?! Ba ngàn ma tinh? Một cân?" Lực Áo Nạp Đức có chút không thể tin được con số mình nghe được.

"Không phải, là năm cân giá ba ngàn ma tinh.”

Lực Áo Nạp Đức nhịn không được lấy tinh chất ra, cẩn thận kiểm tra một lần, cái giá này quá thấp, thấp đến mức hắn hoài nghi thứ này có thể là giả hay không.

Kiểm tra xong là thật, hiệu quả hình như còn tốt hơn giáo khu đưa tới, kỳ thật hắn cũng biết, những tinh chất mà giáo khu chiết xuất ra kia tuyệt đối là pha với nước, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ, nhưng cũng không vạch trần, dù sao chỉ có ngươi tốt ta tốt, mọi người mới có thể vui vẻ.

Chai tinh chất này, tựa như tinh chất cô đặc chưa từng pha qua nước.

Một lọ tinh chất đại khái một trăm ml, có thể bán một ngàn ma tinh, năm cân chính là hai vạn năm ngàn viên ma tinh, mà quan quân nhu lại chỉ tốn ba ngàn ma tinh là đã mua được, đây chính là lợi nhuận gấp năm lần nha.

Suy nghĩ một chút, Lực Áo Nạp Đức hỏi: "Tình báo của vị diện này đến từ đâu?"

"Đây là người của chúng ta giả mạo thương nhân Địa tinh dò hỏi trở về.”

"Những người khác không biết sao? Chuyển những tin tình báo này lại, sau đó đốt sạch sao lưu, hiểu không?", Lực Áo Nạp Đức dặn dò, chờ sau khi quan quân nhu rời đi, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười cực kỳ tỏa nắng, lẩm bẩm nói: "Lợi nhuận gấp năm lần vẫn là hơi ít, để thử một ít biện pháp không tốn tiền xem.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK