Mục lục
Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mới hoàn toàn kịp phản ứng, bước nhanh đuổi theo. Có đôi khi cô thật vô cùng hận rất hận Hiên Viên Liệt, thế nhưng vì cái gì người đàn ông này luôn luôn làm ra chuyện để cho người ta không thể tưởng tượng.

Anh luôn nói, cô là đồ chơi, là đồ chơi, khiến cô hận đến đau lòng. Thế nhưng là cô nhưng lại theo cô qua nước Pháp, đẳng cấp tranh tài, lại đột nhiên xuất hiện. Hôm nay cũng tới cứu cô. Hiên Viên Liệt, anh rốt cuộc muốn tôi làm sao bây giờ? Anh muốn tôi hận anh? Hay là...

Không dám nghĩ tiếp nữa.

Khi hai người đi ra chủ trạch, chỉ gặp Hiên Viên Tiểu Nha bước nhanh chạy tới.

"Anh... Tiêu Tiêu, chờ tôi một chút." Thở hồng hộc, xoay người hai tay đặt ở trên đầu gối thở phì phò.

"Tiểu Nha?" Cô nhìn dáng vẻ Tiểu Nha, một thân trang phục bình thường, bên hông treo một cây roi, vác trên lưng vác một cái túi du lịch nhỏ.

Hiên Viên Liệt không nói gì, chỉ nhìn Hiên Viên Tiểu Nha.

Ngẩng đầu: "Anh, em cũng phải cùng đi núi Kim Vực. Mang em cùng đi."

"Không cho phép."

Nâng lên hai má: "Em muốn đến muốn đi... Anh... Tiêu Tiêu, cô giúp tôi nói chuyện, tôi qua khả năng sẽ còn đến giúp các người. Tôi muốn cùng với các người." Ủy khuất nhìn Tiêu Tiêu.

"Cái này..." Đối mặt dáng vẻ Hiên Viên Tiểu Nha đáng thương như vậy, Mộ Tiêu Tiêu cũng không biết làm sao bây giờ, ở trong phòng tối Tiểu Nha luôn giúp cô, có thể đây là chuyện anh em bọn họ, lần này khó xử rồi.

Hiên Viên Tiểu Nha tuyệt không dài dòng, khoác lên cổ tay Mộ Tiêu Tiêu, lôi kéo cô ngoài đi rồi.

Ba người một hàng.

Núi Kim Vực, đằng sau chủ trạch. Dùng thời gian rất lâu, ba người đi tới dưới ngọn núi Kim Vực, xa xa nhìn lên, nơi đó một mảnh xanh tươi.

"Đúng rồi, Tiêu Tiêu, cô đến cùng qua núi Kim Vực là làm gì?" Hiên Viên Tiểu Nha lúc này mới hỏi chuyện này. Tuy nhiên cô vẫn luôn cao hứng, có thể quên hỏi.

"Tôi cùng một người bạn có ước định đi lấy máu Kim Vực Lang Vương." Không có giấu diếm, đơn giản nói ra.

"Kim Vực Lang Vương? Sói Kim Vực là bí mật Hiên Viên gia chúng tôi, vì cái gì bạn cô sẽ biết?" Hiên Viên Tiểu Nha hiếu kỳ.

"Cái này, tôi không biết rồi." Tiêu Tiêu lắc đầu, bản thân chết muốn tiền cũng là một điều bí ẩn, Bạch Nguyệt càng thêm thần bí bí ẩn.

"A... Bất quá, cô tìm anh tôi thật là tìm đúng rồi. Nếu là đổi thành người khác, gặp gỡ Kim Vực Lang Vương, nhất định chết không toàn thây, bất quá, có tôi anh không có chuyện rồi." Nói lên anh mình, Hiên Viên Tiểu Nha cũng không khỏi kiêu ngạo, anh luôn là người yêu cô sùng bái.

Tiêu Tiêu nghi hoặc nhìn Hiên Viên Liệt, lại nghi ngờ nhìn qua, Hiên Viên gia giống như còn có rất nhiều bí mật, mà lại cô đối với Kim Vực Lang Vương cũng càng ngày càng hiếu kỳ rồi.

Hiên Viên Tiểu Nha bắt đầu giảng. 

Thì ra Hiên Viên gia luôn có một loại bí thuật, gọi khống thuật sói. Đối với sói có một loại phương pháp khống chế độc đáo. Núi Kim Vực căn bản là thuộc về một tòa Lang Sơn, trên núi tất cả đều là các chủng loại sói. Trong đó, sói Kim Vực là vài thập niên trước Hiên Viên gia bồi dưỡng ra một loại chủng loại đặc thù. Bên ngoài cực ít người biết loại chủng loại này tồn tại.

Thuật khống sói (phương pháp khống chế sói) cũng có cao thấp, nghe nói, đàn sói Chi Vương Kim Vực Lang Vương, không nhận thuật khống chế sói. Độc đáo bá khí. Nó xưng bá cả tòa núi Kim Vực. Thế nhưng là tại rất nhiều năm trước, khi đó Hiên Viên Liệt mới mười mấy tuổi, một mình xông núi Kim Vực, gặp được Kim Vực Lang Vương. Anh trở thành người đầu tiên gặp gỡ Kim Vực Lang Vương còn sống sót.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK