Mục lục
KHÔNG PHỤ THÊ DUYÊN
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngu lão phu nhân sau khi xác nhận được ý tôn tử liền bắt đầu hành động

Ngu lão phu nhân là người thông thấu, bà thương tôn tử lần đầu tiên định thân lại gặp chuyện, làm cho việc hôn sự của hắn trì hoãn đến bây giờ, cho nên đối với việc hôn sự của hắn liền dung túng vài phần, đều để hắn tự chọn

Tuy cũng có nam tử nhược quán chưa định thân, nhưng kỳ thật cũng không nhiều, tuổi tác như vậy còn không có định thân, nếu không phải bị chuyện gì trì hoãn, sẽ làm cho thế nhân hoài nghi người này có phải có vấn đề gì hay không, Ngu lão phu nhân tuy cũng lo lắng tôn tử bị người khác hiểu lầm, nhưng cũng không có ép buộc hắn.

Lần này Vinh Thân Vương phủ lại biểu đạt ra ý muốn kết thân, lúc đầu Ngu lão phu nhân có chút kinh ngạc, tuy nói Ngu Tòng Tín khi đi săn vừa lúc cứu được An Dương quận chúa, nhưng nghe nói tình huống khẩn cấp ngay lúc đó, Ngu Tòng Tín cũng chỉ là phụ một chút thôi, vẫn chưa tới mức cần phải báo ân



Cũng vì như thế, lúc ấy cũng không có nhắc riêng tới việc này, hơn nữa khi đó tình huống nguy cấp, hiện trường hỗn loạn, người nhìn thấy cũng không nhiều lắm, nào ngờ Vinh Thân Vương phủ tặng lễ cảm tạ lại đây không nói, vậy mà còn để lộ ý muốn kết thân



Ngu lão phu nhân đánh giá qua, biết việc hôn sự này xác thật là bọn họ trèo cao.



An Dương quận chúa chính là thân vương quận chúa do hoàng đế phong, thân phận của nàng cao quý, cho dù thanh danh bên ngoài có không tốt như lời đồn, lại cũng không tính là cái gì, huống hồ khi đi săn, đế hậu đều khen ngợi nàng nên cũng không ai dám phủ nhận nàng không tốt, bằng không việc này không phải đánh vào mặt đế hậu sao?



Như thế, lời đồn bên ngoài đều có thể bị xem nhẹ



Hơn nữa bà cũng không cảm thấy có một mẫu thân như vậy mà An Dương quận chúa có thể kém được bao nhiêu, nếu tôn tử cũng có ý, định việc hôn sự này xuống cũng không sao.




Ngay cả Vinh Thân Vương phủ vì sao đột nhiên có ý kết thân, ước chừng Ngu lão phu nhân cũng đã rõ, tôn tử của bà tuy không phải đích trưởng tử đại phòng, nhưng người cũng không tệ, tuấn tú lịch sự, ngay cả Hoàng Thượng đều thưởng thức hắn, tiền đồ tương lai không thể đo lường, Vinh Thân Vương phi là người thật tinh mắt, sẽ coi trọng cũng không có gì.



Ngu lão phu nhân lập tức vừa phái người đi Tây Bắc Bình Nam Thành, nói việc này cho nhi tử thứ hai cùng con dâu được biết, để cho bọn họ biết nhi tử bọn họ muốn định thân, vừa đáp lời cho Thừa Ân Hầu phủ lão phu nhân



Lần này Vinh Thân Vương phủ nhìn trúng Ngu Tòng Tín, có ý đồ kết thân, Vinh Thân Vương phủ liền thỉnh Thừa Ân Hầu phủ lão phu nhân đến lộ ý tứ ra cùng Ngu lão phu nhân, nếu Ngu lão phu nhân không đáp ứng, việc này cũng chỉ có ngầm biết lẫn nhau, sẽ không lộ ra làm hỏng thanh danh của hai nhà




*** Truyện chỉ đăng tại truyenlol.com/tac-gia/nhamy111***



Vinh Thân Vương phi tiếp đãi Thừa Ân Hầu phủ lão phu nhân, sau khi biết được tin tức chuẩn xác, trên mặt lộ ra nụ cười tươi, nói: “Lần này làm phiền thím đi một chuyến, thật cảm ơn ngài.”



Thừa Ân Hầu phủ lão phu nhân cười nói: “Khách sáo vậy làm gì? An Dương là đứa trẻ ngoan, hoàng hậu nương nương cũng thích nàng, nàng có thể có chỗ gả tốt, chúng ta đều cao hứng cho nàng. Ta đã thấy Ngu Tam Lang này, nhìn không tồi, tuy rằng hiện tại thân phận không cao, về sau cũng không biết chừng, đây là một thiếu niên có chí khí……”



Trước khi Vinh Thân Vương phi chưa thành thân, cũng là bạn thân của Giang Hoàng Hậu, tình cảm vô cùng tốt, sau đó nàng gả cho Vinh Thân Vương, cũng coi như chị em dâu cùng Giang Hoàng Hậu, cảm tình càng tốt. Cho nên lần này nàng mời Thừa Ân Hầu lão phu nhân ra mặt, Giang lão phu nhân một lời liền đáp ứng

Vinh Thân Vương phi nghe nàng khen Ngu Tòng Tín như vậy, trong lòng càng thêm cao hứng, cảm thấy việc hôn sự này là không tồi.



Ngu Tòng Tín hiện tại thân phận có chút thấp cũng không sao, dù sao nàng gả khuê nữ, là muốn để khuê nữ hạnh phúc chứ không phải muốn dựa vào khuê nữ đi tranh phú quý gì



Sau khi tiễn Thừa Ân Hầu phủ lão phu nhân ra cửa, Vinh Thân Vương phi sửa sang lại y phục trên người, liền đi đến viện nữ nhi tìm nàng.



Gần đây An Dương quận chúa bị mẫu thân bắt học tập rất nhiều việc của cô nương gia, đặc biệt là buông tay cho nàng giúp đỡ quản gia, làm nàng trở nên công việc bù đầu, thời gian nhàn nhã một đi không trở lại, mỗi ngày đều cảm thấy mệt chết người, nhưng ngại lên tiếng với mẫu thân, nàng đành phải đau khổ tiếp tục bận rộn.



Kỳ thật mấy thứ này, nàng đã sớm biết, rốt cuộc Vinh Thân Vương phi chỉ có một nữ nhi là nàng, nên từ nhỏ nàng đã được dạy dỗ một số thứ, đỡ cho nàng mơ hồ bị hạ nhân lừa gạt mà cũng không biết. Nhưng Vinh Thân Vương phi không muốn thấy nàng mỗi ngày đều biếng nhác, cho nên mỗi ngày vẫn rút ra công việc tiếp tục dạy nàng, thuận tiện chia chút việc để cho nàng làm, không hề sủng nàng như trước để nàng mỗi ngày đều lười nhác sống qua ngày.

Khi Vinh Thân Vương phi lại đây, An Dương quận chúa đang nghe quản sự ma ma nói cùng nàng tình hình năm nay của thôn trang trên danh nghĩa nàng, để cho nàng quen thuộc, thấy mẫu thân lại đây, nàng cho rằng lại có chuyện gì, sắc mặt càng thêm khổ.



An Dương quận chúa đứng dậy hành lễ xong, hỏi: “Mẫu phi, người vì sao lại đây?”



Vinh Thân Vương phi phất tay cho người trong phòng lui ra, gọi nữ nhi ngồi xuống bên cạnh, đoan trang nói: “Gần đây học ra sao?”



An Dương quận chúa bĩu môi nói: “Con sớm đã hiểu rồi mà, mẫu phi, con không cần lại học tiếp nữa đúng không?”



Vinh Thân Vương phi không đáp ứng cũng không phản đối, bưng trà uống một ngụm.



An Dương quận chúa nhanh chóng ân cần châm thêm trà cho mẫu thân, mắt trông mong nhìn nàng, bộ dáng vừa đáng yêu lại đáng thương.



Vinh Thân Vương phi uống xong hai chén trà, dường như đã hưởng thụ đủ hiếu tâm của khuê nữ rồi, mới thấm thía nói: “Con sớm muộn gì cũng là tức phụ nhà người khác, những việc như này về sau con cũng phải làm, ở nhà mình luyện tập nhiều hơn một chút, nếu sau khi gả chồng cái gì cũng đều không hiểu, bị hạ nhân lừa gạt thì làm sao đây?”

An Dương quận chúa vừa nghe lời này, liền cảm thấy đau đầu, nhỏ giọng mà nói: “Hiện tại còn không có định thân đâu, nói việc này có phải quá xa không? Hơn nữa, con thấy rất nhiều tức phụ đã thành thân, cũng không phải vừa gả qua liền phải quản gia.”



“Sớm muộn gì cũng phải định thân” Vinh Thân Vương phi nói tiếp.



An Dương quận chúa cúi đầu chơi ngọc bội đeo bên hông, nhịn không được trề môi reo lên: “Dù sao hiện tại cũng không ai cưới con, mẫu phi người tìm được người nguyện ý cưới con rồi nói tiếp”



Nói xong, An Dương quận chúa liếc mắt nhìn nàng xem xét một cái, trước đây mỗi khi nương nàng nghe được lời này, không chừng lại bị nàng chọc tức đến mức muốn véo mặt nàng làm nàng đau một chút, nhưng lần này nương lại không có sinh khí, ngược lại thần sắc nhàn nhạt, nhìn đến độ trong lòng nàng có chút phát run

“Chẳng lẽ người ta nguyện ý cưới con, còn liền nguyện ý gả qua?” Vinh Thân Vương phi cố ý nói.



An Dương quận chúa không sao cả nói: “Nếu đối phương nhân phẩm không tồi, sẽ không sủng thiếp diệt thê, sau khi biết lời đồn về con ở bên ngoài mà còn nguyện ý cưới con, thì gả thôi” Vẻ mặt nàng yên tâm nói tiếp: “Cha con là thân vương, nương con là thân vương phi, đại bá con là hoàng đế, còn đệ đệ con là thế tử vương phủ, ai dám khi dễ con?”



Vinh Thân Vương phi nhìn bộ dạng trẻ con của nàng thì nhịn không được vừa thương vừa tức.



Trước kia nàng cũng cảm thấy thân phận khuê nữ nhà mình như vậy cũng không cần đi lấy lòng riêng ai, cho nên không khỏi dung túng nàng một ít, để khuê nữ sống theo tính tình của mình, ngoại trừ dạy nàng những việc nên dạy ra thì chưa bao giờ quản nàng quá mức, nào hiểu được chờ đến sau khi nữ nhi cập kê, khi cần nói thân thì những người bên ngoài đó lại đối xử với khuê nữ nàng như vậy

Vinh Thân Vương phi cũng bị lời đồn đãi bên ngoài kia làm tức giận đến đau tâm can, vì vậy càng muốn tìm một con rể mình vừa lòng, những người đó muốn cưới khuê nữ nàng để mượn thanh thế thân vương phủ, nàng còn chướng mắt đây.



Đối với Ngu Tòng Tín, nhìn chung là Vinh Thân Vương phi vừa lòng một ít, càng vừa lòng hơn chính là gia phong của Ngu gia, ít nhất có thể bảo đảm sau khi gả khuê nữ qua, trong phòng con rể sẽ không có tùm lum người rối loạn. Nam nhân khi muốn hoa tâm, không phải nữ nhân muốn quản là có thể quản được, cho nên cùng với việc lãng phí tinh lực ở đó còn không bằng chọn người giữ mình trong sạch.



Lập tức, Vinh Thân Vương phi liền nói: “Nếu con đã nghĩ thông suốt, ta và phụ vương con đã thương lượng qua, cảm thấy Uy Viễn tướng quân phủ Ngu Tam Lang không tồi, vậy chọn hắn đi.”

An Dương quận chúa không khỏi há hốc mồm, “Nương, ngươi thật sự chọn được người? Người ta nguyện ý cưới con sao?”



Vinh Thân Vương phi nhịn không được đánh tay nàng, “Con đó, vì sao chỉ lo lắng người ta có nguyện ý hay không? Còn con thì sao? Con cần phải suy nghĩ cho kỹ, hôn nhân là chuyện quan hệ đến cả đời nữ nhân, nếu con không muốn, cho dù ta có vừa lòng hắn, cũng sẽ không gả con qua đó”



An Dương quận chúa bị mẫu thân nói làm cho phát ngốc, trong lúc nhất thời nói không ra lời.



Nàng nhịn không được nhớ tới tết Thượng Nguyên năm trước khi lần đầu tiên thấy bộ dạng Ngu Tòng Tín, lúc ấy chỉ cảm thấy hắn không giống võ tướng, ngược lại càng giống công tử thư hương thế gia. Nhưng ngày đi săn khi đó, Ngu Tòng Tín ra tay vô cùng nhanh chóng, rốt cuộc làm nàng hiểu rõ công phu của Ngu Tòng Tín rất tốt, cực xứng với bộ dáng quý công tử ôn nhã kia, không chỉ không có yếu ớt, ngược lại thoạt nhìn còn anh tuấn tiêu sái, tuấn mỹ bức người, ngay cả Tứ công chúa cũng coi trọng hắn.

Nghĩ đến đây, An Dương quận chúa nói thẳng: “Mẫu phi, vì sao người lại chọn hắn? Tứ công chúa cũng coi trọng hắn đó.”



Vinh Thân Vương phi sửng sốt, nàng thật sự không nghĩ tới Tứ công chúa cũng coi trọng người này, bất quá nàng nhìn bộ dạng tò mò của nữ nhi nói: “Đi săn lúc ấy, hắn đã ra tay cứu con, sau ta lại bảo phụ vương con đi tra xét, ta thấy người này rất không tồi. Con thì sao, muốn gả cho hắn không?”



Nghe được nàng lời nói này, An Dương quận chúa không biết như thế nào mà mặt có chút hồng.



Đi săn lúc ấy, chuyện ngoài ý muốn phát sinh quá mức đột ngột, nàng còn chưa kịp phản ứng là đã bị người đỡ, nhưng lúc ấy nàng thấy người nọ thủ lễ, không có vượt rào, cho rằng hắn bởi vì Hoắc Thù nên mới có thể riêng ra tay cứu nàng, ngược lại cũng không có nghĩ nhiều, nào ngờ hiện tại mẫu thân lại chọn trúng hắn làm con rể.

“Con, con không biết……”



Vinh Thân Vương phi là người từng trải, làm sao không biết bộ dạng khuê nữ không xác định kiểu này là tâm đã rối loạn, có thể lúc trước chưa từng nghĩ tới việc này, hiện nay sau khi bị nói ra, trong lòng liền có ý tưởng.



“Vậy con nghĩ lại đi, nếu con cảm thấy tốt, mẫu phi sẽ nói với phụ vương con tiến cung tìm Hoàng Thượng xin tứ hôn.”



Nếu hai nhà đều có ý như vậy, tìm hoàng đế tứ hôn cũng như dệt hoa trên gấm, chờ sau khi nữ nhi gả qua, nhà chồng cũng coi trọng nàng thêm vài phần. Tuy nói thân phận hiện tại của khuê nữ nhà nàng cũng không ai dám khinh thường, nhưng nữ nhi gả qua là cần sinh sống cùng con rể, Vinh Thân Vương phi hy vọng nữ nhi hạnh phúc, vì vậy có chút thời điểm không thể dựa vào thân phận.



An Dương quận chúa đỏ mặt, thất thần nhìn mẫu thân rời đi, sau đó đuổi nha hoàn ra ngoài, tự mình bò lên trên giường đất phát ngốc, ngây người một lát, vẫn là cảm thấy trong lòng có chút khác thường, rốt cuộc nhịn không được nên gửi cho Hoắc Thù thiếp mời, mời nàng lại đây một chuyến.

*** Truyện chỉ đăng tại truyenlol.com/tac-gia/nhamy111***



Khi Vinh Thân Vương phi nghe nói nữ nhi gửi thiệp mời cho Vệ Quốc Công thế tử phu nhân, mời nàng ngày mai lại đây cũng không để bụng.



Nữ nhi do mình sinh ra tự mình hiểu, nếu không có ý gì cũng sẽ không riêng gọi người lại đây.



Ngu Tòng Tín là biểu ca nhà ngoại Hoắc Thù, nghe nói nàng từ nhỏ lớn lên ở nhà ngoại, cùng các anh em bà con nhà ngoại thân như huynh muội ruột, muốn hiểu biết Ngu Tòng Tín, tìm Hoắc Thù là chính xác không sai



Vinh Thân Vương phi càng thêm xác định khuê nữ đối với Ngu Tòng Tín là không hề có ý cự tuyệt, liền bắt đầu xuống tay đối phó với việc Tứ công chúa



Sau khi biết Tứ công chúa cũng nhìn trúng Ngu Tòng Tín, Vinh Thân Vương phi tự nhiên không thể để Tứ công chúa thật sự đoạt mất đứa con rể Ngu Tòng Tín này, do đó cần tiên hạ thủ vi cường.

May mắn hiện tại Tứ công chúa còn đang dưỡng thương trong cung, hoàng đế đau lòng nàng, vốn là sau khi đi săn không lâu, Hoàng Thượng sẽ lập tức tứ hôn trước, nhưng hiện tại Hoàng Thượng còn chưa có tứ hôn cho hai vị công chúa, Vinh Thân Vương phi liền hiểu rõ hẳn là Tứ công chúa rất để ý vết thương trên cổ mình, phỏng chừng là muốn dưỡng thương trước, sau đó mới có thể tiếp tục chọn phò mã.



Trong lúc nhất thời, thật ra Vinh Thân Vương phi cảm thấy có chút may mắn lần này Tứ công chúa bị thương, bằng không có khả năng Ngu Tòng Tín chính là phò mã.



Buổi tối, chờ sau khi Vinh Thân Vương trở về, Vinh Thân Vương phi liền đem ý tứ nữ nhi nói cho hắn biết



Vinh Thân Vương hụt hẫng nói: “Thật là con gái lớn không giữ được, Ngu gia tiểu tử kia nhìn cũng đâu thấy chỗ nào tốt đâu, không phải trước kia Tú Tú đã nói muốn gả cho nam nhân giống phụ vương hay sao?”

Vinh Thân Vương phi nghe được lời này, mí mắt cũng không nâng, tiếp tục đem việc Tứ công chúa nói cùng hắn



“Tứ công chúa cũng nhìn trúng hắn?” Vinh Thân Vương lắp bắp kinh hãi, nói: “Ngày hôm qua ta còn nghe hoàng huynh nói, muốn khâm điểm Trấn Nam Hầu thế tử Hải Chính Hoằng làm phò mã của Tứ công chúa”



Hải Chính Hoằng là Trấn Nam Hầu thế tử, thế gia vùng biển trấn thủ vùng duyên hải Giang Nam, không có công lao cũng có khổ lao, Hoàng Thượng mang công chúa mình yêu thương nhất gả qua, cũng là có ý ban ân, đây cũng là ý tứ lần này Trấn Nam Hầu mang thế tử vào kinh, quy phục Hoàng Thượng.



Vinh Thân Vương phi không để bụng nói: “Nếu Tứ công chúa không muốn, Hoàng Thượng có thể bức nàng được không? Lần này nàng bị thương thành như vậy, trong lòng Hoàng Thượng còn đang thương tiếc nàng, nếu nàng nói muốn gả cho Ngu Tam Lang, Hoàng Thượng chắc chắn sẽ đáp ứng. Dù sao, Ngu Tam Lang này là con rể ta đã định rồi, Vương gia chàng xem rồi làm đi.”

Vinh Thân Vương sau khi nghe xong, cảm thấy Vương phi nói cũng có lý, Tứ công chúa hiện tại bị thương thành như vậy, hoàng đế làm phụ thân, tự nhiên sẽ chiều ý nàng. Ngu Tòng Tín cùng Nhiếp Ngật không giống nhau, lần này chỉ cần Tứ công chúa mở miệng, Hoàng Thượng tất nhiên sẽ không cự tuyệt.



“Vậy nhanh chóng báo Ngu gia bên kia lại đây cầu hôn đi.” Vinh Thân Vương khẽ cắn môi, tay phải nắm thành nắm tay, nhẹ nhàng đánh vào bàn tay bên trái, vừa đấm nhẹ vừa nói: “Bên phía hoàng huynh cũng phải đúng lúc đi lộ ra một chút, liền nói Ngu Tam Lang khi đi săn vừa lúc cứu Tú Tú, chúng ta cảm kích trong lòng, cho nên để Tú Tú gả qua bên đó”



Như thế, cho dù về sau Tứ công chúa lộ ra ý tứ muốn chọn Ngu Tòng Tín làm phò mã, trong lòng Hoàng Thượng sẽ không có băn khoăn, rốt cuộc từ xưa đến nay anh hùng cứu mỹ nhân, ân cứu mạng lấy thân báo đáp, luôn luôn là giai thoại đẹp

Vinh Thân Vương phi sau khi nghe xong, cười nói: “Vương gia nói là được”



Nhìn gương mặt nàng tươi cười, Vinh Thân Vương một khắc trước còn đang cân nhắc làm sao để Hoàng Thượng không truy cứu nay lại càng thêm hụt hẫng. Khuê nữ nuôi lớn như vậy, giờ phải tiện nghi cho tiểu tử thúi nhà người khác, tâm tình mỗi người cha đều sẽ không cao hứng.



Vinh Thân Vương tâm tình không vui ngày hôm sau liền tiến cung tìm hoàng đế để lộ ra chuyện này.



Mà Hoắc Thù cũng nhận được thiệp của An Dương quận chúa, hôm nay riêng ngồi xe ngựa lại đây tìm nàng nói chuyện.



*** Truyện chỉ đăng tại truyenlol.com/tac-gia/nhamy111***

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK