Mục lục
Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 179

“Ba, không phải, anh ấy đã quen nói như vậy.” Lý Tang Du không muốn ba lo lắng nên giải thích cho Lục Huyền Lâm: “Lần này con đi thăm Lâm Bách Thần nhưng không ngờ đột nhiên trời mưa, không có chỗ tránh mưa nên mới bị sốt thôi, qua mấy ngày là khoẻ rồi, ba yên tâm đi.”

Bên ngoài Lý Tang Du nói giúp Lục Huyền Lâm, nhưng ánh mắt vẫn không nhìn anh, giống như anh là người vô hình.

Cô nói sự thật, nhưng Lục Huyền Lâm nghe thấy thì trong lòng có cảm giác buồn bực không nói nên lời.

Cô nói vậy, lúc này ba Lý mới nhớ lại ngày mười tháng năm đặc biệt: “Haiz, đáng tiếc cho một đứa nhỏ hiểu chuyện như thế, nếu lúc trước…”

Nếu lúc trước con gái có thể gả cho Lâm Bách Thần, sao có thể phải sống như bây giờ? Ba Lý đã gặp Lâm Bách Thần mấy lần, ông là người từng trải, có thể nhìn ra được Lâm Bách Thần có tình cảm với con gái, hơn nữa tính cách của anh ta như ánh mặt trời, là người nhã nhặn, đối xử với con gái tốt hơn Lục Huyền Lâm rất nhiều.

“Lâm Bách Thần?” Mẹ Lục giống như nắm được nhược điểm, lập tức hét lên: “Tôi nói nhà họ Lý thật sự đã cố gắng che giấu bí mật, con gái ông gả cho con trai tôi mà còn qua lại với người đàn ông khác, còn lừa gạt gia đình chúng tôi, con gái của ông đã không chung thủy, còn có tư cách gì trách con trai tôi không quan tâm cô ta?”

“Mẹ, đừng nói nữa, hai người về đi.” Lục Huyền Lâm cau mày, mẹ không biết chuyện gì, anh lại không tiện nói nhiều.

Mẹ Lục thấy con trai muốn bảo vệ Lý Tang Du: “Huyền Lâm, cô ta ngoại tình, cũng không biết tìm người đàn ông không đứng đắn nào, con còn bảo vệ cô ta sao? Mẹ không tin trên thế giới này ngoại trừ nhà họ Lý thì không có người phụ nữ làm cho con thích.”

“Bà Lục, mong bà chú ý lời nói.” Lý Tang Du đổi xưng hô, gọi thẳng bà Lục.

Có thể nhận ra được vẻ lạnh nhạt này.

“Ồ, Lý Tang Du, cô đã làm mà còn sợ người ta nói à? Tên họ Lâm kia là ai? Cậu ta có lai lịch gì, tôi muốn nhìn xem cậu ta mạnh hơn nhà họ Lục hay là mạnh hơn Huyền Lâm nhà chúng tôi?”

“Mẹ!” Cuối cùng Lục Huyền Lâm không thể nhịn được nữa hét to lên: “Người ta đã chết rồi, mẹ còn nói chuyện này làm gì?”

“Hả?” Mẹ Lục xấu hổ, vừa rồi bà ta nói nhiều như vậy, thì ra lại nói đến người chết.

“Đi đi đi, chúng tôi đi về trước, chuyện của bọn nhỏ thì tụi nó sẽ tự giải quyết.” Ba Lục cảm thấy nếu tiếp tục như vậy, không biết mẹ Lục còn gây ra trò cười nào nữa, ông kéo bà ta ra ngoài.

Sao Lý Tang Du có thể bỏ qua cơ hội này?

Mọi chuyện đã ầm ĩ như thế nên phải giải quyết trong một lần.

“Đừng đi, nói chuyện ly hôn rõ ràng đã.” Lý Tang Du nói.

“Lý Tang Du, chuyện này không phải do cô quyết định, ly hôn là chuyện của hai người, tôi không đồng ý thì cũng vô dụng thôi.” Anh vừa tiễn ba mẹ đi, Lý Tang Du lại muốn gây chuyện, bây giờ cô đang bị bệnh, ba Lý cũng ở đây, Lục Huyền Lâm không thể nói nặng lời, làm cho anh rất đau đầu.

“Vì sao phải luôn kéo dài? Tình hình của chúng ta, tình hình của hai nhà, anh cảm thấy cuộc hôn nhân này còn cần phải tiếp tục sao?” Lý Tang Du không có sức lực cãi nhau với anh, bây giờ cô chỉ muốn tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân này: “Bà Lục đã đồng ý, tôi làm người con dâu nghe lời bà ta, chẳng lẽ không phải là con dâu ngoan ngoãn sao?”

Lúc này hai nhà cãi nhau như nước với lửa, sau này gặp mặt nhau cũng không có ấn tượng tốt.

Cần gì phải tiếp tục!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK