Lại nhìn thấy ánh mắt của mười tám người đồng, cơ hồ toàn bộ tập trung ở trên người một mình Vương Khung, về phần những người khác, thì triệt để bị quên lãng. Vào giờ phút này, tất cả mọi người tỉnh ngộ. Bọn hắn coi như có ngu ngốc đến đâu, cũng đã xác định được, tồn tại kinh khủng khiến cho độ khó phó bản nhảy lên đến cấp tử vong, chính là Vương Khung. Trước miếu cổ, tiếng chuông rung chuyển ầm ĩ, như cửu thiên kinh lôi lay động bát phương. Từng lớp ánh sáng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.