Đến nỗi quá trình định thân, cũng rất là rườm rà
Hoắc Thù bắt đầu bận rộn việc định thân của mình khi cần phải đưa qua bên nhà trai một số đồ may thêu, việc này cần phải tự mình nàng làm, nếu tìm người làm thay, truyền ra bên ngoài sẽ bị chê cười. May mắn tuy nữ hồng của Hoắc Thù không tính là xuất sắc, nhưng cũng không kém đến độ không nhìn ra thành phẩm, đường may cũng xem như chỉnh tề
Hoắc Ngũ phu nhân lại đây xem xét nàng làm vài món đồ nhỏ, trên mặt có chút cứng đờ, nhịn không được nói thầm trong bụng, nếu là Diệu Nhi của nàng, việc may vá tuyệt đối có thể so với chữ đẹp. Giống nhau khi định thân, nhà gái cần đưa các đồ vật may vá tự làm sang nhà trai, thông qua các đồ vật này có thể thấy được nữ hồng của nhà gái như thế nào, mà nữ hồng của kế nữ, nói thật ra, chỉ có thể tạm chấp nhận
Loại đồ vật này nếu đưa đi chỗ Ý Ninh Trưởng công chúa bên đó, cũng không biết Ý Ninh Trưởng công chúa có ghét bỏ hay không, có thể cho rằng cô nương Tĩnh An Hầu phủ đều là đức hạnh này hay không?
Hoắc Ngũ phu nhân vui sướng khi người gặp họa nhưng lại có lo lắng, nên tự nhiên trong lòng rối rắm
Thật ra Hoắc Thù rất thản nhiên, nàng không cảm thấy nữ hồng của mình không tốt có cái gì đáng mất mặt, ai cũng có sở trường cùng sở đoản riêng, người nào cũng như vậy. Hơn nữa trong phủ lại có phòng châm tuyến, cũng không cần nữ hồng của các cô nương công hầu phủ phải đạt đến trình độ thuần thục tinh diệu, cho nên bà ngoại cảm thấy nữ hồng của nàng như vậy là được rồi, cũng không bắt nàng chuyên chú vào việc này nữa
Nữ hồng tốt như dệt hoa trên gấm, còn nếu không tốt cũng không có gì
Sau khi Hoắc Thù lăn lộn trong mớ đồ vật may thêu yêu cầu đưa qua nhà trai, nhịn không được nghĩ Nhiếp Ngật hiện đang làm gì
Sau khi định thân, dựa theo quy củ về sau không được tùy ý gặp mặt, điều này làm cho nàng có chút rầu rĩ không vui, bất quá loại rầu rĩ không vui này thật mau chuyển dời đến kết quả Khâm Thiên Giám hợp bát tự của hai người
Sau khi hai nhà trao đổi thiếp canh, hẳn là muốn hợp bát tự, hoàng đế vung tay lên, liền đem sinh thần bát tự của hai người giao cho Khâm Thiên Giám, để Khâm Thiên Giám hợp bát tự, kết quả tự nhiên là duyên trời kết hợp, nhân duyên mỹ mãn
Người Tĩnh An Hầu phủ khi nghe tin tức như thế, đại bộ phận người đều là cao hứng
Hoắc lão phu nhân nghe xong, cũng không biết là nhẹ nhàng thở ra, hay vẫn là rối rắm không biết Khâm Thiên Giám có cẩn thận hợp bát tự hay không, hay chỉ là vì muốn lấy lòng hoàng đế, tự nhiên chỉ có thể nói tốt, cái này làm cho lòng bà có chút phức tạp
Hoắc Ngũ lão gia thật ra trong lòng cao hứng đến không kiềm chế được, chỉ cần là duyên trời tác hợp, liền không cần phải lo lắng mệnh cách quá hung hiểm của nữ nhi khắc Vệ Quốc Công thế tử
Đến nỗi Hoắc ngũ phu nhân hậm hực không vui cùng Hoắc Diệu trầm mặc cũng không ai quan tâm các nàng đang nghĩ cái gì
Trong cung hoàng đế vừa nhìn kết quả Khâm Thiên Giám mang lên, vừa cười nói: "Nghe nói hôm qua Thế Cẩn đi Khâm Thiên Giám?"
Liên Thanh nhanh chóng liếc mắt nhìn hoàng đế một cái, cẩn thận nói: "Thế tử gia có đi, chỉ là đến Khâm Thiên Giám nhìn một cái rồi đi, không có làm gì cả"
"Trẫm chưa nói hắn muốn làm cái gì, ngươi cẩn thận như vậy làm chi?" Khánh Nguyên đế liếc xéo hắn một cái
Liên Thanh vội cười làm lành, đưa ra một gương mặt tròn hơi trắng chỉ là có rất nhiều nếp nhăn
Kháng Nguyên đế xem xong kết quả Khâm Thiên Giám trình lên, tự nhiên buồn cười không thôi
Loại hợp tác tự này cũng giống như viết thêm chữ tốt lành, làm hoàng đế rõ ràng nhất lắt léo ở bên trong, giống như khi hai nhà đều cực kỳ nguyện ý kết thân, chỉ cần không ai cố tình quấy rối, hợp bát tự tự nhiên là duyên trời kết hợp. Nếu có một bên không muốn, cũng có thể lấy bát tự không hợp làm cớ, nói thẳng ra bên ngoài
Khâm Thiên Giám biết hoàng đế tự mình tứ hôn, chỉ cần là người đầu óc không hỏng đều sẽ không dám đánh vào mặt hoàng đế, tự nhiên là nhân duyên mỹ mãn
Chỉ là Khánh Nguyên đế không nghĩ đến cháu ngoại trai còn tự mình đến đó một chuyến, cái này làm cho hắn ý thức được Thế Cẩn tựa hồ quá mức coi trọng vị hôn thê. Bất quá chỉ cần tưởng tượng đến lời hắn nói lần trước, cái gì mà quý nữ thế gia tốt đẹp không ngủ, lại phải đi ngủ với đám nô tài linh tinh, hoàng đế liền nghẹn không thôi, vén tay áo chống cằm nghĩ không ra
Liền bởi vì những lời nói này của cháu trai, làm hại hắn gần đây đi hậu cung, nhìn đến các phi tử vốn đang được sủng ái, nhớ đến thân phận vốn có của các nàng, liền có chút không ngủ nổi
Liên Thanh thấy Hoàng đế không để ý tới, trong lòng nhẹ nhàng thở ra
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***
Chờ đến thời điểm khi kinh thành rơi trận tuyết đầu tiên, Hoắc Thù đã là vị hôn thê ván đã đóng thuyền của Nhiếp Ngật
Mùa đông ở kinh thành tuy lạnh nhưng trong mắt Hoắc Thù, so với vùng Tây Bắc vẫn còn ôn hòa hơn nhiều, mặc dù như vậy vẫn có thể đông chết người như cũ
Hoắc Thù chính là đang làm ổ trên giường đất ấm áp cùng với Hoắc Nghiên xem thoại bản và nói chuyện phiếm, liền thấy Anh Thảo từ bên ngoài vào đây, trong tay cầm một tấm thiệp mời
"Tiểu thư, An Dương quận chúa đưa người thiệp mời, mời người đi Vinh Thân Vương phủ"
"Hiện tại?" Hoắc Thù nhìn thoáng qua tuyết bay mơ mơ hồ hồ bên ngoài cửa sổ, có chút kỳ quái
Hoắc Nghiên cũng vô cùng kỳ lạ, ngày tuyết rơi lớn như thế này không nên ra ngoài, nào có ai tại những ngày thế này lại đưa người khác thiệp mời thỉnh người ra khỏi cửa đi chơi? Hơn nữa không phải An Dương quận chúa nổi tiếng là người lười, không yêu thích vận động hay sao? Đặc biệt ngày tuyết lớn như thế này, không trốn ở trong phòng đột nhiên đưa thiệp mời thỉnh người làm gì?
"Đúng vậy!" Anh Thảo nói khẳng định
Đây là lần đầu tiên An Dương quận chúa đưa thiệp mời cho nàng, hơn nữa lần trước nàng cũng đã đồng ý qua với An Dương quận chúa, chỉ cần là nàng ấy đưa mình thiệp mời, nàng nhất định sẽ phụng bồi, tự nhiên không thể nuốt lời, lập tức liền nói: "Được rồi, trả lời giúp ta, nói ta một lát nữa sẽ đi qua"
Chờ sau khi Anh Thảo đi xuống, Hoắc Thù quay đầu lại nhìn về phía Hoắc Nghiên, "Bát muội có muốn đi cùng ta không?"
Hoắc Nghiên đương nhiên là muốn đi, so với Đan Dương quận chúa cùng Tân Dương quận chúa, hai nhi nữ khó chơi này của công chúa, tuy rằng tính tình An Dương quận chúa có chút quái nhưng dễ ở chung hơn, tính tình lại hiền lành. Có thể cùng quận chúa thân vương phủ giao hảo, nàng tự nhiên sẽ không ngốc từ chối cơ hội lần này, chỉ là..
"Quận chúa không mời ta, ta đi thích hợp sao?" Hoắc Nghiên chần chừ nói
"Làm sao không thích hợp, người đa tài dễ chơi" Hoắc Thù không để bụng nói, nhẹ nhẹ vỗ bả vai nàng, "Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy, đi chơi cùng ta"
Hoắc Nghiên thấy nàng cười tủm tỉm, hoàn toàn không có bộ dạng lo lắng, chần chờ một lúc, vẫn là đáp ứng đi
Chờ sau khi hai tỷ muội tự mình xử lý tốt, liền bước lên xe ngựa Tĩnh An Hầu phu nhân chuẩn bị cho các nàng, hướng về Vinh Thân Vương phủ đi tới
Sau khi Ngũ phu nhân nghe nói việc này, liền hỏi một tiếng: "Cửu tiểu thư đâu? Hôm nay Cửu tiểu thư không đến Điệp Thúy viện?"
Giống như khi Bát cô nương đại phòng đến Điệp Thúy viện, nữ nhi cũng sẽ ở đó
Khi nghe được nha hoàn nói không có, Ngũ phu nhân nâng mắt đứng dậy, liền hướng Diệu Cẩm viện của nữ nhi mà đi đến
Từ sau khi Hoắc Thù cùng Vệ Quốc Công thế tử đính hôn, Hoắc Diệu rõ ràng liền trở nên trầm mặc hơn vài phần, Hoắc Ngũ phu nhân nhìn mà thấy đau lòng. Mọi chuyện nữ nhi đều hiếu thắng, nhưng từ khi đích tỷ này trở về, không chỉ mọi chuyện đều áp trên đầu nàng, thậm chí còn được nhân duyên tốt như vậy, trong lòng nữ nhi khó chịu cũng là đúng
Đừng nói nữ nhi khó chịu, trong lòng Hoắc ngũ phu nhân cũng khó chịu vô cùng
Tới Diệu Cẩm viện, Ngũ phu nhân thấy nữ nhi ngồi trong phòng ngây ngốc, nhịn không được nói: "Con hôm nay vì sao không qua bên chỗ Thù tỷ nhi ngồi? Nghe nói An Dương quận chúa Vinh thân vương phủ đưa thiệp cho Thù tỷ nhi mời nàng đến vương phủ chơi, lúc ấy Bát nha đầu cũng ở đó, Thù tỷ nhi liền dẫn Bát nha đầu cùng nhau đi qua vương phủ...."
Nói xong, lại nhịn không được oán giận nói tiếp: "Thù tỷ nhi này cũng thật là, không biết phân biệt thân sơ, muội muội ruột thịt còn ở tại đây đâu, nàng lại ba ba dẫn muội muội không cùng chi mang đi, một chút cũng không vì muội muội của mình suy nghĩ"
Hoắc Diệu nhăn mày lại: "Thật sao?"
"Nghe nói người đều đã đi cả rồi, còn không phải thật?" Nói tới đây, Ngũ phu nhân cũng có chút ủ rũ
Trong kinh thành này có biết bao nhiêu cô nương muốn giao hảo cùng đích nữ duy nhất của Vinh thân vương phủ, có bạn thân là quận chúa phủ thân vương, đều làm cho người khác nhìn cao hơn một con mắt. Nhưng cố tình An Dương quận chúa kia là người tính tình lười nhác, lười đến kết giao cùng các tiểu cô nương, ngay cả cửa cũng không thích ra, muốn giao hảo cùng nàng căn bản là không tìm ra cơ hội. Cũng không biết Thù tỷ nhi này vì sao lại may mắn như vậy, có vị hôn phu thế gian hiếm có không nói, ngay cả An Dương quận chúa cũng nhìn nàng bằng con mắt khác
Hoắc Diệu tự nhiên hiểu được ý tứ mẫu thân, trong lòng nàng cũng có chút mất mát khó chịu
Hiện tại nàng không quá thích xuất hiện trước mặt kế tỷ, nhưng cũng biết giao hảo cùng kế tỷ mới là tốt, nhưng hiện tại trong lòng vẫn chưa nghĩ thông, nên cảm thấy rất khó chịu
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***
Nghênh đón gió tuyết, xe ngựa chạy đến phủ Vinh Thân Vương, thực nhanh được hạ nhân Vinh Thân Vương phủ nghênh tiếp từ nhị môn, tiếp theo lại thay đổi thành xe ngựa nhỏ hơn.
Hoắc Nghiên lần đầu tiên đến Vinh Thân Vương phủ, đã hưng phấn lại thêm khẩn trương, rất muốn nhìn xem Vinh Thân Vương là bộ dạng gì, đáng tiếc trời bên ngoài đổ tuyết lông ngỗng rất lớn, che khuất tầm mắt, cái gì nhìn cũng không thấy
Chờ khi xe ngựa dừng lại, đều có nha hoàn bà tử bung dù đón hai cô nương xuống xe
"Thỉnh hai vị cô nương theo nô tỳ" Nha hoàn nghênh đón mặc y phục đỏ, mặt mày như họa, tươi cười dễ gần, là đại nha hoàn đắc lực bên cạnh Vinh Thân Vương phi
Hoắc Thù có chút kinh ngạc, không biết An Dương quận chúa đưa nàng thiệp mời, vì sao tới đón lại là đại nha hoàn bên người Vinh Thân Vương phi
Tạm gác lại nghi vấn này, hai tỷ muội Hoắc Thù đi theo nha hoàn vào một noãn các
Sớm có nha hoàn đứng chờ ở nơi đó, vén mành gấm vạn tự đính đá xanh lên cho các nàng, một làn hương hoa ấm áp ập vào trước mặt, khiến cho vài phần thân thể vừa nãy bị gió tuyết thổi lạnh nháy mắt đã trở nên ấm áp
Trong phòng một mảnh ấm áp hòa hợp, tại các góc được dựng mấy cái đèn lưu ly bát giác cung đình, sáng ngời phi thường, hiện rõ mọi thứ
Tiếp theo liền thấy Vinh Thân Vương phi ngồi trên giường đất ấm áp, bên cạnh còn có một tiểu cô nương y phục vàng nghệ hoa văn cá cẩm lý lười biếng dựa vào gối ôm bên cạnh Vinh Thân Vương phi ngủ gật
Nhìn thấy các nàng, trên mặt Vinh Thân Vương phi lộ ra nụ cười ôn hòa khéo léo, vội nói: "Bị đông lạnh hỏng mất rồi đi? Mau tới đây ngồi, uống chút canh nóng"
Các cô nương còn chưa kịp tới hành lễ thỉnh an nàng, đã bị bọn nha hoàn vây quanh ngồi vào trên đệm ấm, đấu bồng* trên người cũng được cởi xuống để qua một bên, sau đó tay liền bị nhét vào chén canh nóng, Vinh Thân Vương phi thái độ thân thiết, làm cho các nàng thụ sủng nhược kinh
*đấu bồng: Áo khoác, thường không có ống tay, mặc thêm để chắn gió ngự hàn.
Không, nói đúng hơn người thụ sủng nhược kinh là Hoắc Nghiên, Hoắc Thất cô nương hồi kinh không lâu, đối với người kinh thành đều là hai mắt bôi đen, không có chút hiểu biết nào, lúc này nàng chỉ cho rằng Vinh thân Vương phi là người hiền lành, thật tự nhiên nói cảm ơn, chậm rãi uống một ngụm canh nóng
Vinh Thân Vương phi một bên chiêu đãi hai vị kiều khách, một bên lây tỉnh tiểu nữ nhi đang ngủ như heo bên cạnh: "Tú Tú, tỉnh tỉnh, Hoắc thất cô nương các nàng đến rồi"
Một bên nói, một bên xin lỗi hướng về hai cô nương cười một cái
An Dương quận chúa xoa đôi mắt tỉnh lại, nhìn thấy Hoắc Thù các nàng, liền nói: "Hoắc Thất, ngươi đến rồi, hôm nay thôn trang đưa đến một mẻ thịt lộc mới, ta mời người đến ăn thịt lộc nướng"
Tại ngày tuyết lớn như vậy đem kêu người ta đến, chỉ vì muốn mời người ta ăn thịt lộc nướng?
Hoắc Nghiên có hơi há hốc mồm
Hoắc Thù cười nói: "Được a, thời tiết này ăn thịt lộc nướng uống hoa nhưỡng đúng là một loại hưởng thụ"
Vinh Thân Vương phi nghe được Hoắc Thù nói, trên mặt bất giác lộ ra vẻ hài lòng, ôn nhu nói: "An Dương không hiểu chuyện, thời tiết này còn mời các ngươi tới cửa, thật ngượng ngùng"
Vinh Thân Vương phi không nghĩ nữ nhi của mình lại ngốc như vậy, nàng chính là muốn nữ nhi kết giao vài người bằng hữu thành bạn thân, nào ngờ nữ nhi lại tùy tiện xả tính cách bản thân hoàn thành nhiệm vụ. Gần đây bởi vì sự việc Hoắc Thất và Vệ Quốc Công thế tử đính hôn, không tiện đưa thiệp mời cho người ta, chờ đối phương rảnh mới tính, ai ngờ lại chọn ngày tuyết rơi đầy trời đưa người ta thiệp mời, rốt cuộc là có đầu óc hay không?
Nếu người không rõ, còn tưởng rằng nàng lấy thân phận quận chúa gây khó dễ cho người khác, mới có thể nhằm ngày thời tiết ác liệt gọi người ta ra khỏi cửa
Chỉ là nữ nhi ngốc kia, lại cũng là khuê nữ của mình, Vinh Thân Vương phi không thiếu muốn giúp nữ nhi ra mặt giải hòa, để tránh bằng hữu vất vả lắm mới kết giao được liền phải đoạn giao
Bất quá hiện tại nhìn vị cô nương Tĩnh An Hầu phủ này, tựa hồ là người quang minh lỗi lạc, nhìn bộ dạng cười của nàng liền thấy vui vẻ, Vinh Thân Vương không thích các cô nương chỉ biết vây quanh nịnh hót nữ nhi, đối với loại hào phóng như Hoắc Thù, thật ra nhìn cũng thuận mắt vài phần
Hoắc Thù cười nói: "Vương phi nói quá lời, ta đã từng đáp ứng qua quận chúa, nếu nàng đưa ta thiệp mời, ta nhất định tới"
Nàng căn bản không đem thời tiết ác liệt này để vào mắt, trước kia nàng ở biên thành đã từng trải qua thời tiết càng ác liệt hơn, hiện tại kinh thành chỉ có nhiêu đây tuyết, đối với Hoắc Thất cô nương mà nói, hoàn toàn không ảnh hưởng tới việc đi ra ngoài, cho nên nàng cũng không hề cảm thấy An Dương quậm chúa đang gây khó dễ người
Vinh Thân Vương phi sau khi nghe xong, tươi cười trên mặt lại sâu hơn vài phần
Sau khi uống xong nửa chén canh nóng, lại cùng Vinh Thân Vương phi hàn huyên một lát, hai tỷ muội mới cùng An Dương quận chúa rời đi, hướng đến mai viên Vinh Thân Vương phủ
Bên ngoài tuyết rơi xuống, nhưng hành lang thông ra các sân trong Vinh Thân Vương phủ đều có dựng màn trúc ngăn trở gió tuyết, mặt đường sạch sẽ do có người hầu dọn dẹp nên đường cũng không khó đi
Phòng khách mai viên đã đốt sẵn địa long, lò đốt hương bách hoa bằng bạc thoảng ra hương mai thanh nhã, người không biết rõ, còn tưởng là hoa mai trong sân đã nở rộ sớm, cả phòng thanh nhã
Đã tới nơi cần tới, An Dương quận chúa lại muốn nằm bò trên giường đất đã trải sẵn da hồ ly đỏ thẫm, bộ dáng lười biếng kia, thật sự khiến Hoắc Nghiên nhìn đến choáng váng, thầm nghĩ vị quận chúa này thật giống với lời đồn đãi, là một nhân vật lười nhác, cũng chẳng trách nàng không thích kết giao cùng người
Tính tình cổ quái như vậy, làm sao lại coi trọng Hoắc Thù?
"Các ngươi cứ tùy ý, không cần để ý đến ta" An Dương quận chúa ngáp một cái, khi đang muốn bò trường ra, đột nhiên nghĩ tới việc gì, ngồi phắc dậy, nhìn Hoắc Thù nói: "Đúng rồi, nghe nói ngươi cùng Vệ Quốc Công thế tử đính hôn, chúc mừng"
Hoắc Thù nhấp miệng cười nói tiếng cảm ơn
"Nghe nói ngày đó vẫn là phụ vương ta tự mình đến cửa thay Vệ Quốc Công thế tử cầu hôn, chẳng trách khi ta đi thỉnh an mẫu phi lại không thấy được phụ vương" An Dương Quận Chúa tiếp tục nói
Hoắc Nghiên tiếp tục há hốc mồm, chuyện lớn như vậy, cô nương này rốt cuộc có bao nhiêu lười, đến sự việc phụ thân mình thay người đi cầu hôn mà cũng không biết
Nha hoàn thật nhanh đem thịt lộc đã nướng tốt lên tới, thịt lộc non mềm nướng bên ngoài phủ tiêu quét thêm mật ong, cắt thành từng miếng hơi mỏng, rắc lên mè trắng, sắp xếp trên đĩa sứ trắng, chung quanh trang trí bằng cà rốt tỉa hoa, nhìn mỹ quan lại mê người
An Dương quận chúa cũng là người tham ăn, thấy đồ ăn đã nướng tốt lên tới, cũng không ngủ nữa, một bên vừa ăn một bên nói chuyện phiếm cùng Hoắc Thù
Chuyện nói tự nhiên là vị hôn phu mới nhậm chức của nàng, hơn nữa còn nói cho Hoắc Thù rất nhiều chuyện nàng không biết
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***