Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 286

Mà sự lãnh đạm trong mắt Lý Tang Du càng thêm nồng đậm, cô chỉ nghiêng nghiêng dựa vào đầu giường, ngay cả một chút ánh mắt cũng không muốn bố thí :”Nếu lời xin lỗi hữu dụng thì còn có cảnh sát làm gì? Lục Huyền Lâm, cả đời tôi sẽ không bao giờ quên hành động của anh đêm đó.”

Phải, cả đời sẽ không bao giờ quên. Lý Tang Du ngay cả nhớ đến cũng là một loại tra tấn.

Cái gì uống quá nhiều lý do thối rữa, vậy cô có thể lấy dao đâm người, chờ đến khi cảnh sát tìm tới chỉ cần nói mình uống quá nhiều mà thôi? Đừng ngớ ngẩn.

Dễ hiểu thôi, Lục Huyền Lâm không có lập trường chỉ trích Lý Tang Du như vậy, tất cả đều là anh tự tìm, là anh nên chịu đựng.

“Tôi không có tư cách biện giải, cô muốn trừng phạt tôi như thế nào, cô có thể nói thẳng.”

“Trừng phạt anh? Lục Huyền Lâm, chẳng lẽ anh cũng sốt nóng đầu óc đến hồ đồ rồi, tôi làm gì có tư cách nào trừng phạt anh, không phải lúc nào cũng là anh trừng phạt tôi sao?”

Lý Tang Du cười lạnh liên tục, theo như cô thấy, đây đều là trò đùa nhất thời của Lục Huyền Lâm mà thôi, loại lời này, anh thậm chí không nên nói ra miệng.

“Tôi không đùa với cô, tôi đang nói nghiêm túc.”

Lục Huyền Lâm rất nghiêm túc, mặc dù những lúc như vậy rất ít, nhưng lần này, anh rõ ràng nhận ra đêm đó ép buộc Lý Tang Du anh thật sự đã làm sai.

“Tôi biết cô không dễ chịu, vì vậy tùy ý trừng phạt bất cứ điều gì cô muốn đi, tôi sẽ chịu đựng.”

“Hình phạt gì cũng được?”

Lý Tang Du nhìn về phía Lục Huyền Lâm vẫn cảm thấy người này đang nói đùa, nhưng lúc này đây, Lục Huyền Lâm nghiêm túc ngoài ý muốn.

Trong phòng trong nháy mắt im lặng, ngay cả Lục Huyền Lâm cũng phải hoài nghi mình, Lý Tang Du mặt không chút thay đổi đột nhiên mở miệng “Thật sự trừng phạt cái gì cũng có thể chấp nhận?”

“Miễn là tôi có thể làm điều đó.”

Anh có thể làm điều đó? Lý Tang Du trong lòng cười lạnh một tiếng, thật đúng là cho rằng mình không gì không làm được sao?

“Anh có thể tìm một người bị cưỡng bức một lần không?”

Lục Huyền Lâm lập tức đen mặt “Không thể.”

“Tôi đổi một cái đơn giản hơn, anh có thể tùy tiện tìm một người mà anh không biết tình một đêm?”

“Không thể.”

Sắc mặt Lục Huyền Lâm càng đen một phần, chẳng lẽ người phụ nữ này cho rằng mình là người tùy tiện như vậy sao?

“Vậy còn ly hôn thì sao?”

“Không thể!”

Lý Tang Du nửa nằm trên trần nhà trợn trắng mắt nhìn lên trần nhà, trêu tức nói “Còn nói đều có thể làm được, anh có thể làm được không?”

“Cô đây là cưỡng từ đoạt lý.” Lục Huyền Lâm hận không thể xông lên nắm cằm cô để cô đối diện với mình, nhưng mắt nhìn mặt cô như tờ giấy trắng, mình vô luận như thế nào cũng không xuống tay được.

Cô nhướng mày nhìn anh, trong mắt mang theo khinh thường “Xác định là tôi cưỡng từ đoạt lý, không phải anh lật lọng sao?”

Ngoài cái đầu tiên, thứ hai, thứ ba vẫn còn dễ dàng đi.

“Cô!” Lục Huyền Lâm bị nghẹn một chút, anh thật sự không còn lời nào để nói, nhưng nghĩ lại lại nghĩ đến chuyện cô bị hiểu lầm mang thai giả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK