Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 430

Lý Tang Du cũng hy vọng họ có thể tiếp tục ở cạnh nhau với thân phận tri kỷ như vậy, chung quanh cô không có mấy người có thể chuyện trò được, cô cũng không muốn phá đi hiện trạng bây giờ.

Thời Nhiên Phong không nói gì, cô cũng không hỏi, không phải là cô không hỏi mà là cô không dám hỏi.

Đã lâu như vậy mà Lý Tang Du cũng không thể tìm thấy từ nào khác để miêu tả về anh ta ngoại trừ chữ “hoàn hảo”.

Một người đàn ông hoàn hảo như vậy, liệu cô có xứng không? Lý Tang Du không dám nghĩ tới, chưa nói đến việc trong bụng cô bây giờ lại đang có con của Lục Huyền Lâm.

Cô không nói với ai về cái thai, cũng không có lý do gì để nói. Lý Tang Du sợ vì việc này mà tất cả bạn bè sẽ rời bỏ mình.

Bây giờ họ đã ly hôn rồi mà còn muốn giữ lại con làm gì?

Một lúc lâu sau…

“Tôi thực sự xin lỗi, tôi đã khuyên cậu chủ đừng liều mạng như vậy rồi.” Hồng trà trong chén của Lý Tang Du đã uống cạn, A Bốc lại tới rót thêm cho cô: “Chỉ vì ngoài cậu ấy ra thì cũng không có ai giải quyết được chuyện ở công ty, để tôi đi giục cậu ấy.”

Lý Tang Du cũng biết về A Bốc, ông ấy là quản gia ở bên cạnh Thời Nhiên Phong từ rất lâu. Ngoài công việc thì ông ấy còn đặc biệt quan tâm đến Thời Nhiên Phong, một người hoàn hảo còn có một quản gia hoàn hảo ở bên cạnh nữa.

“Chú Bốc đừng làm vậy, nếu anh ấy đang bận thì chúng ta không nên quấy rầy anh ấy.”

A Bốc gật đầu, quay người đứng ở cửa. Hôm nay toàn bộ nhà hàng đã được Thời Nhiên Phong bao trọn, nhìn cách trang trí sang trọng trong cửa hàng thì cũng biết một bữa ăn ở đây chắc chắn rất đắt.

Rõ ràng là cô không có năng lực gì nhưng bạn bè xung quanh ai cũng giàu có, Lý Tang Du thầm cười khổ trong lòng.

Cô cầm tách trà lên, nhấp một ngụm, chọn một cuốn sách trên kệ rồi vừa uống trà vừa đọc sách.

A Bốc quan sát cô từ xa, chỉ xét về khí chất cũng thấy không phải mấy cô bé tuổi hai mươi có thể so sánh với cô. Có lẽ đây là một trong những lý do mà cậu chủ của ông ấy thích cô.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, nhưng Thời Nhiên Phong vẫn chưa đến.

Đọc xong một quyển sách, Lý Tang Du lắc cổ, mắt hơi mỏi, cô liếc nhìn đồng hồ, đã mười một giờ rưỡi rồi.

A Bốc cúp điện thoại, bước vào nhà hàng: “Cô Lý, điện thoại của cậu chủ vẫn không gọi được. Tôi đưa cô về trước, chắc là cậu chủ có chuyện quan trọng ở công ty, chưa chắc cậu ấy đã đến được. Tôi chờ cậu ấy trở về xác nhận lại rồi sẽ gọi báo cho cô.”

“Được rồi, vậy phiền chú Bốc.”

“Sao lại còn khách sáo với tôi thế?”

Đây là lần lỡ hẹn đầu tiên của Thời Nhiên Phong.

Bước ra khỏi nhà hàng, Lý Tang Du thở ra một làn khói trắng, thật ra thời tiết vẫn rất lạnh, dù sao cũng đã gần đến tháng mười hai rồi.

Chiếc ô tô sang trọng màu đen bị phủ một lớp sương mù, vì tầm nhìn kém nên trên đường xe chạy khá chậm.

Một chiếc xe sedan màu trắng bạc chợt tiến đến lướt qua xe cô, qua cửa sổ cô có thể mơ hồ nhìn thấy Thời Nhiên Phong đang ngồi bên trong. Nhìn lại thì thấy xe kia rẽ trái, là hướng đi tới sân bay.

Xe trở lại chung cư.

“Cô Lý, tôi không đưa cô lên được rồi. Tôi vừa nhận được một việc khẩn cấp.”

“Không sao đâu.” Lý Tang Du mỉm cười trở về phòng mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK