"Con bà nó, cuối cùng vẫn còn sống." Vương Khung chui ra từ bên trong cồn cát, thân thể chấn động, rũ bỏ đất cát ra khỏi tóc và quần áo. "Lão Vương...giúp ta một tay!" Giọng nói của gã béo truyền đến từ dưới chân Vương Khung. Vương Khung cúi đầu nhìn, một bàn tay mũm mĩm đang lắc lư cầu cứu. "Ha ha, lúc này chúng ta cũng coi như đã làm một vố lớn, sống lại sau thảm hoạ." Vương Khung kéo gã béo ra ngoài, không nhịn được cười to nói. Hắn chưa cười được hai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.