********
Từ sau khi biết bà ngoại muốn vào kinh, mỗi ngày Hoắc Thù liền đếm thời gian
Tin tức Ngu lão phu nhân sắp sửa hồi kinh, người Tĩnh An Hầu phủ thật nhanh cũng đã biết, tin tức này vẫn là do Ngu ngũ phu nhân Diêu thị mang đến. Sau khi Diêu thị biết được tin tức, liền riêng qua phủ bên này một chuyến để nói cho cháu ngoại gái tin tức tốt này, tự nhiên cũng nói với Hoắc lão phu nhân, thế cho nên toàn bộ người Tĩnh An Hầu phủ đều biết
Tâm tình Hoắc Ngũ lão gia đối với tin tức này vô cùng phức tạp, liền ngay cả danh họa tiền triều hay sách cổ dạy chơi cờ trân quý cũng không cách nào làm hắn thoải mái, mỗi ngày đều rơi vào trạng thái tâm thần không yên, nghiễm nhiên đối với vị nhạc mẫu này vô cùng kính sợ
Sức chiến đấu của Ngu lão phu nhân xác thật cường hãn, tuy bà đã rời kinh mười mấy năm, nhưng người Hoắc gia vẫn nhớ rõ sự tích bưu hãn của bà năm đó, cho dù ngay cả Hoắc lão phu nhân cũng không cách nào thoải mái
Ngũ phu nhân vì thế vô cùng không cao hứng
Khi nàng không cao hứng, liền nhịn không được nói nhỏ cùng nữ nhi: "Ngu thị kia cũng đã chết mười mấy năm, bộ dạng kia của phụ thân con là làm cho ai xem đây? Cha con người này ah, chính là như vậy, người đã chết mới biết quý trọng, nếu ngày nào đó ta chết hắn có thể nhớ ta trong 3 năm, ta đã muốn thắp hương bái Phật cảm tạ rồi...."
Hoắc Diệu nghe được mẫu thân nghĩ một đằng nói một nẻo, hiểu rõ trong lòng mẫu thân đang buồn bực, bất quá người sống vĩnh viễn không thể so sánh được với người đã mất, đặc biệt người đã mất kia lại là nữ nhân chết đi ở thời điểm tuổi xuân mỹ mạo nhất, sẽ chiếm cứ vị trí rất nặng trong lòng của nam nhân. Bởi vì để ý, nên sau khi nghe nói nhạc mẫu vào kinh, mới có thể đứng ngồi không yên như thế, sợ Ngu lão phu nhân thất vọng đối với hắn
"Nương, lời này người ngàn vạn lần đừng đi đến nói ở chỗ phụ thân" Hoắc Diệu khuyên nhủ
"Ta cũng không ngốc" Ngũ phu nhân chua chát nói, "Cha của con nếu nóng giận lên, ngay cả tổ mẫu cũng không thể nói nổi, nghe nói trước kia bởi vì sự tình của Ngu thị, đã cùng tổ mẫu con nháo qua một hồi, cuối cùng vẫn là tổ mẫu con mềm lòng"
Hoắc Diệu có chút kinh ngạc, nàng nhìn thấy ở phụ thân là một người ngu hiếu, cơ hồ chưa bao giờ thấy qua sự việc hắn làm trái ý tổ mẫu, không nghĩ tới hắn cũng có lần tức giận cùng tổ mẫu
Ngũ phu nhân oán hờn trượng phu xong, mới tiếp tục nói về sự việc Ngu lão phu nhân vào kinh, "Đầu tháng 8 chính là lễ cập kê của Thù tỷ nhi, Ngu lão phu nhân kia nhất định là vào kinh vì việc này. Thù tỷ nhi kia tuy rằng sinh ra đã khắc mẫu, nhưng lại có bà ngoại thương yêu nàng như vậy, cũng coi như là không tồi"
"Nương!" Hoắc Diệu có chút kinh sợ nói, "Người đừng nói ra loại lời này, nếu như truyền ra ngoài...." Nghĩ đến bộ dạng Hoắc Thù khi gϊếŧ người, Hoắc Diệu run lập cập
Ngũ phu nhân không hiểu vì sao nữ nhi lại sợ Hoắc Thù như vậy, cảm thấy tất nhiên là do Hoắc Thù sử dụng thủ đoạn nào đó dọa nữ nhi sợ thành như vậy. Nhìn bộ dạng nàng sợ hãi như vậy, rốt cuộc không bỏ được, chỉ có thể không tình nguyện mà ngậm miệng lại
Ngũ phu nhân nói với nữ nhi bên này còn chưa thỏa mãn, liền đến Xuân Huy Đường tìm bà bà kiêm cô mẫu Hoắc lão phu nhân nói tiếp, nào ngờ khi nàng vừa nói ra câu đầu tiên, đã bị Hoắc lão phu nhân đổ ập xuống mắng cho một hồi, đem nàng mắng đến ngốc
"Không có việc gì thì đi trở về chăm sóc Ngũ lang cùng Tranh ca nhi cho tốt, đỡ cho ngươi mỗi ngày nhàn hạ đến không có việc gì, có một chuyện cứ nhắc đi nhắc lại mãi!" Hoắc lão phu nhân trầm mặt, lập tức đem tức phụ lắm mồm lại không biết nhìn sắc mặt người khác đuổi về lại Ngũ phòng.
Mấy người Tĩnh An Hầu phu nhân, Nhị phu nhân, Tam phu nhân, Tứ phu nhân khi thấy bà bà ngay cả Ngũ phu nhân ngày thường đều che chở nhất còn phát hỏa, lập tức liền hiểu rõ chuyện Ngu lão phu nhân vào kinh làm bà bà không thoải mái, trong lòng lại trăn trở, đối với tình huống phía trước không thể thăm dò rõ ràng, cũng không dám mạo muội mở miệng.
Ngũ phu nhân mặt đầy hổ thẹn rời đi, trong lòng không khỏi trút giận lên người Ngu lão phu nhân làm nàng phải chịu tội này
Ở thời điểm Hoắc Thù đang ngóng trông ngoại tổ mẫu vào kinh, mẫn cảm phát hiện tổ mẫu Hoắc lão phu nhân đối với nàng càng thêm lãnh đạm, mỗi ngày khi nào tới thỉnh an, thần sắc tổ mẫu đều là nhàn nhạc, nhìn cũng không nhìn nàng một cái
Loại đối đãi lạnh nhạt này cũng khiến cho bọn hạ nhân Tĩnh An Hầu phủ tâm tư linh hoạt lên, thái độ hạ nhân cơ bản chia làm ba loại:
Một loại bởi vì nàng đã định thân với Vệ Quốc Công thế tử mà nịnh bợ nàng
Một loại bởi vì nàng không được lão phu nhân yêu thích mà khinh mạn nàng, trong mắt các hạ nhân này, tuy nói về sau nàng sẽ là thế tử phu nhân, nhưng nữ nhân sau khi gả đi, ở nhà chồng có được như ý hay không còn phải nhìn vào tình huống ở nhà mẹ đẻ, nếu không, tương lai bị người khi dễ cũng không có nhà mẹ đẻ chống lưng, loại nữ nhân này thường thường rất khổ
Một loại là trung lập, không lấy lòng cũng không đắc tội bên nào
Khi Ổ ma ma cảm giác được thái độ của hạ nhân trong phủ, nổi giận đùng đùng, nàng không có cách sửa trị hạ nhân trong phủ, nhưng những kẻ không an phận tại Điệp Thúy Viện đều bị nàng thu thập một trận
Anh Thảo, Ngải Thảo cùng Đào Hồng, mấy nha hoàn hầu hạ trong phòng cũng vô cùng tức giận
Ngược lại Ổ ma ma thấy các nha đầu tức giận quá mức như vậy liền khuyên bảo: "Hà tất phải chấp nhặt cũng những người kiến thức hạn hẹp đó? Tiểu thư ở nhà này cũng không lâu, chờ sau khi lão phu nhân vào kinh, tiểu thư làm lễ cài trâm xong, chắc chắn sẽ thương lượng hôn kỳ cùng Vệ Quốc Công thế tử, tiểu thư hẳn sẽ nhanh xuất giá, chỗ này bất quá cũng chỉ là một nơi dừng chân thôi"
Hoắc Thù bên cạnh cười nói: "Ma ma nói đúng, các ngươi nghe ma ma đi, không cần tức giận"
Ngải Thảo cùng Anh Thảo chưa bao giờ tức giận như vậy, bất quá sau đó lại thấy Tĩnh An Hầu phu nhân ra tay trừng trị các hạ nhân không có quy củ đó, hạ nhân trong phủ mới phản ứng lại đối với vị không được lão phu nhân yêu thích kia, dù sao cũng là chủ tử, cho nên không khí trong phủ mới chuyển biến tốt một chút, cũng làm tâm tình bọn nha hoàn tốt lên một chút
Tuy rằng trong phủ này có rất nhiều người cùng sự việc khiến người ta sốt ruột, nhưng ít nhất Tĩnh An Hầu phu nhân, vị đương gia chủ mẫu này coi như không tồi
Những ngày chờ đợi bà ngoại hồi kinh, trong phủ cũng xảy ra vài việc
Trong đó liền có ấu tử của đại cô nương Hoắc Đình gả vào Vĩnh Quận Vương phủ vừa sinh vào đầu tháng 2 năm nay đã chết non
Năm trước vào ngày sinh Hoắc lão phu nhân, Hoắc Đình mang bụng bầu ba tháng trở về chúc thọ tổ mẫu, cho đến tháng 2 năm nay, nàng sinh non ra một nam hài, có thể bởi vì hài tử sinh non thân thể yếu đuối, nuôi dưỡng mấy tháng nhưng vẫn không giữ được hài tử
Vì thế, Hoắc Đình không ngoài ý muốn ngã bệnh
Tĩnh An Hầu phu nhân nghe được tin tức như thế, vội vàng mang theo tiểu nữ nhi Hoắc Nghiên đi Vĩnh Quận Vương phủ thăm bệnh nữ nhi
Hoắc Nghiên sau khi trở về, đến Điệp Thúy Viện tìm Hoắc Thù, lau nước mắt nói: "Lần này đại tỷ thật sự bệnh rất nặng, nghe nói bởi vì lúc nàng sinh cháu ngoại trai nhỏ cũng do khó sinh mà bị thương thân thể, lần này cháu ngoại trai nhỏ chết non, làm nàng không chịu nổi, thân thể liền suy sụp như vậy. Thái y nói phải dưỡng bệnh cho tốt, lại không nói khi nào mới có thể tốt lên, ta lo lắng....."
Hoắc Thù nghe xong tin tức này, trong lòng cũng có chút rầu rĩ
Khi nàng còn ở biên thành, nhìn thấy được quá nhiều thương vong, hiểu được sinh mạng đáng quý, mỗi lần thấy được một sinh mạng cứ như vậy trôi qua, vẫn làm trong lòng nàng khó chịu. Nàng tuy rằng cũng không thích vị đại tỷ khi nhìn nàng ánh mắt đều mang theo dò xét này, nhưng khi nghe được nàng bệnh thành như vậy, hài tử kia cũng chết non, trong lòng cũng rất khổ sở
Cảm tình của Hoắc Nghiên cùng đại tỷ rất sâu nặng, vì muốn cầu phúc cho tỷ tỷ cùng cháu ngoại trai nhỏ đã chết non, vậy mà bắt đầu ăn chay niệm Phật, vô cùng thành kính
Vì việc này, không khí Tĩnh An Hầu phủ đều có chút đê mê
Mấy ngày sau, Hoắc Bình mang theo tiểu nữ nhi Cát Kỳ qua phủ thăm lão phu nhân, Cát Linh không có theo tới
Hoắc Thù cùng Cát Kỳ khó có khi gặp mặt, cả hai đều thật cao hứng
Khi Cát Kỳ thấy được bộ dạng có chút mảnh khảnh của Hoắc Nghiên, có chút khổ sở nhìn nàng nói: "Ta đã nghe nói về chuyện đại biểu tỷ! Ngươi yên tâm, đại biểu tỷ còn mấy hài tử cần phải chăm sóc, nàng nhất định sẽ gượng qua khỏi"
Hoắc Nghiên nghe được lời này, tâm tình tốt lên một ít, thật lòng nói tiếng cảm ơn với Cát Kỳ
Nói xong việc này, Cát Kỳ vẻ mặt thần bí nói: "Aiz, các tỷ biết sao không, hôm nay nương ta đến đây, là vì việc hôn sự của tỷ tỷ ta"
Hoắc Nghiên cùng Hoắc Thù trừng lớn đôi mắt, "Việc hôn sự của Linh biểu tỷ? Tam cô mẫu đã nhìn trúng ai?"
Cát Kỳ hạ giọng nói: "Là Thẩm biểu ca Vĩnh Bình Hầu phủ"
Hoắc Nghiên giật mình đến không khép được miệng, "Là Thẩm Bân biểu ca? Sao lại như vậy được?"
"Chính là Thẩm Bân biểu ca" Cát Kỳ nhún nhún vai, thấy các nàng đều là vẻ mặt ngạc nhiên, đặc biệt là với Hoắc Nghiên, không mặt mũi nói phụ mẫu bọn họ vốn là nhìn trúng tứ ca của Hoắc Nghiên -- Hoắc Thừa Thụy, nào biết tỷ tỷ lại không thích, lúc này mới chọn lại người khác
Cát Kỳ sở dĩ có thể biết được, cũng là khi có một lần nương nàng vì hôn sự của tỷ tỷ mà khuyên bảo tỉ mỉ, nàng nghe lén được, không ngờ tới phụ mẫu nàng vậy mà nhìn trúng tới Tứ biểu ca nhà ngoại, đáng tiếc tính tình tỷ tỷ nàng lại không như người thường, cũng không có chấp nhận, do đó lúc này mới không thành
Lần này cũng không phải Hoắc Bình tự mình nhìn trúng, mà ngược lại là do Thẩm Bân trong lúc vô tình sau khi xem qua bài thơ do Cát Linh làm, tự mình coi trọng trước
Thẩm gia là nhà ngoại ruột của Hoắc Bình, sau khi Hoắc Bình hồi kinh, cũng đã đi đến Thẩm gia bái phỏng vài lần, khi trải qua vài lần lui tới tiếp xúc, Cát Linh phát hiện so với Tứ biểu ca Hoắc Thừa Thụy, biểu ca Thẩm Bân này văn phong nhẹ nhàng, càng có thể nói chuyện hòa hợp với mình, rất là kính nể tài hoa của hắn, cho nên sau khi biết được ý tứ của Thẩm gia, cũng không phản đối nữa
Hoắc Bình muốn đem nữ nhi gả về nhà mẹ đẻ, nào ngờ nữ nhi lại nhìn trúng cháu trai bên nhà mẹ đẻ của mẫu thân, làm nàng vô cùng kinh ngạc
Mà Thẩm Bân cũng biểu hiện ra tư thế cầu cưới, chỉ tiếc, Vĩnh Bình Hầu phu nhân tựa hồ cũng không thích Cát Linh, bất quá ngại nhi tử nên vẫn đáp ứng
Cho nên, Hoắc Bình liền tìm thời gian, hồi phủ nói cùng mẫu thân vấn đề này, để lão nhân gia người có sự chuẩn bị
Quả nhiên, đến đầu tháng 7, liền nghe nói tin tức hai nhà muốn định thân
Khi hai phủ định thân, các cô nương Tĩnh An Hầu phủ cũng đến Vĩnh Ninh Hầu phủ xem náo nhiệt
Thẩm Đồng làm chủ nhà, tự nhiên đứng ra tiếp đãi nhóm tỷ muội này, nàng cách một đám người, nhìn chằm chằm vào Hoắc Thù một hồi lâu, bộ dáng thoạt nhìn có chút buồn bực
Hoắc Diệu thấy thế, kéo nàng đến một bên, nhỏ giọng nói: "Ngươi nhìn Thất tỷ ta làm gì? Cẩn thận bị nàng phát hiện"
Thẩm Đồng thất thần nói: "Không có gì, chỉ là nhìn bộ dáng xinh đẹp của nàng! Chỉ cần nàng ở đây, tất cả các cô nương khác đều bị so kém hơn, ngươi đứng bên cạnh nàng đúng là chỉ làm cái nền, thật không dám tin các ngươi là tỷ muội ruột"
Hoắc Diệu nghe được lời này, tức giận muốn chết, lại không dám sinh khí cãi lại như trước. Nàng sợ bị Hoắc Thù nhìn thấy, đến lúc đó nếu nàng lấy thanh đao ném về hướng của mình nơi này, không chết cũng bị thương
Sự tình Tết Thượng Nguyên, đã dọa nàng sợ chết khiếp, cho tới bây giờ vẫn chưa dám nhìn thẳng Hoắc Thù. Sau khi biết vị tỷ tỷ từ Tây Bắc trở về này hung tàn, hiện tại Hoắc Diệu vô cùng ngoan ngoãn, tuy rằng ngày thường vẫn có chút ủy khuất, nhưng cũng không dám hành sự như trước đây, chỉ cần là các sự tình liên quan đến Hoắc Thù, nàng đều sáng suốt bảo trì khoảng cách, không có đi chọc gan nàng
Không thể không nói, tuy rằng Hoắc Diệu ngày thường có chút kiêu căng, lại là người thông minh vô cùng thức thời, biết người nào không thể chọc, tình huống nào có thể làm việc gì, đều phải đắn đo rất nhiều
Thẩm Đồng sau khi tiễn xong khách, thấy huynh trưởng đứng trong viện nhìn về hướng xa xăm, nhịn không được đi qua hỏi hắn, "Đại ca, ca.... có phải còn thích Thù biểu tỷ không?"
Thẩm Bân quay đầu nhìn về phía muội muội, thấy vẻ mặt nàng nghiêm túc, nhịn cười không được nói: "Thiếu niên nào chưa từng ái mộ? Thù biểu muội mỹ mạo khó gặp được, ta là nam nhân, tự nhiên sẽ thưởng thức"
Chỉ tiếc, hắn còn chưa kịp hành động, ngày hôm sau đã nghe tin tức Vinh Thân Vương thay Vệ Quốc Công thế tử đến cửa cầu hôn, tiếp theo là hoàng đế Tứ hôn, hắn liền hiểu rõ như vậy mình và mỹ nhân là không có khả năng
Hắn là một người thông minh, sau khi biết là không thể, hắn tự nhiên cũng không tiếp tục dây dưa thêm nữa
Thẩm Đồng nghe xong trong lòng càng thêm buồn bực, "Một khi đã như vậy, đại ca cũng không cần thiết tùy tiện chọn một người chứ? Không phải muội nhiều lời, Linh biểu tỷ kia, thật đúng là...." Thẩm Đồng cũng không biết phải dùng ngôn ngữ gì để hình dung vị biểu tỷ thần kỳ kia, nhìn chung là cảm thấy không thể nói chuyện cùng nàng, huống chi về sau trở thành đại tẩu, nàng cũng không biết sống chung với nàng ấy như thế nào
Thẩm Bân nhàn nhạt cười một cái nói, "Muội không cần lo lắng, nàng khá tốt, hơn nữa Cát thượng thư đối với ta cũng thật thưởng thức, việc hôm sự này cũng là do ta tự mình cầu đến!"
Hắn là một người thông minh, biết lựa chọn đối tượng như thế nào mới càng tốt cho mình, mà giai đoạn hiện nay, chọn Cát Linh là đứa cháu gái Cát thượng thư yêu thương, xác thực vô cùng thích hợp với hắn
Thẩm Đồng thấy ánh mắt huynh trưởng thanh đạm, làm sao không biết ý tứ của hắn, trong lòng cũng có chút khổ sở
Nếu không phải phụ thân mềm yếu, nhị phòng cường thế, tổ mẫu bất công, huynh trưởng hà tất phải cầu cưới một nữ nhân không rõ ràng, chỉ vì muốn mượn lực Cát thượng thư chứ?
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***
Quà trung tuần tháng 7, Ngu lão phu nhân rốt cuộc cũng đến kinh thành
Ngày Ngu lão phu nhân đến kinh thành, Hoắc Thù bẩm báo với Tĩnh An Hầu phu nhân một tiếng, liền ngồi lên xe ngựa Uy Viễn Tướng quân phủ, cùng phu thê Ngũ cữu cữu Ngu Bác Duyên đến Thập Lí Đình ngoài thành nghênh đón bà ngoại
Ngồi bên trong xe ngựa, Hoắc Thù liên tục ra bên ngoài nhìn xung quanh, trong miệng thường lẩm bẩm: "Như thế nào còn chưa tới? Ngải Thảo, ngươi hỏi thử, còn bao lâu nữa mới có thể đến? Không phát sinh chuyện gì chứ...."
Thời gian còn chưa tới một canh giờ, Ngải Thảo đã nghe nàng nhắc đi nhắc lại mười mấy lần như vậy, biết nàng nôn nóng, mỗi lần đều chịu thương chịu khó đi dò hỏi, tin tức hỏi được đều là chưa tới. Số lần hỏi nhiều như vậy cũng khiến Ngu ngũ phu nhân đang ngồi chờ ở một chiếc xe ngựa khác bị kinh động
"Yên tâm đi, có Ngu gia quân hộ tống, lão phu nhân bên kia hẳn sẽ không có việc gì, Ngũ cữu cữu của con hiện đã nghênh đón trên đường, hẳn rất mau sẽ trở lại đây"
Hoắc thù ừ một tiếng, vẫn như cũ duỗi cổ hướng về đường lộ đi Tây Bắc nhìn xung quanh
Nàng đã có một năm không gặp bà ngoại, mặc dù hàng tháng vẫn có thư từ qua lại, có thể trao đổi tin tức nhưng không cách nào biểu đạt được nỗi nhớ nhung người thân, hơn nữa sự việc nàng định thân, tuy rằng đã có viết thư cho bà ngoại, có thể báo tin tức chung chung nhưng không cách nào nói được rõ ràng, cũng không thể nào chia sẻ cùng bà ngoại niềm vui sướng này nên làm cho nàng vô cùng mất mát
Cho đến khi Hoắc Thù đang duỗi cổ mắt trông ngóng mà nhìn, trên đoạn đường cách Thập Lý Đình không xa, một đội xe ngựa chậm rãi mà đến
Ngu lão phu nhân ngồi bên trong xe ngựa, bồi bên cạnh chính là cháu gái nhỏ Ngu Thiến, nghĩ đến rất nhanh sẽ được gặp lại cháu ngoại gái, tâm tình cũng có chút kích động
Đột nhiên cảm giác được xe ngựa dừng lại, Ngu lão phu nhân dò hỏi: "Làm sao vậy?"
Thật nhanh liền nghe được thanh âm ngũ nhi tử Ngu Bác Duyên lại đây tiếp đón bà: "Nương, là Vệ Quốc Công thế tử đến"
"Vệ Quốc Công thế tử?" Ngu lão phu nhân sửng sốt, chờ đến khi ý thức được người đó là ai, trong lòng lại có chút kinh ngạc
"Tổ mẫu, là Vệ Quốc Công thế tử đã cùng Thù biểu tỷ định thân sao?" Ngu Thiến phản ứng thật nhanh, đem hai con tuyết hồi lông xù ôm vào trong ngực, hai mắt sáng lấp lánh nhìn về phía cửa xe ngựa, muốn biết vị Vệ Quốc Công thế tử kia có bộ dáng gì
Nghe nói năm trước khi hắn trên đường đi ngang qua Bình Nam Thành, còn tự mình đến cửa bái phỏng cảm tạ, nào ngờ chỉ hơn một năm, hắn liền trở thành Ngu gia ngoại tôn nữ tế*
*chồng của cháu ngoại gái
Ngu Thiến nhịn không được cảm khái duyên phận đúng là thật kỳ lạ