Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 723

Ngày hôm sau là ngày Lý Tang Du đi làm, cô thuận đường đưa hai đứa trẻ đến trường mẫu giáo thì bắt đầu nghênh đón khiêu chiến mới rồi.

Người quen biết ở Lục Thị thật sự quá nhiều, lần trước Lục Huyền Lâm cũng nhắc nhở cô, không có đổi người.

Lát nữa sẽ không dậy lên cơn sóng gió cực lớn gì đó chứ.

Mà lúc này, ông cụ Lục nhìn bức ảnh trên điện thoại đã là vào buổi tối.

Chắc chắn vài lần, người phụ nữ này chính là Lý Tang Du.

“Ba, ba gọi con đến là vì chuyện gì ạ?”

Mẹ Lục thấy ông cụ Lục gọi bà ta đến phòng sách, trong lòng có hơi bất an.

Từ khi Lục Huyền Lâm xảy ra chuyện đến nay, bà ta đã rất lâu không có nói chuyện riêng với ông cụ Lục nữa.

Ông cụ cũng trách bà ta đối xử không tốt với Lý Tang Du, sau khi cô chết thì có hơi giận lây sang bà ta.

Lẽ nào là Lục Huyền Lâm xảy ra chuyện sao?

“Ba, Huyền Lâm xảy ra chuyện sao?” Mẹ Lục lo lắng hỏi.

“Có ai trù con trai của mình như con không?” Ông cụ Lục không vui mà liếc nhìn mẹ Lục.

Mẹ Lục bĩu môi.

Không phải thì tốt rồi.

“Ba muốn hỏi, dạo này Lục Huyền Lâm có nói gì với con không.”

“Nói gì ạ? Ba, Huyền Lâm thân với ba hơn con, sao có thể có lời gì nói với con hay không chứ.”

Chuyện này mẹ Lục cũng tự trách, khi trẻ bận làm việc không quan tâm tới con trai của mình, may mà ông cụ coi trọng, bồi dưỡng, nếu không bây giờ chỉ là một cậu chủ ăn chơi trác táng.

Về tình về lý, mẹ Lục đều rất tôn trọng ông cụ.

Bây giờ cũng thấy tiếc nuối, Lục Huyền Lâm sớm đã không gần gũi với bà ta, sự thiếu thuận nên có thì vẫn có, chỉ là không thể thổ lộ tình cảm, cứ cảm thấy thiếu cái gì đó.

Bà ta không hề hiểu con trai của mình.

Lúc đó mẹ Lục làm khó Lý Tang Du đủ điều, chỉ sợ cũng là một cái gai trong tim Lục Huyền Lâm.

Lời của mẹ Lục cũng đã nhắc nhở ông cụ Lục.

Chuyện này chắc chắn không nói với ai cả, chỉ có một mình Lục Huyền Lâm biết! Chắc chắn A Minh đó cũng biết, chỉ là không nói cho ông!

Nghĩ như vậy, ông cụ cảm thấy có hơi giận và tự trách.

Giận Lục Huyền Lâm không đặt ông nội như ông vào trong mắt, tự trách Lý Tang Du không nói với ông những chuyện này, chắc chắn vẫn là giận chuyện trước kia.

“Ba, có chuyện gì sao?”

Ông cụ Lục hôm nay là lạ, mẹ Lục không phải quá hiểu, bà ta lên tiếng, ông cụ Lục mới nhớ ra người này còn ở đây.

“Không có gì, con đi bê đồ ăn sáng giúp ba vào đây, ba ăn ở phòng sách là được rồi.”

Vẫn là đích thân gọi điện hỏi người gửi ảnh.

“Vâng…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK