"Chủ thượng, cũng không có tìm được Mộ tiểu thư, nhưng mà có một chút tin tức liên quan tới Mộ tiểu thư rồi."
"Nói." Trong phòng ẩn ẩn truyền đến giọng nói của Hiên Viên Liệt.
"Giống như có người nhìn thấy, Mộ tiểu thư và Ngạn thiếu cùng một chỗ."
"cậu lui ra đi."
"Vâng ạ."
Khi người áo đen lui ra không đến một hồi, trong phòng, Hiên Viên Liệt nằm ở trên giường, một tay đặt ở trên trán, thật sự là một người phụ nữ không làm anh bớt lo, anh đứng lên từ trên giường, cởi áo ngủ xuống, rất nhanh đổi lại y phục. Nhanh chân đi ra khỏi phòng.
Rất nhanh, anh lái xe tới nhà của Lam Đình Ngạn. Đương nhiên tòa biệt thự này bởi vì tân hôn cũng đã quét vôi mới hoàn toàn qua một lần trong trong ngoài ngoài. Không có dừng lại, anh đi thẳng vào.
Bây giờ tuy còn sớm, nhưng mà người hầu nhà Lam Đình Ngạn cơ hồ cũng lên không sai biệt lắm, nhìn thấy Hiên Viên Liệt, nhao nhao cúi người: "Hiên Viên tiên sinh."
"Ngạn đâu?" Lạnh lùng hỏi.
"Chủ nhân? Hẳn là ở trong phòng ngủ đi." Người hầu trả lời có chút mơ hồ.
Không tiếp tục nhiều lời cùng người hầu kia, anh đi lên thang lầu quen thuộc. Phải biết Hiên Viên Liệt và Lam Đình Ngạn là bạn chơi thân từ nhỏ, tự nhiên đối với nhà đối phương cũng hết sức quen thuộc. Mà lại lui tới cũng không cần thông báo gì. Anh đi đến phòng ngủ của Lam Đình Ngạn.
Lúc sắp đi đến phòng ngủ, anh chậm rãi ngừng cước bộ, bởi vì thấy được Giang Tiểu Băng đang đứng ở bên ngoài cửa đối diện phòng ngủ. Đối diện phòng ngủ là khách phòng mới đúng. Nghi ngờ nhíu mày, anh chậm rãi đi đến bên cạnh Giang Tiểu Băng.
Ngoài cửa.
Giang Tiểu Băng nghe được tiếng bước chân trên hành lang, ngay từ đầu còn tưởng rằng người hầu cũng không hề để ý, nhưng sau khi tiếng bước chân tới gần, cô hiếu kỳ nghiêng đầu sang chỗ khác, người tới đúng là Thủ lĩnh Đế Quốc Hắc Dạ, Hiên Viên Liệt! Mày liễu cũng nhất thời nhíu lại.
"Tiểu Băng. Ngạn đâu?" Hiên Viên Liệt chạy tới bên người Giang Tiểu Băng, tuy anh cũng không phải rất quen với Giang Tiểu Băng, nhưng mà người phụ nữ này là vợ của Lam Đình Ngạn, như vậy tự nhiên trong nháy mắt quan hệ đã gần với anh rất nhiều.
Giang Tiểu Băng cũng không có bởi vì nhìn thấy Hiên Viên Liệt mà lộ ra sắc mặt tốt, vẫn nghiêm mặt như cũ, chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn vào trong cửa.
Cửa phòng khách cũng không có khóa, mà chính là mở rộng ra. Theo ánh mắt Giang Tiểu Băng, Hiên Viên Liệt cũng nhìn qua.
Đơn giản trong phòng khách, trên giường lớn xem ra có vài phần lộn xộn, mà ở trên giường lớn, bên dưới chăn che kín hai người. Chỉ thấy một người phụ nữ tóc đen, khuôn mặt nhỏ xinh, ngũ quan tinh xảo, chính là Mộ Tiêu Tiêu, mà người đàn ông tự nhiên ngủ ở bên cạnh cô không cần nói, cũng là nam chủ nhân cái nhà này, Lam Đình Ngạn!
Tình cảnh như vậy làm sao Giang Tiểu Băng còn có thể cười ra tiếng, cô một mực tìm kiếm khắp nơi bên bờ biển tiệc cưới, đừng nói tòa biệt thự này bị cô lục tung lên, ngay cả bờ biển, giáo đường, lần lượt mỗi địa phương cô đều tìm rồi. Thế nhưng mà không có tìm thấy nửa bóng Lam Đình Ngạn, Liên Nặc nhi nhịn không được liền ngủ trên xe mất rồi. Mà cô cũng không chịu được, chống chọi đến lúc bốn giờ sáng, mới bất đắc dĩ trở về cái nhà mới này. Ai biết! Vừa về đến liền đụng tới trường hợp như vậy. Đêm tân hôn, chồng cô vậy mà cùng người phụ nữ khác ngủ ở trong phòng khách đối diện phòng ngủ! Cô đã đứng ở ngoài cửa trọn vẹn hơn một tiếng đồng hồ, Nhìn hai người trên giường, cô thật sự là không biết nên đi vào hay là không đi vào? Đánh thức bọn họ sao? Vẫn là chờ bọn họ tự nhiên tỉnh lại. Sắc mặt càng ngày càng khó coi, một giờ này ở ngoài cửa, cô không biết chính mình làm thế nào vượt qua.