Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 137

Lời này nhẹ nhàng hời hợt, nhưng lại khiến Trương Ngọc xấu hổ, há to miệng nhưng không nói nên lời, đành phải xanh mặt đi vào văn phòng của mình.

Tất cả mọi người lặng lẽ giơ ngón tay cái với Lý Tang Du.

Loại phản kích nhẹ nhàng mà không phô trương này mới là cao siêu nhất.

Tất cả mọi người đều cùng chung một suy nghĩ, sau này Trương Ngọc muốn gây khó dễ cho Lý Tang Du, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Trịnh Tinh Tinh lặng lẽ gửi tin nhắn cho Lục Huyền Lâm, báo lại tình huống ngày hôm nay: Tổng giám đốc, Lý Tang Du bị Trương Ngọc dạy dỗ một trận.

Cho dù bây giờ Lý Tang Du không phải là trưởng nhóm, nhưng Trịnh Tinh Tinh đã bị cô thu phục vẫn luôn đứng về phía cô, vì vậy khi làm công việc nội gián cũng mang theo lòng riêng, nói tình trạng của Lý Tang Du rất thảm, khơi gợi sự đau lòng của tổng giám đốc .

Vài giây sau, Trịnh Tinh Tinh nhận được trả lời: Ừ!

Hả?

Chỉ vậy là xong rồi sao? Rốt cuộc tổng giám đốc có thái độ gì?

Trịnh Tinh Tinh hoàn toàn rối loạn rồi.

Triệu Nguyệt Sương đi đến bên cạnh Lý Tang Du, nhỏ giọng nói: “Tang Du, vẫn nên cẩn thận chút, sửa lại tính tình, đừng rước họa vào thân.”

“Tính tình tôi có vấn đề gì sao? Dựa vào tính cách của Trương Ngọc, chẳng phải càng mềm thì càng bị bóp mạnh sao?”

Lời này của Lý Tang Du không hề sai, bị giáng chức cũng không mất mặt, nhưng nếu như bởi vì bị giáng chức mà khuất phục thì sẽ càng khiến người ta coi thường.

Triệu Nguyệt Sương cũng không khuyên cô nữa.

Một ngày làm việc trôi qua, Lý Tang Du không phạm phải sai lầm gì, trái lại Trương Ngọc lộ ra trăm ngàn thiếu sót, buổi sáng bị Lý Tang Du nói như vậy, tâm trạng cả ngày của cô ta đều không tốt, luôn muốn đợi cơ hội chỉnh Lý Tang Du, bởi vậy mà phân tâm, làm việc không tốt.

Ngày đầu tiên đã bị cấp trên mắng như tát nước, loại uất ức này thật sự không phải khó chịu bình thường thôi.

Nhưng khó chịu thì làm được gì? Bản thân phạm sai lầm, vậy tự bản thân phải nuốt bát nước đắng này.

Gần đến giờ tan làm, Trương Ngọc cầm lượng công việc của một tuần ra: “Lý Tang Du, sáng mai tôi muốn nhìn thấy những tài liệu này đã được sửa xong đặt trên bàn làm việc của tôi.”

Tất cả mọi người đều bị chồng tài liệu cao ngất này dọa sợ.

“Hôm nay tôi mời mọi người đi hát karaoke, mọi người đi nhé.” Trương Ngọc nói với mọi người.

Rất rõ ràng, đây là muốn chặt đứt đường lui, không cho người khác giúp đỡ Lý Tang Du.

Tuyệt tình! Quả thật đủ tuyệt tình!

Dù sao cũng là trưởng nhóm mở lời, không đi vậy chẳng khác gì công khai chống đối trưởng nhóm, như vậy cuộc sống sau này cũng sẽ không dễ dàng. Mọi người chỉ đành đồng ý, sau đó nhìn Lý Tang Du với ánh mắt muốn mà không giúp được gì.

Chờ sau khi Trương Ngọc rời đi, Triệu Nguyệt Sương nhỏ giọng nói: “Tang Du, lát nữa tôi giả bệnh không đi, sau đó lén lút đến giúp cô.”

“Cô đi đi, tôi có thể làm xong, đừng chọc giận Trương Ngọc .” Lý Tang Du không muốn kéo cô xuống nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK