*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***
"Nương, Vệ Quốc Công thế tử cử chỉ phẩm mạo vô song, rất xứng với muội muội" Hoắc Đình chậm rãi nói
Tĩnh An Hầu phu nhân tự nhiên biết, nhưng nàng thương nữ nhi, biết tiêu chuẩn chọn chồng cho nữ nhi không chỉ có xem phẩm hạnh của người nọ, mà còn phải suy xét rất nhiều tình huống. Huống hồ, nàng đã có một nữ nhi gả vào quận vương phủ làm thế tử phi, cũng không cần thiết lấy hôn sự tiểu nhi đến tranh mặt mũi cho mình
Nàng nhìn trưởng nữ thở dài: "Nghiên nhi thật sự không được, tính tình nàng quá nôn nóng, là người không ổn trọng, cũng không thích hợp. Huống hồ, Vệ Quốc Công phủ có lão phu nhân, Ý Ninh Trưởng công chúa này rất trọng bà bà, nghe nói hiện tại quản gia chính là Nhị thái thái, nếu Nghiên nhi thật sự gả qua đi, cũng không biết sẽ như thế nào?"
Tĩnh An Hầu phu nhân là người dứt khoát, nếu đã hạ quyết tâm, liền không hề vì thế mà do dự
Lúc này đây, trong lòng nàng đã sớm có chủ ý, chỉ là xem tựa hồ như trong lòng trưởng nữ có tính toán, mới nhín chút thời gian qua đây cùng nàng nói chuyện
Hoắc Đình không nói gì
Tĩnh An Hầu phu nhân thấy thế, làm sao không rõ nữ nhi không muốn bỏ qua cơ hội tốt này, trong lòng cũng thương tiếc cho tình cảnh của nàng ở Tĩnh An Hầu phủ, vì hiền danh giữ gìn, nơm nớp lo sợ, không dám đi nhầm một bước. Nhưng con dâu Ý Ninh Trưởng công chúa không phải dễ làm như vậy, hơn nữa xem bộ dạng Ý Ninh Trưởng công chúa, cũng không giống bộ dạng đặc biệt thích tiểu nữ nhi
Trong lòng nàng vẫn là có chút nghi vấn, cảm thấy Ý Ninh Trưởng công chúa hôm nay đến cửa, cũng không chỉ đơn giản như vậy
Tĩnh An Hầu phu nhân ngồi một lát, nhưng vì sự tình trong phủ không thể thiếu đi nàng, thực nhanh liền rời đi
Mới trở lại Tây Khóa Viện bên kia trước sân khấu kịch, Tĩnh An Hầu phu nhân liền thấy Đan Dương quận chúa kề bên người Ý Ninh Trưởng công chúa nói chuyện. Tiểu cô nương thoạt nhìn có chút tức giận, ánh mắt hơi lóe, nhớ lúc trước nghe nha hoàn nói, Đan Dương quận chúa vừa tìm nữ nhi nói chuyện, không phải là tiểu nữ nhi thẳng tính, chọc gì đến nàng chứ?
Nghĩ đến đây, Tĩnh An Hầu phu nhân có chút lo lắng, cảm thấy quả nhiên vị trí Vệ Quốc Công thế tử phu nhân không hợp với nữ nhi
Tĩnh An Hầu phu nhân đi tới, ngồi xuống vị trí bên dưới Ý Ninh Trưởng công chúa, liền nghe được Đan Dương quận chúa oán giận nói: "....... Hoắc Bát thật không biết điều, vậy mà đối với con chỉ có lệ, con không muốn chơi cùng nàng"
Ý Ninh Trưởng công chúa chặn nàng một chút: "Nói bậy gì đó?" Sau đó ngẩng đầu hướng về Tĩnh An Hầu phu nhân cười một cái: "Lão phu nhân như thế nào?"
"Làm phiền công chúa quan tâm, lão phu nhân hết thảy đều khỏe"
Ý Ninh Trưởng công chúa cười một cái, vỗ nữ nhi bảo bối như muốn trấn an nàng, nói: "Vậy là tốt rồi!"
Đan Dương quận chúa thấy mẫu thân Hoắc Nghiên ở nơi này, nàng cho dù có tùy hứng, cũng biết không thể ở trước mặt phụ mẫu nói xấu con cái họ, đành phải rầu rĩ không vui dựa gần mẫu thân mà ngồi
Tĩnh An Hầu phu nhân tiếp tục bồi Ý Ninh Trưởng công chúa xem diễn, chung quanh còn có phu nhân các phủ, theo thân phận phẩm cấp mà ngồi, trên mặt đều có chút không để ý, nhưng các nàng lại âm thầm chú ý nhất cử nhất động của Ý Ninh Trưởng công chúa, thấy Tĩnh An Hầu phu nhân trở về, dừng trên người nàng có ánh mắt ghen ghét, có ánh mắt hâm mộ
Tĩnh An Hầu phu nhân làm như không có việc gì ngồi đó, kỳ thật trong lòng đang âm thầm xác thật thái độ Ý Ninh Trưởng công chúa, cảm thấy Ý Ninh Trưởng công chúa cũng không phải coi trọng tiểu nữ nhi, nếu không, thái độ cũng không lãnh đạm như thế
Qua một lát, Ý Ninh Trưởng công chúa cáo từ rời đi
Tĩnh An Hầu phu nhân biết hôm nay Ý Ninh Trưởng công chúa ngồi lâu như vậy, đã là cho Tĩnh An Hầu phủ mặt mũi, khách khí giữ lại một phen, rồi tự mình đứng dậy tiễn ra ngoài
Sau khi đã tiễn Ý Ninh Trưởng công chúa, Tĩnh An Hầu phu nhân nhẹ nhàng âm thầm thở ra, bớt chút thời giờ dò hỏi: "Đại cô nãi nãi cùng Bát tiểu thư đâu?"
"Vừa nãy đại cô nãi nãi cho người gọi Bát tiểu thư đi rồi, hiện giờ đại cô nãi nãi cùng Bát tiểu thư đều ở chỗ lão phu nhân"
Tĩnh An Hầu phu nhân vừa nghe, mí mắt liền nhảy một cái
*** Truyện chỉ đăng tại www.wattpad.com/search/nhamy111***
Xuân Huy Đường
Hoắc Đình lôi kéo muội muội ngồi bên dưới lão phu nhân
Hoắc Nghiên có chút mất hứng, điều này thể hiện trắng ra bên ngoài mặt. Hoắc Đình vội vàng nháy mắt ra hiệu cho nàng, cho đến khi nàng không tình nguyện thu hồi thần sắc mất hứng kia, mới cười nói chuyện cùng lão phu nhân
"Nghe nói năm nay Phương Nam bên kia thiêu ra một loại than dùng làm phấn mặt, không bụi không có tạp chất, phẩm chất thượng thừa, được dùng làm cống vật năm nay, vừa lúc trước đó vài ngày Vĩnh Quận Vương phủ có được một ít, ngày khác cháu gái cho người mang qua cho tổ mẫu một ít, nếu dùng tốt, sang năm trong phủ có thể phái người đi Giang Nam mua một ít" Hoắc Đình cười nói
Hoắc lão phu nhân vỗ vỗ tay nàng, lộ ra thần sắc từ ái: "Ngươi có tâm"
Tổ tôn hai người nói chuyện một lát, Hoắc lão phu thấy Hoắc Nghiên ngồi đến không kiên nhẫn, trong lòng thở dài, liền nói: "Được rồi, Nghiên tỷ nhi đi tìm bọn tỷ muội của ngươi chơi đi"
Hoắc Nghiên được lời nói này, thật cao hứng rời đi
Tuy rằng nàng rất thích đại tỷ, chỉ là nói chuyện cùng đại tỷ quá mệt mỏi, nàng không kiên nhẫn nhất là loại nào, không bằng Thất tỷ ăn ngay nói thẳng, có cái gì thì nói cái đó, sẽ không cùng ngươi chơi nội tâm
Thấy nàng thật sự cao hứng đi ra ngoài, trong lòng Hoắc Đình cũng thở dài. Nàng tự nhiên hiểu rõ tính cách của muội muội, nếu có thể gả đến gia đình đơn giản một chút, xác thực là cái có phúc. Nếu không phải Ý Ninh Trưởng công chúa thật sự coi trọng, nàng cũng sẽ không muốn đem muội muội gả vào Vệ Quốc Công phủ
Hoắc Đình cùng lão phu nhân nói chuyện với nhau một lát, cuối cùng cũng chuyển lên người Ý Ninh Trưởng công chúa, nói: "Tổ mẫu, hôm nay khó được cả Ý Ninh Trưởng công chúa cùng Vệ Quốc Công thế tử đều tới, có thể thấy được tổ mẫu người phúc khí lớn, người cần phải gìn giữ thân thể thật tốt mới đùng"
Hoắc lão phu nhân cười một cái, nghe ra ý tứ cháu gái, tuy trong lòng cao hứng nhưng cũng có vài phần ý khó nói
So với Hoắc Nghiên tính tình nóng nảy cảm xúc hay biểu hiện ra bên ngoài, Hoắc Diệu được nuôi lớn bên người bà tính tình kỳ thực càng thích hợp hơn, đáng tiếc tuổi Hoắc Diệu còn quá nhỏ, cũng không thích hợp. Đương nhiên, mặc kệ cô nương đại phòng hay là ngũ phòng, đều là cháu gái ruột thịt của bà, tương lai mặc kệ đứa nào được gả vào Vệ Quốc Công phủ, đối với Tĩnh An Hầu phủ đều có chỗ lợi
Gả nữ nhà cao cửa rộng, cưới dâu chọn nhà cửa thấp, còn không phải cái lý này sao
********
Khi Hoắc Nghiên trở lại Huyên Vũ Hiên, phát hiện người ở nơi này cũng không nhiều, cũng không thấy đám người Hoắc Thù, nhưng thật ra những người nàng ghét đều ở đây
Hoắc Uyển đang cùng mấy vị cô nương nói chuyện, thấy Hoắc Nghiên trở về, hướng nào vẩy tay, cười nói: "Bát muội là đang tìm Thất muội sao? Nàng cùng Kỳ biểu muội đến Tri Điêu Viên bên kia chơi, muội đến chỗ đó tìm nàng xem"
Hoắc Nghiên ừ một tiếng, ánh mắt hướng xung quanh nhìn một cái rồi rời đi
Bên trong Tri Điêu Viên trồng rất nhiều kỳ hoa dị thảo, lại còn nuôi rất nhiều sủng vật, đều là do các chủ tử trong phủ nuôi, trong đó còn có rất nhiều loại chim, nghe nói đâu là Hoắc lão thái gia lệnh cho người nuôi
Khi Hoắc lão thái gia còn ở kinh thành, mỗi ngày đều phải dạo đến Tri Điêu Viên thưởng chim ngắm hoa, sau lại bởi vì sinh bệnh, người đi đến Phượng Lĩnh Sơn bên kia tĩnh dưỡng. Tĩnh An Hầu vốn định mang các loại chim chóc lão thái gia thích đem qua đó, chỉ là Hoắc lão thái gia cảm thấy chim chóc nhớ tổ, chúng nó đã quen ở Tri Điêu Viên, đổi chỗ ở sợ rằng không thích ứng được, cho dù thích, nhưng vẫn để lại kinh thành. Nhưng thật ra nghe nói ở Phượng Lĩnh Sơn bên kia, cũng lại
lần nữa nuôi một đám chim khác, lại còn tốt hơn một chút là do Hoắc ngũ lão gia tìm riêng cho hắn
Hoắc Nghiên đi xuyên qua nội hoa viên, liền thấy cách đó không xa bên cạnh Nguyệt Môn bên kia có thân ảnh đang bồi hồi đứng đó, hơi hơi nhíu mày, kêu lên: "Cửu muội, ngươi ở nơi đó làm gì?"
Người nọ hoảng sợ, đột nhiên xoay người lại, một đôi mắt to long lánh hình như có chút kinh hách
"Bát tỷ" Hoắc Diệu miễn cưỡng cười một cái, nói: "Bát tỷ đây là muốn đi đâu?"
"Đi Tri Điêu Viên tìm Thất tỷ chơi" Hoắc Nghiên cười đến xán lạn, ánh mắt hướng về Nguyệt Môn nhìn nhìn, trong lòng cười lạnh
Nguyệt Môn này thông hướng ra ngoại hoa viên, lúc nãy nàng nghe người ta nói, tứ ca Hoắc Thừa Thụy tự mình mang mấy người bạn tốt cùng trường cùng các vị biểu ca ở ngoại hoa viên dạo chơi uống rượu, tựa hồ Vệ Quốc Công thế tử kia cũng ở đó. Hiện nay thấy nàng chạy đến nơi này, nơi nào còn không rõ ý tứ nàng, trong lòng Hoắc Nghiên có chút khinh bỉ, nhưng rốt cuộc cũng là tỷ muội nhà mình, nên cũng không thể mặc kệ
Hoắc Diệu bị nàng nhìn đến có chút không tự nhiên, chậm rãi dạo bước lại đây, nói: "Ta cùng đi tìm Thất tỷ"
Hoắc Nghiên liếc mắt nhìn nàng một cái, tùy ý nói: "Tùy ngươi"
Hai người một trước một sau hướng Tri Điêu Viên đi tới
Trên đường, Hoắc Diệu cắn cắn môi, nhỏ giọng nói: "Bát tỷ, mới vừa rồi quận chúa tìm ngươi có chuyện gì?"
"Cũng không có gì, chỉ là tùy tiện nói chút lời" Hoắc Nghiên không để ý nói
Hoắc Diệu nhíu mày, ngữ khí nghe liền biết nói lấy lệ, nhất định vừa nãy Đan Dương quận chúa đã cùng Bát tỷ nói lời gì đó quan trọng, cái này làm trong lòng nàng có chút để ý, có phải hay không.....
Khi hai người đi vào Tri Điêu viên, xa xa đã nghe được một trận tiếng chim hót vui sướng
Tuy đã là mùa thu hiu quạnh, nhưng bên trong Tri Điêu Viên vẫn là hoa nở rực rỡ, không chỉ có hoa cỏ đúng mùa, mà còn có những loại hoa nở trái mùa, đều là do ấm phòng trong phủ trồng ra tới, tuy rằng số lượng không nhiều, nhưng cũng đủ cung cấp cho một khu vườn ngắm hoa
Hoắc Thù cùng Cát Kỳ đứng bên dưới hành lang chơi đùa cùng một con Anh Vũ, xung quanh còn có hai ba nha hoàn tùy hầu, còn có bà tử hầu hạ bên trong Tri Điêu viên
Nhìn thấy các nàng lại đây, Hoắc Thù cười nói: "Bát muội, Cửu Muội tới"
Hoắc Nghiên đi qua, một tay lấy thức ăn đút chim, vừa nói chuyện cùng Cát Kỳ
Hoắc Diệu đi tới nhìn Hoắc Thù cười một cái, "Thất tỷ"
Hoắc Thù ừ một tiếng, hỏi: "Cửu muội như thế nào đến cùng Bát muội? Vừa rồi ta còn muốn tìm Cửu muội đi chơi chung nhưng vừa đảo mắt lại không thấy ngươi"
Lời nói cực kỳ dối trá, Ngải Thảo đứng hầu một bên nhịn không được nhìn thoáng qua tiểu thư nhà nàng, sau đó lại nhìn Cửu tiểu thư, liền thấy Cửu tiểu thư hốc mắt phiếm hồng, một bộ dạng ủy khuất, nhịn không được trợn trắng mắt trong lòng
Liền bởi vì tính cách Cửu tiểu thư kỳ quái, một khi nói chuyện không phù hợp tâm ý nàng, liền lập tức lộ ra bộ dạng thiên đại ủy khuất, cho nên tiểu thư nhà nàng liền nhịn không được mỗi lần đến gần đều nói hai câu, sau đó rất hứng thú nhìn bộ dạng muốn khóc nhưng không khóc được của nàng, thậm chí còn trông mong nàng thật sự khóc ra tới
Đấy, trở thành lạc thú chơi rồi!
"Bất quá chỉ đi tùy tiện một chút" Hoắc Diệu nhỏ giọng nói
Hoắc Thù thấy nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, cũng không để ý nàng, quay qua nói chuyện cùng mấy người Hoắc Nghiên
Chơi đến mệt mỏi, các cô nương đi đến phòng khách Tri Điêu Viên uống trà nghỉ ngơi, Cát Kỳ vừa ăn bánh thủy tinh phỉ thúy, vừa nhìn Hoắc Nghiên, hỏi: "Đúng rồi, Nghiên biểu tỷ, vừa rồi Đan Dương quận chúa tìm tỷ làm gì vậy?"
Hoắc Nghiên tâm tình đang tốt, khi nghe được lời này liền hóa thành buồn bực, một ngụm cắn rớt nửa cái bánh bao phỉ thúy đậu đỏ, thưởng thức nhân đậu đỏ ngọt ngào bên trong, nói: "Đừng nói nữa, nàng đây còn không phải đang cảnh cáo ta đâu"
"Cảnh cáo muội cái gì?" Hoắc Thù tò mò hỏi, cũng muốn biết vị quận chúa kia sẽ làm ra tới cái gì
"Cảnh cáo ta không được thích Vệ Quốc Công thế tử"
Nghe được lời này, mọi người đều sửng sốt, chỉ cảm thấy không biết đầu óc vị Đan Dương quận chúa này có bệnh hay không, cả lời này cũng nói được, cô nương gia cho dù bá đạo, cũng không thể duỗi tay đến chỗ huynh trưởng quản chuyện của huynh trưởng đi?
Hoắc Diệu nghĩ đến hôm nay Ý Ninh Trưởng công chúa đến phủ, còn có thái độ Đan Dương quận chúa, tức khắc có chút không cam lòng
Nàng cũng giống đại đa số người, cảm thấy Ý Ninh Trưởng công chúa nhất định nhìn trúng Hoắc Nghiên làm con dâu
"Vệ Quốc Công thế tử là mỹ nam tử khó có được, ai mà không thích? Ta cũng thích, nhưng tưởng tượng đến hắn có muội muội như vậy, ta liền cảm thấy thích hắn còn không bằng thích đại ca ta" Hoắc Nghiên nâng má, thở dài, vẻ mặt u sầu nói: "Mỹ nam tử như Vệ Quốc Công thế tử, cố tình lại có muội muội có bệnh đầu óc liên lụy, mỹ ngọc có tỳ a"
Nghe được lời này, Hoắc Thù cùng Cát Kỳ cười đến đau ruột
Hoắc Diệu hơi hơi nhíu mày, cảm thấy lời này của Hoắc Nghiên quá bất kính, tốt xấu gì Hứa Điềm cũng là Đan Dương quận chúa, trên người có phẩm cấp, sao có thể tùy tiện phê bình sau lưng nàng như vậy? Nghĩ vậy liền khuyên nhủ: "Bát tỷ, tỷ đừng nói như vậy, nếu bị truyền ra ngoài thì không hay"
Hoắc Diệu không cao hứng trừng nàng, "Nơi này đều là người trong nhà, ai mà lắm miệng truyền ra ngoài hả?"
Hoắc Diệu nghẹn lời, nếu nàng lại nói phòng ngừa vạn nhất, chẳng phải thừa nhận mình không phải người trong nhà, sẽ lắm miệng truyền ra ngoài?
Trong lòng nàng buồn bực, rốt cuộc ngồi không yên, đứng dậy rời đi
Hoắc Diệu không ở đây, ba người càng tự tại, nên cũng không giữ nàng lại
Hoắc Thù uống ly trà quả, đột nhiên nói: "Ta thích Vệ Quốc Công thế tử"
Hoắc Nghiên cùng Cát Kỳ mghe xong, đều không để bụng, nói: "Này có là gì? Phỏng chừng số cô nương trong kinh thành không thích hắn chắc là cực ít, tỷ thích hắn cũng đúng"
Các tiểu cô nương chưa xuất giá tụ họp bên nhau nói chuyện phiếm, nói thích cái gì nam tử nổi danh cực giàu nào đó cũng không phải sự tình hiếm lạ, đặc biệt là mỹ nam tử có thân phận có địa vị như Vệ Quốc Công thế tử, cô nương thích hắn là chuyện thường, cho nên lời này của Hoắc Thù, chỉ làm người ta coi thành lời tiểu cô nương nói đùa, nghe xong cũng không để trong lòng
Hoắc Thù thấy các nàng không để trong lòng, trịnh trọng nói: "Ta là nói thật!" Nàng nghiêm túc nhìn Hoắc Nghiên, "Bát muội, nếu ta cũng thích hắn, muội làm sao bây giờ?"
"A?" Hoắc Nghiên gãi gãi đầu, kỳ quái nhìn nàng, "Tỷ thích cứ thích, chuyện này có liên quan gì tới ta? Ta cũng không phải nương tử hắn, ta có thể quản được người khác thích hắn à?" Thấy vẻ mặt Hoắc Thù trịnh trọng nhìn mình chằm chằm, sau khi hiểu được, đột nhiên cười nói: "Tỷ sẽ không cho rằng ta thích hắn, tỷ liền không thể thích chứ? Không có việc gì, hắn là mỹ nam tử khó có được, ta kỳ thực thưởng thức hắn nhiều hơn thích"
Cát Kỳ cũng cười đến không tim không phổi phụ họa nói: "Nghiên biểu tỷ nói đúng, Vệ Quốc Công thế tử bộ dạng xinh đẹp, người đẹp như vậy, kỳ thật người thưởng thức nhiều hơn người thích nha"
Hoắc Thù nghĩ nghĩ, cảm thấy các nàng nói rất đúng, nàng vốn cũng chỉ thưởng thức mỹ nam tử, ai biết rằng mỹ nam tử này có ý với nàng, nàng liền nhịn không được mà thích hắn
Chỉ là nàng với Hoắc Nghiên chơi với nhau vô cùng tốt, nàng tất nhiên không hy vọng xuất hiện sự tình tỷ muội tranh nhau một nam tử, như vậy sẽ làm nàng thật buồn rầu
Được lời nói của Hoắc Nghiên, Hoắc Thất cô nương vô cùng cao hứng, loại cao hứng này, vào ngày hôm sau, lập tức biến thành kinh hỉ
********
nhamy111: cầu hôn dòi, cầu hôn dòi, edit gần 50 chương mới thấy có bước ngoặt, thật sự rơi lệ luôn