Phí lão cười, vỗ vỗ bả vai của Vương Khung: "Yên tâm, Khung tiểu tử, ngươi coi như muốn chạy cũng đều không chạy được." Nói xong, nụ cười trên mặt của Phí lão càng thêm xán lạn, như thể nụ cười âm hiểm trong đêm tối, bộ dáng kia, làm cho trong lòng Vương Khung cũng không nhịn được run lên một cái. "Đây không phải là muốn bán ta đó chứ." Trong lòng Vương Khung đánh trống. "Ngươi trở về trước đi, ta đi tìm một chút đồ tốt, qua hai ngày nữa sẽ đến tìm ngươi." Phí...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.