Thiếu niên dưới cây phong nhìn nàng kêu, thần sắc thanh lãnh đã có thêm nhiều phần ôn hòa, không giống nét đạm nhiên tại phòng khách khi nãy
Hoắc Thù phục hồi lại tinh thần, trên mặt có thêm kinh ngạc, có thể do không người cho nha hoàn gọi nàng đến đây lại là hắn. Bất quá nghĩ đến thân phận hắn, ngược lại hắn có thể sai khiến nha hoàn bên cạnh Ý Ninh trưởng công chúa cũng không có gì kỳ quái
"Nhiếp thế tử, là ngươi à" Kinh ngạc qua đi, Hoắc Thù nhìn hắn cười nói, cũng không câu nệ
Chủ yếu là đã gặp mặt qua vài lần, cũng coi như đã trải qua vài sự tình, mỗi một lần Nhiếp Ngật đều đối đãi nàng vô cùng thiện ý, Hoắc Thù cũng lấy thiện ý hồi đáp, dần dà, đối với người này vô cùng tự tại
Ánh mắt Nhiếp ngật rơi xuống trên mặt nàng, xem hiểu rõ ý nàng, khóe môi hơi hơi nhếch, vỗ tay áo, làm động tác mời: "Hoắc cô nương, mời ngồi"
Lúc này Hoắc Thù mới thấy rõ ràng, bên dưới cây phong có bộ bàn ghế đá, trên bàn đá còn bày các loại điểm tâm, trái cây bên trong hộp hoa hải đường sơn đen, bên cạnh còn có một bình mật hoa, một bầu rượu, trên ghế đá đã cẩn thận lót đệm
Hoắc Thù do dự, rồi mới đi qua, ngồi xuống đối diện hắn
Tuu rằng không biết vì sao hắn làm nha hoàn kêu mình đến đây, nhưng nghĩ với địa vị và thân phận của hắn, Hoắc Thù cũng không nghĩ hắn sẽ hại mình. Cho dù có người phát hiện bọn họ cô nam quả nữ gặp gỡ tại đây, người có hại cũng là hắn -- rốt cuộc cũng muốn cho người khác phát hiện thật, cũng không phải do hắn không cưới nàng
Nghĩ đến đây, Hoắc Thù dừng lại, trong lòng có thêm vài phần cổ quái, nhịn không được nhìn về thiếu niên phía đối diện đã thong thả ung dung ngồi xuống, lá phong sắc hồng phía sau nhiễm lên gương mặt như ngọc của hắn, càng nhìn càng thấy đẹp
Vừa rồi ở Kim Cúc Viên, nàng nghe các quý nữ ngầm lải nhải đầy lỗ tai vì sao không thấy Vệ Quốc Công thế tử, thậm chí nghe nói Tân Dương quận chúa còn đang tìm hắn, hi vọng có thể cùng hắn xảo ngộ, nào biết người này lại trốn ở đây, còn cho người gọi riêng mình đến đây ....
Cho đến khi Nhiếp Ngật tự mình rót cho nàng một ly nước mật kim cúc, Hoắc Thù cúi đầu nhìn xuống chung trà gốm sứ men trắng cúc mai men xanh, chất lỏng trong chung trong trẻo, tản ra hương thơm nhàn nhạt ngọt ngào, nhìn liền mê người
Nhiếp Ngật lại làm thế tay mời, tư thái ưu nhã, gương mặt tuấn mỹ
Hoắc Thù nói cảm ơn, liền bưng nước mật lên uống một hơi. Vừa rồi đi lâu như vậy, vừa lúc nàng cũng khát, người này thật biết săn sóc nha!
Đang nghĩ ngợi, liền thấy hắn vừa rót mật cho nàng, vừa nói: "Chuyện vừa rồi, ta có thấy"
Hoắc Thù sửng sốt, về sau hiểu rõ hắn đang nói cái gì, mặt liền ửng đỏ, xấu hổ nói: "Huynh, huynh thấy được những gì?" Nàng hồi tưởng lại bố trí trong Kim Cúc Viên, vẫn không biết rõ hắn ở nơi nào mới có thể thấy rõ sự tình phát sinh tại Kim Cúc Viên
"Kim Cúc Viên có một cái gác mái, chung quanh mọc đầy cổ thụ, người trong vườn không thể nhìn thấy nơi đó, nhưng mà ở trên gác mái có thể nhìn thấy hết tình huống trong vườn" Nhiếp Ngật ngược lại cũng không giấu nàng
Hoắc Thù bừng tỉnh, không biết như thế nào mà có chút không được tự nhiên, cúi đầu chậm rì rì uống nước
Nhiếp Ngật nhìn chằm chằm vào bên mặt nghiêng duyên dáng của nàng, ánh mắt hơi sâu, tiếp tục dùng ngữ khí không nhanh không chậm nói: "Ta thấy nàng tựa hồ gặp chút phiền phức, cho nên mới kêu người gọi nàng đến đây. Nếu nàng không muốn trở về thì có thể ngồi chờ ở đây, bên phía mẫu thân cùng Tĩnh An Hầu phu nhân nàng cũng không cần lo lắng"
Hoắc Thù nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc cũng hiểu lý do vì sao hắn gọi mình đến đây, ngẩng đầu nhìn hắn cười sáng lạng, nói: "Cảm ơn huynh". Tiếp theo ngượng ngùng nói: "Cao công tử có chút hơi... dính người, ta không kiên nhẫn, cũng không thể đuổi hắn, cho nên đành phải tạo ra một ít ngoài ý muốn làm hắn rơi xuống nước, nào ngờ hắn trở về nhanh như vậy"
Nói tới đây, Hoắc Thù rất bất đắc dĩ
Nàng làm sao không thấy ý đồ của Cao Sùng, loại chuyện này khi nàng ở Tây Bắc đã trải qua không ít, bất quá Tây Bắc là địa bàn Ngu gia, nếu có nam nhân dây dưa nàng như vậy cũng không cần nàng ra ta, một đám biểu ca biểu đệ của nàng liền vây lại đánh tên đó thành đầu heo, nếu nàng không cao hứng, cũng có thể trực tiếp động thủ
Nhưng nơi này là kinh thành, tuy nàng mới hồi kinh nhưng cũng biết kinh thành không giống Tây Bắc, nàng không thể làm càn như ở Tây Bắc được. Cao Sùng là nhi Thái Ninh trưởng công chúa, liền cho dù nàng không kiên nhẫn với hắn, cũng không thể quăng mặt mũi hắn qua một bên, nên chỉ có thể tạo một ít việc ngoài ý muốn để hắn cút đi
Nhiếp Ngật phụ họa nói: "Nàng làm rất đúng"
Thấy hắn tán dương nàng, hơn nữa cũng không cảm thấy hành động nàng âm thầm làm với Cao Sùng là hành vi xấu, Hoắc Thù rất cao hứng, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn hắn, nói: "Nhiếp thế tử, huynh thật tốt"
Nhiếp Ngật không được tự nhiên nghiêng đầu, mang hộp điểm tâm tinh xảo được làm từ các loại hoa tươi đẩy qua cho nàng, nói: "Đây là điểm tâm do đầu bếp Giang Nam của phủ công chúa làm ra, ngọt mềm ngon miệng, nàng thử xem"
Hoắc Thù rất yêu mỹ thực, chỉ cần nàng cảm thấy ăn ngon, món ăn miền nào cũng không cự tuyệt, mặc kệ Giang Nam Giang Bắc, căn bản cũng không phân chia khu vực nào đặc biệt, thấy điểm tâm trong hộp quả nhiên là hình các loại hoa, sinh động như thật, mỗi cái đều nho nhỏ vừa miệng, khiến người nhìn rất thích mắt
Nàng nhặt điểm tâm hình dạng hoa hồng, anh đào, kim cúc lên, ăn đến mặt mày hớn hở
Nhiếp Ngật lấy một cái hộp khác đẩy qua, đây chính cá tươi tạc thành cánh hoa, bởi vậy mỗi phần phân lượng đều cực nhỏ, mỗi đóa hoa được tạc đều giữ hình thái hoàn chỉnh, tựa như tác phẩm nghệ thuật, có thể thấy được tâm tư đầu bếp phủ công chúa rất là linh hoạt
Hoắc Thù ăn đến mỹ mãn, nhìn hắn nói: "Huynh cũng ăn đi. Đúng rồi, huynh không xuất hiện cũng không sao chứ? Ta nghe nói hôm nay rất nhiều cô nương đến hôm nay đều vì gặp huynh đây này"
Khi tiểu cô nương nói lời này, thần sắc gương mặt xinh đẹp tràn đầy vui sướng, dường như chỉ đơn thuần là tò mò mà không có bất luận ý tứ gì
Nhiếp Ngật bưng một ly mật hoa cúc lên, liếc mắt nhìn nàng một cái, nhàn nhạt nói: "Không có hứng thú!"
"Vì sao chứ?"
Nhiếp Ngật lại nhìn nàng một cái, không có lên tiếng
Hoắc Thù không biết vì sao mà trong lòng hơi động, cảm giác cái liếc mắt kia rất có thâm ý
Nàng nỗ lực nhớ lại tình cảnh nửa năm qua, thậm chí còn sinh ra một loại ý tưởng vô cùng tự luyến. Đương nhiên, loại ý tưởng tự luyến này bị nàng nhanh chóng gạt bỏ, ngược lại cảm thấy thiếu niên này thật biết cách săn sóc
Hắn rõ ràng thấy mình không kiên nhẫn ứng phó Cao Sùng, mới có thể mang nàng đến nơi này nghỉ tạm, vì không muốn lạnh nhạt nàng, nên riêng ngồi tại nơi này bồi nàng uống trà ăn điểm tâm
Gia thế tốt, bộ dạng đẹp mắt, lại biết săn sóc người, quả thực chính là vị hôn phu trong mộng của các cô nương gia. Nếu nói nàng không động tâm, thuần túy là gạt người, dưới dạy bảo của bà ngoại, Hoắc Thù cũng biết tiêu chuẩn gả chồng của nữ tử, đến tuổi rồi, nàng cũng muốn gả chồng, cũng không thể tự tại ở nhà mãi được
Nàng cũng không nghĩ đến không lấy chồng gì đó vì không muốn khiêu chiến với quy củ thế tục, vậy phải xem nàng muốn gả cho dạng người gì
Nói đến gả chồng, các biểu ca biểu đệ Ngu gia là lựa chọn hoàn hảo, đáng tiếc bọn họ đều là huynh đệ, ai có thể xuống tay với huynh đệ của mình được chứ? Đảo một vòng Bình Nam thành cũng có một ít lựa chọn tốt, chỉ là những lựa chọn đó mà đem so với Vệ Quốc Công phủ như xa đến tận chân trời rồi
Hoắc Thù cắn một đóa cúc hoa từ cá, thường thường liếc mắt nhìn hắn một cái, thật khó để hạ quyết tâm
Cuối cùng vẫn là Nhiếp Ngật nói: "Nghe nói lúc trước nàng bệnh nặng một hồi, đã khỏe hẳn rồi chứ?"
Hoắc Thù kinh ngạc nhìn hắn hỏi: "Huynh làm sao biết được?"
Do Nguyên Võ chuyên môn nhìn chằm chằm vào Tĩnh An Hầu phủ nên nghe được thôi
"Nghe người khác nói chuyện phiếm, nghe xong đầy cả lỗ tai" Nhiếp Ngật nhàn nhạt nói
Hoắc Thù cũng không nghi ngờ, cười nói: "Hiện tại đã không sao, đa tạ quan tâm"
Nhiếp Ngật nhìn lướt qua gương mặt nàng, phát hiện cằm nhọn hơn không ít, có thể thấy được lần sinh bệnh mày cũng phải chịu tội, ốm đi không ít
Hai người hàn huyên một lát, phát hiện thời gian không còn sớm, Nhiếp Ngật cũng không thể giữ nàng lại lâu, đỡ phải bị người khác hoài nghi làm hỏng mất thanh danh của nàng, liền nói: "Cao Sùng hẳn là không còn ở đó nữa, nàng trở về đi, nếu có chuyện gì có thể nói tiểu nha hoàn tìm Thiến Dung. Thiến Dung chính là nha hoàn khi nãy dẫn nàng đến đây, có thể yên tâm tìm nàng ta"
Hoắc Thù sau khi nghe xong, cảm kích nói: "Đa tạ"
Nhiếp Ngật một đường nhìn theo nàng ra sân, sau một lúc lâu mới xoay người rời đi
********
Khi Hoắc Thù trở lại Kim Cúc Viên, phát hiện người trong đình hóng gió đã không còn nhiều lắm, phần lớn đều đã dạo hoa viên ngắm cúc, bất quá các cô nương Hoắc gia vẫn còn ở đây
Hoắc Nghiên tựa hồ như gặp chuyện gì không vui, trầm mặt xuống, Hoắc Uyển trấn an nàng, Hoắc Diệu cùng Hoắc Quyên đang nói chuyện với một cô nương bên cạnh
Nhìn thấy Hoắc Thù trở về, sắc mặt Hoắc Nghiên mới lại tốt hơn một chút, hỏi: "Tỷ làm gì mà đi lâu như vậy chứ?"
"Có chút việc" Hoắc Thù nhìn nàng cười cười
Hoắc Nghiên cũng không hỏi chuyện gì, dù sao thì cũng đang ở nhà người khác, nhiều hơn một chuyện không bằng ít đi một chuyện, cho dù muốn hỏi cũng không thể hỏi ở đây. Nàng kéo Hoắc Thù qua đây, giới thiệu cho nàng các cô nương gia đang ngồi xung quanh cô nương Hoắc gia, đây đều là quan hệ thông gia với Tĩnh An Hầu phủ, quan hệ tương đối thân cận
Hoắc Thù nhất nhất cùng các nàng chào hỏi
Trong số đó, có một cô nương bộ dạng đáng yêu, trang điểm đẹp đẽ quý phái làm cho người ta phải chú ý, nàng nằm bò trên lan can đình hóng gió, một bộ dạng lười biếng đón gió thu, phảng phất như thế gian này không còn gì có thể xốc lại tinh thần nàng
Dưới sự giới thiệu của Hoắc Nghiên, Hoắc Thù biết được vị này chính là đích nữ Vinh Thân Vương phủ - An Dương quận chúa
Vinh Thân Vương là huynh đệ của đương kim hoàng đế, chưởng quản Tông Nhân phủ, được hoàng thượng vô cùng tín nhiệm, trong tông thất có uy vọng cực cao
Thân làm đích nữ duy nhất của Vinh Thân Vương phủ, An Dương quận chúa lúc mới sinh đã được phong làm quận chúa, kim tôn ngọc quý lớn lên, nhưng đáng tiếc nàng trời sinh tính tình lười nhát, không thích chung đụng trò chuyện với các cô nương, mỗi lần tham gia yến hội linh tinh đều là bộ dạng lười biếng
Lần này cũng không ngoại lệ
Hôm nay Ý Ninh trưởng công chúa mở tiệc, Vinh Thân Vương phủ cũng nhận được thiệp mời, thân làm đích nữ phủ Vinh Thân Vương, cũng là một trong những người được Ý Ninh trưởng công chúa nhắm chọn làm dâu, An Dương quận chúa không kiên nhẫn cùng một đám cô nương ngắm hoa cuối cùng còn bị người dòm ngó, vốn là không muốn đi, lại bị Vinh Thân Vương phi xách chạy tới đây, hơn nữa là tới cuối cùng, khi nàng đến vừa lúc Hoắc Thù không ở đây
An Dương quận chúa nhìn thấy Hoắc Thù, ánh mắt sáng lên, tinh thần hưng phấn rất nhiều, "Đây là mỹ nhân nhà ai?"
Hoắc Diệu mỉm cười ôn nhu nói: "Là Thất tỷ của ta, mới từ Tây Bắc trở về"
Hoắc Nghiên quay đầu liếc nàng một cái, kéo Hoắc Thù đối diện An Dương quận chúa nói: "Là con của Ngũ thúc ta, trước kia vẫn luôn ở nhà ngoại, gần đây mới trở về" Dừng một chút rồi mới nói với Hoắc Thù, "Thất tỷ, đây là An Dương quận chúa Vinh Thân Vương phủ"
Hoắc Thù nhìn An Dương quận chúa hành lễ
An Dương quận chúa nhìn nàng đánh giá, đột nhiên đưa tay lên mặt nàng sờ soạng một phen
Các cô nương ở đây đều sợ ngây người, bộ dạng này của An Dương quận chúa giống như những tay ăn chơi trác táng đùa giỡn thiếu nữ nhà lành vậy
Hoắc Thù cũng không để ý, đưa tay sờ soạng lại trên gương mặt An Dương quận chúa, cười nói: "Rất mịn"
An Dương quận chúa đỏ mặt, lại lười biếng nằm bò tại chỗ
Sau một phen như vậy, Hoắc Thù thấy Hoắc Nghiên vẫn nhíu mày nên hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"
Hoắc Nghiên không cao hứng nói: "Không có việc gì"
Hoắc Thù nhìn về phía Hoắc Uyển, Hoắc Uyển lại uyển chuyển nói ra vài câu Hoắc Thù liền hiểu rõ có việc gì
Nguyên do là sau khi sự tình Ý Ninh trưởng công chúa tại phòng khách đã khen riêng Hoắc Thù bị truyền ra ngoài, các cô nương hôm nay đến vì vị trí Vệ Quốc Công thể tử phi đều lấy nàng ra làm đối thủ, vừa rồi lúc nàng không có ở đây, Hoắc Nghiên còn bị Tân Dương quận chúa chế nhạo một trận, sau vẫn do cô nương Vĩnh Quận Vương phủ hỗ trợ hòa giải
Hoắc Nghiên là cô nương có tính tình, bị người khác chế nhạo như vậy, lại bởi vì đối phương là quận chúa nên không thể làm quá, nên khẩu khí trong lòng kia không cách nào nuốt xuống được
"Xí, ta mới không muốn so đo cùng nàng". Hoắc Nghiên trề môi reo lên, bám vào bên tay Hoắc Thù nhỏ giọng nói, "Ai mà không biết Tân Dương quận chúa lưu luyến si mê Vệ Quốc Công thế tử, đáng tiếc Vệ Quốc Công thế tử chưa bao giờ cho nàng mặt mũi, Tân Dương quận chúa thậm chí liên tục tiến cung tạo cơ hội gặp mặt ngẫu nhiên, nào ngờ Vệ Quốc Công thế tử cả ngày ru rú trong phòng, một lần cũng chưa từng gặp nàng..."
Hoắc Nghiên lập tức dùng giọng điệu chế nhạo kể hai ba sự tình Tân Dương quận chúa theo đuổi Vệ Quốc Công thế tử, đều do Tân Dương quận chúa một đầu bị ấm, gây náo loạn chê cười cũng không ít, còn ảnh hưởng đến thanh danh phủ công chúa. Đương nhiên, thanh danh phủ công chúa bị hủy một nữa cũng do Cao Sùng gây ra, thanh danh của đôi long phượng thai này tại kinh thành đúng là đại bại
Hoắc Thù nghe xong trong mắt lại có vài phần dị sắc
Xem ra vị Thái Ninh trưởng công chúa kia cũng không cam chịu bị Ý Ninh trưởng công chúa đè đầu, muốn đẩy vị trí phủ công chúa tiến lên một bước a....
Đang nói liền thấy các cô nương dạo chơi hoa viên đã quay trở lại
Đan Dương quận chúa cùng Tân Dương quận chúa cũng ở đây, đi song song nói chuyện cùng nhau, thần sắc Tân Dương quận chúa có chút nôn nóng, ngữ khí có chút nâng cao, tiếp theo Đan Dương quận chúa sinh khí, trực tiếp ném tay Tân Dương quận chúa ra, xoay người bỏ đi
Các cô nương ở đây hai mặt nhìn nhau, không ai dám đi lên khuyên can
Tân Dương quận chúa dường như còn rất tức, nhưng vẫn đuổi theo, hai tỷ muội nhanh chóng biến mất phía sau giàn hoa cúc
"Aiz, các nàng làm sao lại nóng lên rồi?" An Dương quận chúa Vinh Thân Vương phủ rốt cuộc cũng có chút hiếu kì hỏi
Cô nương nhà Hộ Bộ thượng thư che miệng cười nói: "Vừa rồi có nghe được vài câu, hình như là việc Vệ Quốc Công thế tử"
Vệ Quốc Công thế tử trước nay luôn trong nhà, muốn gặp được hắn cũng không dễ dàng, Đan Dương quận chúa là muội muội ruột thịt của Nhiếp Ngật, tự nhiên tiếp xúc vị huynh trưởng này nhiều hơn so với người khác, cũng không trách Tân Dương quận chúa xuống tay từ chỗ nàng
"Nhiếp Thế Cẩn?" An Dương quận chúa dường như hiểu rõ, đưa tay lên che miệng cười, "Cũng thú vị thật, Vệ Quốc Công thế tử đến giờ còn chưa xuất hiện, có lẽ hắn không có hứng thú với tiệc thưởng hoa hôm nay lắm"
Các cô nương ở đây nghe được lời này, trong lòng không khỏi có chút mất mát
Nói Vệ Quốc Công thế tử không có hứng thú với tiệc thưởng hoa, còn không bằng nói hắn không có hứng thú với các cô nương ở đây, nên không muốn xuất hiện