Nhìn thấy Tiêu Tiêu thẳng thắn đi đến lầu hai, Mạn Khả Ny trợn tròn mắt, người đàn ông này sao có thể tùy tiện đi lên lầu hai? Không phải người này chỉ là tài xế sao?
Nguyên bản ngày đó sau khi rời đi nhà ăn, cô còn cảm thấy, vậy mà chính mình cùng một nam ăn dấm quá buồn cười, dù sao Tiêu Mộ chỉ là một người đàn ông. Chỉ là Liệt coi trọng người thủ hạ này nhiều một chút mà thôi.
Có thể coong... lúc nhìn thấy Tiêu Tiêu lên lầu, cô liền khó chịu một chút: "này, cậu đi lên làm gì? Chẳng lẽ cậu ở chỗ này sao?" Kích động ngẩng đầu hô.
Tiêu Tiêu ngừng bước, liếc Mạn Khả Ny dưới lầu một chút: "Tôi bị thương, chủ thượng để cho tôi ở nơi này tạm thời dưỡng thương." Cô không để ý. Tùy tiện nói một câu thì không để ý Mạn Khả Ny rồi.
Nghe được câu này, Mạn Khả Ny trực tiếp ngã trên ghế sofa, Liệt cũng rất giao hảo với Lam Đình Ngạn, lúc bọn họ cùng một chỗ cảm giác đều rất bình thường, thế nhưng mà hết lần này tới lần khác thằng nhỏ này... Vì sao không khí chính là không thích hợp như vậy?
Lúc này... Tiêu Tiêu đang trong phòng thay thuốc.
"Cộc cộc cộc" tiếng đập cửa.
"Người nào?" Lập tức mặc y phục.
Sau đó, chỉ thấy Mạn Khả Ny đẩy cửa tiến đến, lúc tiến vào, cô còn thuận tiện giữ cho cửa đóng rồi.
Kỳ quái, Mạn Khả Ny vào làm chi? Mắt phượng hiện lên nghi hoặc: "Có chuyện gì sao?"
Mạn Khả Ny tiến vào phòng, không nói gì, chính là đi tới Tiêu Tiêu, vừa nói cô vừa mở cúc quần áo.
"cô làm gì?!" Không hiểu nhìn Mạn Khả Ny, cô làm gì thoát y phục vậy?
"Tôi đẹp không?" Mạn Khả Ny ngừng động tác cởi nút cài.
Tiêu Tiêu nhíu lại mắt phượng, không khỏi khẽ cười một tiếng, ngồi vào trên giường, ánh mắt Mạn Khả Ny lộ ra hung y: "A, Mạn Khả Ny tiểu thư, tôi nhớ được cô là người phụ nữ của chủ thượng chúng tôi, làm sao, muốn hồng hạnh xuất tường sao?"
Mạn Khả Ny ngây ngẩn cả người, đối mặt sự cám dỗ của cô, người đàn ông này lại bất động thanh sắc còn bình tĩnh như vậy, phải biết cô ở giới người mẫu được vạn người theo đuổi: "Chẳng lẽ tôi không đẹp sao? Cậu đối với tôi, chẳng lẽ một chút cảm giác đều không có sao?"
Lúc cô nói những lời này, bộ dáng vẫn như cũ mười phần thanh thuần, không hổ là thiên sứ thanh thuần, đổi thành người khác, bị dụ hoặc thế này, đoán chừng đã sớm nhào tới, đáng tiếc... Mộ Tiêu Tiêu cũng là phụ nữ!
"Mạn tiểu thư, cô có ý đồ gì, cứ việc nói thẳng đi. Không cần thế này, đừng quên, toàn bộ trên người cô tôi đều đã nhìn qua. Bây giờ xem như cô lại cởi sạch, cũng vô dụng." Tiêu Tiêu nói thẳng, có Hiên Viên Liệt một người giàu có đẹp trai như vậy ở nơi này, vậy mà Mạn Khả Ny lại có hứng thú đối với người đàn ông khác sao? A, cho nên cô dám khẳng định 90%, Mạn Khả Ny có âm mưu gì.
Mặt Mạn Khả Ny nhất thời bị bóp méo, lúc nghe được câu nói kia, cô vừa thẹn vừa phẫn, lại không cam lòng: "cậu..."
"Mau nói đi, tôi không có nhiều thời gian như vậy cùng cô hao tổn chơi."
"Tốt, vậy chúng ta thoải mái nói chuyện một lần đi, tôi muốn cậu rời khỏi bên người Liệt, cậu muốn bao nhiêu tiền tôi đều có thể trả gấp đôi cho cậu, còn có, nếu như cậu không đáp ứng lời tôi nói, bây giờ tôi liền xé rách y phục mình lao ra, nói cậu phi lễ tôi, đến lúc đó nhóm người làm nữ đều nhìn thấy tôi từ bên trong phòng cậu chạy ra, đều sẽ làm chứng cho tôi. Khi đó, cậu chết chắc rồi." Mạn Khả Ny cao ngạo nói qua, cô mặc kệ người này có phải đàn ông hay không, tóm lại, nhìn thấy Tiêu Mộ và Liệt cùng một chỗ, cô liền phiền lòng.