Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 672

“Chắc là biết…” Lý Tang Du cũng không biết trả lời thế nào.

Nhưng mà có tệ thì cũng không đến nỗi nào đâu, cô là đại sư gia vị đen tối do trời định, không ai có thể vượt được cô đâu.

Mộ cũng nghĩ như vậy, cho nên dù Lý Tang Du trả lời có chút mơ hồ, cậu bé cũng không quá lo lắng.

“Mẹ,”

Một lát sau, Tịch ngồi trong xe đẩy, được Lục Huyền Lâm đẩy đi đến.

Từ xa đứng lên, vẫy tay về phía Lý Tang Du, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Lý Tang Du cảm thấy có chút mất mặt, xoay mặt nhìn về nơi khác, thầm nói: “Mộ, đó thật sự là em gái ruột của con sao?”

“Mẹ, cái này không phải là nên hỏi mẹ sao?”

“…”

Nếu không phải Tịch trông rất giống cô, Lý Tang Du thật sự hoài nghi lúc trước mình bế nhầm con…

Lục Huyền Lâm lại không có cảm giác gì, đã bị Tịch mê hoặc đến không ổn rồi.

Chỉ cần cô bé vui vẻ, anh sẽ rất vui, mặt mũi gì đó đều không quan trọng.

Nhìn Lục Huyền Lâm vui tươi hớn hở, Lý Tang Du nhịn không được đỡ trán.

Người bình thường thì thôi, người này là tổng giám đốc Lục Thị đó…

Nếu như hình ảnh này bị phóng viên chụp được, không biết đầu đề ngày mai là cái gì.

Lục Huyền Lâm hoàn toàn không để ý, dù sao anh cũng không phải là ngôi sao, cho nên cũng không bị nhiều người chú ý đến sinh hoạt cá nhân.

Ngược lại vấn đề này đối với Thái Vũ Hàng lại vô cùng nghiêm trọng, cho nên anh ta cũng không thể nào đi dạo siêu thị với bọn Tịch.

Bình thường đều là mua trước, mang qua.

Cho nên đây là lần đầu tiên Tịch và Mộ đi siêu thị với một người khác không phải mẹ.

Tịch nhìn qua vô cùng vui vẻ, đặc biệt là có người mua đồ ăn vặt cho cô bé.

Lý Tang Du nhìn đồ ăn vặt đầy ắp trong xe, thở dài.

Cô còn cho rằng Lục Huyền Lâm biết chừng mực, biết trẻ con không thể ăn quá nhiều đồ vặt, xem ra là cô nghĩ nhiều rồi.

Cô đành phải ra tay, làm một người mẹ xấu.

“Tịch, đi trả lại mấy thứ đồ ăn vặt này.”

“Mẹ…”

Tịch nghe Lý Tang Du nói vậy, nước mắt lập tức chảy ra, gương mặt uất ức.

“Trả về.”

Nhưng mà Lý Tang Du không bị ảnh hưởng, gương mặt vẫn vô cùng nghiêm túc

“Chú…”

Thấy Lý Tang Du không chút dao động, Tịch lập tức nước mắt lưng tròng nhìn Lục Huyền Lâm.

Lục Huyền Lâm không thể nào đỡ được cái này, vì vậy có chút ngại ngùng nhìn về phía Lý Tang Du.

Vì Tịch, anh bất kể mọi giá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK