Chân nguyên màu đen nổ vang, như là vực thẳm. Vương Khung đứng sừng sững ở bên trong! "Ừm?" Vương Giác Thần đột nhiên dừng tay, bên trong tròng mắt của y hiện lên một tia kinh ngạc, giống như một bông hoa nở rộ. "Hỏa Chủng màu đen...ha ha ha...quả nhiên có ý tứ..." Vương Giác Thần đột nhiên cười to, tiếng cười điên cuồng, như kinh lôi phá thiên. Đột nhiên, y động, bàn tay lớn rơi xuống, chụp vào Vương Khung. Hư không nứt ra, đại địa rạn nứt, tất cả hỏa diễm chung quanh đều tan...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.