Mục lục
Hỏa Chủng Vạn Năng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Gã sao?" Ánh mắt của Vương Khung ung dung, nhìn ngõ nhỏ hẹp dài đã sớm không có người, trong đầu óc hiện ra ánh mắt quyết tuyệt ngoan lệ sau cùng của Bạch Linh Môn.

"Cái thế giới này chính là không bao giờ thiếu thiên tài, tiểu quỷ, vào thời điểm ngươi phát hiện ra có người còn kinh khủng hơn so với ngươi, con đường của ngươi mới coi như chân chính bắt đầu."

Lão bản đi vào sau phòng.

Vương Khung suy ngẫm lời nói của lão bản.

Hắn biết rõ, bên trong cùng thế hệ có rất nhiều yêu nghiệt, dị năng phái siêu năng, huyết mạch viễn cổ, thậm chí còn có quái vật song dị năng...

Nhưng, Vương Khung không lo lắng chút nào, ngược lại là có một chút khát vọng.

Hắn có Hỏa Chủng màu đen, đối với dị năng, hắn có được vô hạn khả năng.

Răng rắc...

Đột nhiên, một âm thanh lanh lảnh đánh gãy suy nghĩ của Vương Khung.

Hắn cúi đầu xem xét, đồ đao trong tay hiện ra từng vết nứt.

"Vỡ! ?" Vương Khung nhăn mày lại.

Chuôi "Thanh Lân" này tuy là đồ đao, nhưng nó là đao được lão bản đặc biệt chuẩn bị cho hắn, dù sao thì đao bình thường cũng không thể chịu được rung động tần số cao của tay hắn.

Nhưng ứng đối với "Phái thập đạo" của Bạch Linh Môn, rốt cục vẫn là không thể chịu đựng.

"Oắt con kia quả nhiên có một chút môn đạo." Vương Khung có một chút đau lòng.

Năng lực của hắn thiên về công kích, lực phòng ngự vẫn kém một chút.

Trên thực tế, Vương Khung đã sớm muốn đạt được một loại dị năng phòng ngự.

Nhưng "Huyết Văn Tí" (cánh tay vân máu) của hắn thực sự tiêu hao quá nhiều năng lượng, dùng cảnh giới trước mắt của hắn cũng chỉ có thể chèo chống một loại dị năng, nếu không hắn đã sớm truy sát các loại động vật có vỏ trên khắp thế giới.

Đột nhiên, Vương Khung cảm thấy lòng bàn tay phát nhiệt, từng vết từng vết máu đỏ tươi tụ đến từ mép đao.

Những vết máu kia như những xúc tu xâm nhập vào cơ thể qua lỗ chân lông.

Tại vùng đan điền, Hỏa Chủng màu đen nổi lên hào quang nhàn nhạt, tổng cộng có hai tầng, đại biểu cho cảnh giới hiện nay của Vương Khung.

Cảnh giới Hỏa Chủng được chia thành chín tầng, mỗi khi đề thăng một tầng, uy lực, thời gian, phạm vi của dị năng cũng sẽ càng mạnh.

Lúc này, một tia máu đỏ dung nhập vào Hỏa Chủng, phát ra tiếng vang "xèo xèo".

Ông! Hỏa Chủng màu đen nhảy múa, tầng "viêm quang" bên ngoài tản mát ra lực lượng nhu hòa.

Vương Khung hơi biến sắc mặt, chỉ cảm thấy huyết dịch cả người trở nên nóng bỏng, cơ bắp tứ chi kích động, gân xanh nổi lên, dường như có một cỗ lực lượng không có chỗ phát tiết, đang sôi trào bên trong cơ thể.

"Đây là tình huống gì?" Vương Khung kinh hãi.

Sau một khắc, cảnh tượng khó tin xuất hiện, Hỏa Chủng màu đen tại vùng đan điền giống như tách ra, diễn sinh ra tầng viêm quang thứ ba.

"Đột phá! ?" Vương Khung choáng váng.

Vào lúc này, hắn cảm giác được rõ ràng lực lượng của mình đề thăng, mệt mỏi vừa rồi tiêu tán không thấy, cảm giác cánh tay đau buốt cũng dịu đi không ít.

"Cảnh giới Hỏa Chủng đạt đến tầng ba rồi?" Vương Khung có một chút khó có thể tin.

Hỏa Chủng là mở ra nguồn năng lượng thứ hai ở bên trong thân thể, cũng không phải là ăn cơm ngủ liền có thể trưởng thành.

Mỗi khi đề thăng một tầng cảnh giới cũng đều vô cùng khó khăn.

Chỉ có linh dược thiên địa dưỡng thành, linh bảo dựng dục trong sông núi mới có thể tẩm bổ.

"Thật sự gặp quỷ, chẳng lẽ bởi vì hút máu của tên tiểu tử kia?" Trong lòng Vương Khung khẽ động.

Hỏa Chủng màu đen hấp thu dù sao cũng là năng lực của con muỗi.

"Chẳng lẽ cùng một sinh vật có thể hấp thụ nhiều hơn một năng lực sao?" Tâm tư của Vương Khung nóng lên.

"Ta ngược lại là từng nghe nói có loại muỗi thích săn giết đồng loại, thông qua hút máu của đối phương để tu luyện..." Vương Khung nghĩ đến ghi chép đã từng thấy trên một bản cổ tịch.

"Nhưng Huyết Linh Muỗi là yêu thú mà! ?"

"Chẳng lẽ con muỗi ta chụp chết kia là hậu đại của loại yêu thú này?"

Vô số phỏng đoán và nghi vấn nổi lên ở trong đầu óc Vương Khung.

Cuối cùng, hắn cũng không nghĩ ra được nguyên cớ.

"Quan tâm làm gì, tăng thực lực lên liền được." Lòng dạ của Vương Khung lớn, đối với hắn mà nói, hết thảy lấy thực lực làm chủ, những thứ khác đều có thể bỏ lại phía sau.

"Xem ra phải kiếm một thanh đao tốt khác!" Vương Khung nhìn Thanh Lân Đao, nhớ mãi không quên.

Dị năng của hắn hơn phân nửa là phải dựa vào thanh đao này để thi triển, nếu không đao bình thường căn bản không chịu nổi loại rung động tần số cao kia.

Nhưng Vương Khung cũng không lo lắng, hắn sắp rời đi, đi tới Quang Minh học cung, lão bản sẽ không hẹp hòi.

Vương Khung thu thập một phen, đóng cửa cửa hàng, trở lại phòng của mình.

...

Ánh đèn mờ ảo dường như vô cùng ấm áp trong đêm đen.

Vương Khung tựa ở trên giường, cầm một cuốn sách được bọc bằng da cừu dày.

Sách tên là "danh sách trăm đại dị năng giả".

Đây là một danh sách tiểu sử truyền kỳ, phía trên ghi chép rất nhiều dị năng giả lợi hại, chói lọi cổ kim, nổi tiếng thiên hạ.

Mặc dù từ đầu tới đuôi đã lật rất nhiều lần, thậm chí đối với nhân vật ở bên trong, Vương Khung đều có thể đọc làu làu, nhưng mỗi ngày trước khi ngủ, hắn vẫn y như cũ muốn nhìn.

"Năng lực của Hoàng Kim Vương thực sự quá đẹp trai, mấu chốt là từ nay về sau không thiếu tiền." Vương Khung lật ra một tờ.

Phía trên vẽ một vị nam tử, người mặc chiến giáp vàng, tay cầm kích vàng, lấp lánh như vì sao.

Hoàng Kim Vương Mạnh Long Tước, là dị năng giả có tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử nhân loại, hắn thức tỉnh là Hỏa Chủng hi hữu nhất phái siêu năng, có thể chưởng khống nguyên tố vàng.

Khác biệt lớn nhất giữa phái ngự vật và phái siêu năng, chính là phái ngự vật có thể cảm ứng thao túng một loại vật thể nào đó.

Nhưng phái siêu năng lại có thể lăng không hóa vật, chưởng khống nguyên tố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK