"chết ngoài ý muốn." Mắt đen nhìn về phía anh.
"chết ngoài ý muốn sao? Vậy cũng chỉ có thể coi như Đế Quốc Hắc Dạ chúng ta bảo hộ bất lợi. Liệt, đây là đối với danh dự Đế Quốc Hắc Dạ chúng ta và danh dự anh đều không tốt." Lam Đình Ngạn vô cùng nghiêm túc.
"Không sao. Cứ như vậy đi. Nếu như Bang Bá Hổ có vấn đề gì bọn họ tự mình đến tìm tôi."
Lam Đình Ngạn nâng lên một cái tay đập ở trên trán của mình, bất đắc dĩ nghiêng người một cái, nửa tựa ở trên bàn sách: "Lại là một cục diện rối rắm. Tôi đã để người đưa thi thể Lâm Âm Nhi về Hàn Quốc rồi... Liệt, anh thật xác định không cho Bang Bá Hổ một lời giải thích sao?"
Hiên Viên Liệt đứng lên, đi đến bên cạnh anh vỗ nhẹ lên bờ vai của anh, sau đó đi tới một bên sofa ngồi xuống: "Không cần."
Lam Đình Ngạn thở dài, cũng không nói thêm gì nữa, đi đến một bên khác ghế sa lon, ngồi xuống. Vuốt vuốt huyệt thái dương: "Đúng rồi, anh lưu Mộ Miêu Miêu và Mộ Tiêu Tiêu ở bên người, là dự định làm cái gì?"
"Làm vị hôn thê của tôi." Hiên Viên Liệt không có kiêng dè, nói thẳng ra.
Ánh mắt Lam Đình Ngạn lóe lên kinh ngạc, một hồi đều không có hòa hoãn lại, há mồm, nhưng lại sững sờ một hồi, mới mở miệng: "anh nói, anh muốn Mộ Tiêu Tiêu làm vị hôn thê của anh? Thay thế Lâm Âm Nhi? Liệt, anh thật dự định vậy sao?! Cô ta đồng ý sao?" Mới mở miệng chính là phun ra một chuỗi lời nói dài.
Mắt đen nâng lên, nhìn Lam đình ngạn: "Không phải do cô có đồng ý hay không. Cô ta nhất định phải làm."
"Liệt, ngoại trừ cô ta, bên ngoài còn có rất nhiều nhân tuyển, anh có thể mang người phụ nữ khác trở về cho bác trai bác gái nhìn. Như thế cũng có thể không cần bị ép cưới vợ. Không nhất định phải là Mộ Tiêu Tiêu." tốc độ anh nói trở nên nhanh lên.
"Chỉ có thể là cô ta. Ngoại trừ cô ta, bên ngoài không ai có thể làm được. Mà còn, bên người cô ta có Mộ Miêu Miêu. Ngạn, anh chắc hẳn phải biết dáng dấp tiểu gia hỏa kia và tôi khi còn bé giống nhau đến mấy phần. Cũng chỉ có dạng này mới có thể thuyết phục cha mẹ tôi." Hiên Viên Liệt nhàn nhạt nói qua, vẫn là không mang theo biểu tình.
Lam Đình Ngạn nhăn mày lại, khẽ thở dài một hơi, đúng, lần thứ nhất nhìn thấy đứa trẻ Mộ Miêu Miêu anh liền phát hiện ra, dáng dấp đứa trẻ này và Liệt khi còn bé giống nhau. Cho nên... nếu không phải Tiêu Tiêu không thể sao? Anh trầm mặc, một số cảm xúc đều đã biểu hiện ở trên mặt: "Thật, không phải cô không thể sao?"
Mắt đen nhẹ nhàng nhíu lại: "Ngạn, phản ứng của cậu giống như quá kích rồi."
"Ách?"
"chẳng lẽ cậu yêu người phụ nữ này rồi hả?" Anh nhàn nhạt phun ra mấy chữ này, cũng không có lộ ra vẻ gì đặc biệt khác, giống như là trò chuyện bình thường.
Yêu Mộ Tiêu Tiêu sao? Lam Đình Ngạn nháy con mắt một cái, đúng vậy, Vì sao anh có phản ứng quá kích động như thế, đây chẳng qua là một người phụ nữ mà thôi. Sẽ không, anh làm sao lại yêu người phụ nữ đã làm mẹ, chỉ bất quá bởi vì Mộ Tiêu Tiêu có vẻ đặc biệt, cho nên chỉ là thưởng thức cô mà thôi.
Nghĩ vậy, anh rộng nở nụ cười trong sáng: "Tôi là thưởng thức cô ta. Cho nên cũng không hi vọng cô ta bị cuốn vào chiến tranh gia tộc của anh, Liệt, anh phải biết, bác trai bác gái không phải dễ ứng phó như vậy. Mà lại, cái chết Lâm Âm Nhi lại có quan hệ cùng anh, anh hẳn phải biết bác trai bác gái luôn luôn ưa thích Lâm Âm Nhi, vạn nhất nổi lên sát cơ, như vậy Mộ Tiêu Tiêu có mười cái mạng đều không đủ chết."
"A... Cậu vẫn không có tra được bối cảnh của Mộ Tiêu Tiêu. Cậu có biết thân phận của cô ta là cái gì không?"
"Cái gì?" Anh lại là vẫn không có tra được bối cảnh Mộ Tiêu Tiêu, thân thủ lợi hại như vậy, hồ sơ lại trống không.
"sát thủ đệ nhất cho thuê Trung tâm hồng bài, lại là người phụ nữ. Vẫn là một người phụ nữ mang theo con nhỏ. Không phải rất có ý tứ sao? A...